Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 11

- Jaewon? Ừm...sao cậu lại hỏi tớ- Hanbin hơi ái ngại

- Hửm? Tớ chỉ hỏi thôi- Cậu Kang nhìn thấy Hanbin bé nhỏ trông có vẻ run sợ, liền nhe răng cười phá lên tiện tay vỗ vai cậu vài cái

- Hahaha trông cậu căng thẳng vậy, tớ chỉ tình cờ muốn hỏi thôi

Hanbin gãi má cười trừ

- Bạn Oh biết không? Tớ là fan của Jaewon trong nhóm Tempest đấy, only Jaewon thôi- Cậu ta nói

- Hả??? Vậy tại sao lại nói với tớ việc này?

Hanbin toát mồ hôi

- Hời ơi, giác quan thứ sáu của tớ mách bảo nên là tớ muốn hỏi Hanbin có phải fan Jaewon không để chúng ta làm bạn đu idol^^

- A...tớ không

- Aizz tiếc nhỉ?- nói rồi cậu ta tiếp tục nhìn chầm chầm khiến Hanbin sợ hãi mà nắm chặt quai balo

Mặt đối mặt, mắt đối mắt, Hanbin thật sự không biết phải làm thế nào để thoát khỏi tình huống oái ăm này đây. Tự dưng một người bạn từ xó nào nhảy vồ lên rồi luyên tha luyên thuyên xong tự dưng im bật, còn nhìn chăm chăm vào cậu nữa cơ

" HuHu Taerae, anh đúng là vận xui mà TT "

- Cậu có điện thoại kìa bạn học Oh- Cậu Kang lên tiếng nhắc nhở

- Oh, À ừm....

- Alo

[ Oh Hanbin, cậu biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả? ]

[ Còn không mau đi học lại đứng dang dang díu díu với cái thằng chết tiệt nào thế kia]

[ Mau xách cái thân lề mề của cậu vào lớp nhanh!]

" Trời ơi, tên điên nào nữa đây" Hanbin thầm khinh bỉ, mới sáng ra đã hoan hỉ gặp mấy tên khùng điên này, hôm nay Oh Hanbin là nhất !

- Anh là...

[ Là ai cũng được mau vào học đi]

[ Nhất cử nhất động của cậu tôi đều nắm trong lòng bàn tay nên chớ có hòng mà gần gũi tới tên khốn nào khác]

Nói xong hắn cúp máy cái rụp để cho Hanbin vẫn đang định hình lại cái quái gì đang diễn ra.

- Haha, ngại quá tớ phải vào lớp chào bạn Kang nha- Hanbin ba chân bốn cẳng cấm đầu chạy về lớp học

" Chắc phải về tìm thầy giải hạn thôi, có lẽ mình bị vong theo rồi"
______________

Kết thúc tiết học cuối cùng thì cũng ngót nghét 11 giờ trưa, Hanbin phải nhanh chóng về nhà nấu ăn thôi, bé con của cậu chắc đói lắm!

Và, Hanbin từ khi có em bé lại trở nên chăm chút cực kì, mọi hôm Hanbin ăn vô tội vạ, có hôm còn không thèm ăn trưa, âu cũng là tiết kiệm được chút ít mà vác cái bụng đói meo đi làm, may sao cửa hàng còn đồ hết hạn, ông chủ dễ tính cho cậu lấy hết nếu không Hanbin cũng chẳng cậm cự được ở đất Hàn này. Tuy vậy, bữa trưa khá nhất cũng chỉ vài ba món đạm bạc nào rau luộc thêm đĩa cá chiên, có đôi lúc đổi qua thịt nhưng cơ bản vẫn đầy đủ chất cho bé cưng phát triển.

Thêm nữa, Hanbin tự dưng có niềm yêu thích trẻ con đặc biệt, từ trước cậu đã vốn thích trẻ con, nay lại càng khoái cứ hễ rảnh rỗi là lấy ảnh mấy em nhỏ ra mà ngắm nghía đủ đường, ra ngoài gặp bé lại luôn miệng cảm thán khiến mấy bé cười tít mắt và Hanbin cũng vui lây.

Vừa mới chiên xong cái trứng, vừa đặt mông xuống ghế thì tiếng chuông cửa vang lên inh ỏi, quả là trời đánh tránh bữa ăn nhưng cậu vẫn phải vác xác ra mở cửa.

- Làm gì mà lâu thế hả???

" Ô, cái giọng quen quen" Cậu vừa ngước mắt là thấy cái mặt hết sức " khó ở" của thanh niên " vận xui"

- Cậu lại định để khách đứng mãi à- Taerae cau có

- A...anh làm gì ở đây

- Ha, tất nhiên là qua xem ai kia có mang đằng ấy về không thôi- Anh đảo mắt cười nhạt

" Sao có cảm giác mình bị bắt gian vì tội ngoại tình thế nàyyy" Hanbin khóc ròng trong lòng

- Tôi không biết, không có ai cả, anh thật nực cười, tôi và anh có là cái thá gì cơ chứ

Thật sự, sau khi thốt lên được câu này, Hanbin cũng phục mình sát đất, có ăn gan hùm cậu cũng không dám nói bằng cái giọng ngang tàng với người đàn ông trước mặt, là ai đó đã sai khiến, cậu thực sự không dám đâu

" Quả nhiên, là có vong theo, huhuhu"

Taerae im lặng không nói không rằng, trực tiếp cuối xuống hôn người trước mặt một cái thật kêu, rồi ngang nhiên vào nhà. Hanbin giật mình, sắc đỏ bùng nổ như trái cà chua chín quá đà, vừa che má vừa mắng chửi

- Anh...anh làm cái quái gì thế hảa!!

Anh cười ngả ngớn, trông đểu hết sức

- Định rõ mối quan hệ

- Vợ yêu ơi, mau dọn cơm cho anh ăn nào~

- GRAHH, vợ cái con khỉ nhà anh, đồ khốn Kim Taerae nhà anh!!!- Hanbin bùng nổ

Sau đó, cậu đã mắng rất lâu và rất dài nhưng cơ bản Taerae ngồi nghe chả hiểu gì, anh biết Hanbin mắng ai tuy nhiên cậu ấy giận quá bắn sang tiếng mẹ đẻ thì sao anh hiểu được đây TTTT. Thế mà, anh vẫn vui vẻ lắng nghe, gì chứ, sau này còn nghe dài dài cứ tập làm quen cho bớt bỡ ngỡ cũng được ^^

Chửi chán chê mê mỏi, Hanbin hết hơi đành phải tạm ngừng, bụng cậu đánh trống liên hồi, vừa đói vừa mệt khiến cậu hoa cả mắt, chỉ bèn mặc kệ tên khùng kia mà vào bếp ăn trưa. Taerae không chịu ngồi yên mà lẽo đẽo theo cậu vào cùng ngồi. Hanbin ăn, Taerae nhìn....trông gượng gạo hết sức, đến mức đang nhai cơm mịn mà ngỡ trộn toàn sỏi đá. Vì không chịu nổi ánh nhìn của tên Taerae, Hanbin đành mời anh ăn cơm, anh nhanh lắm, đồng ý cái rụp khiến Hanbin càng cảm thấy người đàn ông này, mặt thực sự rất dày, chắc toàn bê tông với nhựa đường không chừng....

- Trưa nào cậu cũng ăn mấy món nhạt nhẽo này à- Taerae đưa cọng rau luộc trông mềm nhũn lên đánh giá

- Ôi, cái miếng thịt trắng nhách với bát canh thừa là bữa trưa đấy à??

- Trứng chiên mà ăn không sao mà ăn được?

Taerae cứ luôn mồm chê, hết chê cái này đến chê cái khác, may mắn cho anh ta là ông trời sinh Hanbin ra còn sinh thêm bản tính hiền hòa, nếu không, cậu đây một cước đá bay tên lắm mồm nhà anh ra chuồng gà, cho anh lên núi chơi với khỉ bầu bạn với sư tử, cho tàn đời sương gió nhà anh!

- Anh không ăn cứ việc bỏ đũa, để tôi ăn- Hanbin bất lực

- Cậu ăn như vậy, hèn gì có chút xíu, nhỏ con quá rồi đấy

- Được được, nhỏ con hay xấu xí gì cũng là tôi, ngài Kim làm ơn để tôi ăn trọn vẹn bữa trưa

Anh nhìn Hanbin cứ nhàn nhạt nhai hết rau đến thịt, lòng cũng thầm suy tính

" Quá nhỏ con rồi, phải mập mạp hơn, sau này mới có sức đẻ con cho tôi"
________________

[ Thật luôn, mày tiếp cận kiểu quái gì vậy hả người ta chạy mất tao biết làm saooo]

- Chú khóc cái gì chứ, để đó con lo- Kang vừa ngậm kẹo mút vừa an ủi người lớn đang khóc ròng bên kia điện thoại

[ Mày báo chú mày rồi Kang ơi]

- Âyyy, chú cứ tin con

- À mà, con nói cái này chú cũng đừng giận nha

[ Gì? Nói đi]

- Bạn học Hanbin đó ấy, cháu thấy cũng dễ thương, rất đáng yêu

[ Xời, mày khen thừa, em ấy số 2 không ai số 1, thề luôn trong tất cả những người Hàn Quốc, tao thích em ấy nhất]

- Chú sai ời

- Cháu cũng ghiền
_______________♡♡♡♡______________

* Quá trời cái miệng của ngài Kim rồi

Hí lô các tình yêu của kem, tui ngoi lên lại gòi đâyyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro