Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Đang nằm trên phòng thì tiếng đập cửa.....

- Linh, xuống ăn cơm nào con.....

Tôi thở dài không muốn đi nhưng cố gắng xuống ăn cơm để không bị chửi. Đang ngồi ăn dở thì tôi nghe tiếng xe ai vô nhà, nhưng tôi không quan tâm

Tôi nghe mẹ tôi gọi mày mày tao tao ngước mặt lên đó là ba mẹ Tuấn đến.

- Dạ con chào cô chú.

- Ừ, con Linh càng lớn càng xinh xắn nhỉ (mẹ Tuấn nói)

- Mày khen mày lo gì, mai nay cho làm con dâu đấy! (mẹ tôi nói vậy)

Tôi nghe bực mình, từng lời nói như cứ quấy rầy tâm trí tôi.... tôi xin phép lên phòng.

Tôi đã chặn sđt của Tuấn, định mở face lên chặn nốt face thì thấy tin nhắn của Tuấn.

- Sao mày lại trốn tránh tao? Tình bạn nhỏ đến giờ mày nghĩ tao muốn như vậy? Mày chặn sđt tao à? Mày trốn tao cả đời được không?

Tôi lẩm bẩm, thằng này sao cứ bám dai như đỉa vậy trời, tôi càng cố quên thì nó càng cố bám theo tôi.

Tôi quyết định block face!!!

Hôm sau lên trường đi học, đang ngồi quán nước trước trường tán dóc với mấy đứa, hút một hơi nước thật dài ngước lên thì thôi sặc nước.... thấy bóng dáng thằng Tuấn đi về hướng tôi.... tôi gục mặt xuống bàn dúi đầu vào bụng con bạn.

- Mày làm trò gì vậy Linh?

- Im coi.... Im lặng....

- Ơ Tứng....

- Tao bảo mày im mà....

Hú hồn nó không thấy tôi, bây giờ tôi mà gặp nó như gặp ma vậy....

Chiều về vừa bước vào nhà thì Ba tôi lên tiếng....

- Thay đồ đi con, rồi đi với ba mẹ.

- Đi.... đi đâu ba?

- Hôm nay sinh nhật cô Hoa (mẹ Tuấn)

- Con không đi.... (tôi nói trong vô thức)

Nhìn mặt ba tôi, mẹ tôi liếc tôi (ý sao dám nói vậy với Ba)....

- Con có thể không đi được không? cả ngày ở trường giờ con thấy mệt quá (tôi sợ đối mặt với Tuấn)

- Đừng cãi lời ba....

Tôi cúi đầu lên phòng thay đồ, vì tôi biết ba tôi nghiêm khắc và không muốn làm mẹ tôi buồn nên lặng lẽ làm theo lời ba tôi, mặc dù tim hồi hộp cứ đập thình thịch, thấy run sợ khi đối mặt với Tuấn!

Bước chân nặng nề vào phòng tiệc nhỏ tầm 4 bàn thôi, tôi giật mình khi thấy Tuấn nhìn tôi chăm chăm, tôi vội đưa mắt về hướng khác đi lướt qua, tôi xem Tuấn như không tồn tại!!!

Trong suốt bữa tiệc tôi đứng ngồi không yên, ăn nhưng luôn cảm giác không tự nhiên, đâu đó có ánh mắt luôn dõi theo tôi mọi lúc, đôi lúc liếc nhìn về mọi hướng, ánh mắt tôi và Tuấn bắt gặp nhìn nhau trong chốc lát!!! Tôi càng ghét Tuấn thêm.

Nhưng trớ trêu ba mẹ Tuấn và Tuấn đến cụng ly bia bàn ba mẹ tôi.... tôi ngó lơ, nhưng cũng phải nhìn chào hỏi trong ngượng ngạo.

Rồi bữa tiệc cũng qua.....

Một tháng trôi qua, kể từ ngày xảy ra việc đó, đang lang thang ngoài hành lang của trường thì tôi thấy Tuấn, quay mặt lại tôi lấy túi xách bỏ đi, nhưng càng đi thì dường như Tuấn càng đuổi theo tôi.... Bỗng tay tôi bị kéo về phía sau....

- Linh....

Tôi biết là Tuấn, tôi quay lại mặt nghênh lên.
- Mày tha tao được không? Thấy mày tao chỉ muốn chết thôi!
- Mày đừng trốn tránh tao được không? Tao xin mày đấy!

Tôi giật mạnh tay ra, kéo dây túi xách lên, nhìn thẳng vào mặt Tuấn!

- Ủa Tuấn.... tao có mắc nợ mày không? Sao mày cứ theo tao hoài thế, hãy cứ đối xử với tao như lúc trước ấy, cứ bình thường đừng cố gắng quan tâm tao có được không?
- Không được....
- Mày hài quá, bớt khùng giùm tao.

Tuấn kéo tay tôi ra chỗ ít người.

- Tao không có theo mày, nhưng tao muốn mày đừng suy nghĩ đến việc đã qua. Tất cả đều không mong muốn.
- Ờ....
- Và tao muốn nói với mày 1 điều: Mày giấu kín việc này được không?

Tôi tức giận, cười nhếch mép.... tôi khinh bỉ!
- Mày nghĩ tao sẽ đi rêu rao là chúng ta ngủ chung trong khi là bạn từ nhỏ à???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: