CHƯƠNG 47: GIA ĐÌNH
Về phòng, Huy cẩn thận đặt con nằm giữa hai vợ chồng, cô bé ngủ xinh như thiên thần. Như cũng khá mệt, cô vừa nằm xuống, vuốt ve đôi má bầu bĩnh của con, đã sắp chìm vào giấc ngủ. Kat là một cô bé khá nhạy mùi, như mẹ vậy, nên khi ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, đã quay về hướng ngược lại, ôm chặt lấy ba.
"Con với chả cái." Cô khó chịu, vừa nhắm mắt vừa lầu bầu nói.. "Lại đây với mẹ chứ." Cô cố gỡ tay con ra khỏi người anh, nhưng cô bé kiên quyết không buông.
"Con dậy bây giờ." Anh gõ nhẹ vào tay cô, giọng nói có phần trách móc "Ai bảo em uống nhiều rượu."
Cô giận dỗi quay về hướng khác, mặc kệ cha con anh.
"Thôi, anh không có ý đó, quay lại đây đi." Anh với tay, xoa đầu cô, cũng không dám cử động vì sợ con thức giấc.
Lần đầu tiên, cả ba người, nằm cùng một giường, cô vẫn được nằm trên tay anh. Lần đầu tiên, anh có thể ôm cả vợ và con của mình một lúc. Có lẽ, đây là giấc ngủ, hạnh phúc nhất, từ trước đến giờ. Đến mức, khi Như đã ngủ say, anh vẫn không dám tin, rằng có ngày, cô sẽ quay lại, sẽ tha thứ, sẽ chấp nhận nằm cùng anh trên chiếc giường này. Cũng không dám tin, hai người lại có một cô công chúa nhỏ xinh đẹp là Kat.
Khi cô nép lại gần, anh kéo mền cao lên một chút để ủ ấm cho cô, đặt lên vầng trán thanh tú đó một nụ hôn "Anh yêu em"
10h sáng, dạo này có vẻ Như buông thả bản thân quá thì phải, đi làm công cho người ta mà hay dậy muộn ghê. Tỉnh dậy, cả anh và Kat đều đã không còn ở đây. Đầu cô đau lắm, nhìn một lúc, đúng là phòng của hai vợ chồng mà. Tấm ảnh trên đầu giường anh cũng đã tháo xuống, cho người làm lại tấm ảnh khác. Bật điện thoại lên, là tin nhắn từ Nikki "Chị ơi, chiều nay có họp với tối có tiệc sinh nhật Tống tiểu thư."
"Chị biết rồi." Cô nhắn tin trả lời, rồi khoác áo choàng ngủ anh đã để sẵn bên cạnh, đi vào phòng tắm. Cô mệt mỏi, ê ẩm khắp cả người, đã uống rượu suốt mấy ngày liên tiếp cơ mà. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô liền gọi cho anh..
Lúc này, ở NGUYỄN TRẦN, đang chuẩn bị có một cuộc họp cổ đông vô cùng căng thẳng.
"Anh đang họp, em dậy rồi sao?" Anh nhắn tin lại cho cô vì không tiện bắt máy.
"Con đâu?" Cô thắc mắc, không lẽ con bé đã đi học lại rồi.
"Chưa hỏi anh có nhớ em không, đã hỏi con đâu." Anh bật cười, làm Kiệt cũng phải cười theo. Lâu lắm rồi, cậu mới thấy anh trai mình cười nhiều như vậy..
"Daddy, sao daddy cười?" Thì ra cô công chúa nhỏ, sáng nay dậy sớm, đòi được đi cùng ba, nên anh đã mang lên công ty.
"Mẹ dậy rồi, Kat muốn mẹ lên đây chơi với con không?" Anh vén tóc cho con, cô bé ngoan ngoãn chơi trong phòng làm việc của ba, lúc nào cũng quấn quít ba.
"Dạ có." Kat cười xinh như thiên thần, đôi mắt to tròn ngước nhìn ba.
Anh nhắn lại cho cô "Em có phải qua công ty không?"
"Có, sáng nay có họp." Cô đang chuẩn bị, không lại trễ giờ "Kat đâu?"
"Họp xong thì qua đây, cha con anh đợi. Yêu mẹ." Anh gửi cho cô ảnh của Kat, đang ngồi ngoan ngoãn chơi gấu bông, uống sữa.
"Giữ con cho kĩ." Lòng cô giờ đây ngập tràng hạnh phúc.
Đến công ty, cô mặc kệ lời người ta xì xào, bước vào phòng họp với thần thái uy nghi nhất của mình.
"Chị chuẩn bị cho tiệc tối nay chưa? Có nhiều khách mời lớn lắm đó." Thuận nói nhỏ vào tai cô.
"Rồi." Cô cười, cô đã nghe rất nhiều chuyện rồi, giờ mọi việc cô làm, đều là theo sự chỉ đạo của ông chồng đẹp trai của cô thôi.
"Anh, sắp đến giờ họp rồi." Kiệt đi vào phòng thông báo, nhìn thấy cháu gái vẫn ở đây không đến lớp "Kat, nay lại trốn học hả?"
"Dù sao cũng cuối tuần rồi, kệ, cho con bé nghỉ thêm mấy bữa có sao đâu." Anh xem lại tài liệu. "Tiệc chiều nay chuẩn bị đến đâu rồi?"
"Cũng ổn rồi anh, sao, tối nay ngày gì mà chuẩn bị kĩ dữ vậy?" Kiệt thắc mắc, anh cho nhập rất nhiều loại hoa quý, ngoại nhập, riêng phần thiết kế thôi đã hơn tỷ đồng, cho sinh nhật một cô em?
"Tối đi rồi biết, giờ ai canh Kat đây?" Anh không thể để con bé một mình trong phòng được, mà nay là họp cổ đông quan trọng, sao mà, thiếu được.
*cốc cốc cốc* "Tụi em vào nhé." Là Ngọc và Nhi.
"Đến rồi à? Vào đi." Anh nói "Đây là Kiệt, trợ lý của anh." Anh giới thiệu với Ngọc "Còn đó là Ngọc, em trai anh."
"Hả?" Kiệt hoảng hốt, theo anh hơn 10 năm, có bao giờ nghe anh có em trai?
"Làm gì hả? Em trai cùng cha khác mẹ với anh." Huy cười "Là người mà lâu nay con Nhi nó cứ tìm."
"À.." Lúc này, Kiệt mới khai thông được một phần.
Ở ngoài khu làm việc "Êi sao Tống tiểu thư lại đi chung với ông Ngọc ta, kì lạ nha, nhìn như người yêu á."
"Ai mà biết, ba cái liên hôn này, khó nói." Mấy bà này, làm không lo làm hà.
"Kat của cô, tối qua mẹ về có vui không?" Nhi đi đến ôm Kat
"Dạ có." Kat vui vẻ, choàng tay ôm cổ cô Nhi "Cô Nhi thơm quá."
"Con bé này, dẻo miệng ghê." Nhi thích thú hôn lên đôi má bầu bĩnh của Kat "Cưng cháu gái quá đi thôi,"
"Mày qua chơi thì trông con bé đi, tao với Ngọc đi họp." cả ngày hôm nay, vị tổng giám đốc này, không lúc nào không cười. "Tí nữa chị qua, đừng có chọc Như nữa đó."
"Hời ơi, đường đường là Tống tiểu thư quyền quí, mà nay đi làm babysit á. Anh trai có tiền trả cho em không?" Nhi cười lớn "Hay cho em bắt cô bé này về nuôi luôn chứ cưng quá."
"Mày bớt cái miệng giỡn lại." Anh nhìn Ngọc, rồi chọc "Muốn có một đứa, thì hỏi chồng mày đó. Con tao, đụng là tao chặt tay."
"Dữ chưa, con tao đồ. Đi lẹ đi ông ơi. Tui giữ cho." Nhi không giấu được niềm hạnh phúc quá ánh mắt "Kat muốn ra ngoài chơi không? Cô dắt con đi dạo, ở trong phòng ba con chán chết."
"Đi đâu cũng cẩn thận, Kat có gì, chị giết tao." Anh đi đến ôm con gái "Chơi với cô ngoan, tí ba quay lại, nha."
"Dạ.." Kat ôm cổ ba "I miss you." (Con nhớ ba)
"Chưa đi mà nhớ gì hả cô?" Anh xoa đầu con "Ba đi một tí xíu thôi." Nói rồi anh chỉnh lại vest, đi sang phòng họp, để Kat lại cho Nhi.
Hai cô cháu, chơi đủ trò trên ipad của Kat, lúc này, Nhi mới để ý đến con gấu bông, "Katherine Khả Ái Trần." cô cười "Kat, mai mốt ai hỏi con tên gì, con trả lời sao?"
"Dạ? Katherine Khả Ái Trần." Cô bé đọc hết cả tên trong khai sinh của mình ra.
"Sai rồi, phải là Katherine Khả Ái Trần NGUYỄN. Ba Huy họ Nguyễn mà." Nhi lấy trong túi xách một bộ kim chỉ, chọn cuộn chỉ cùng màu, thêu thêm chữ Nguyễn lên con gấu cho con bé.
|Trong cuộc họp ở Nguyễn Trần|
"Hôm nay, tôi có vài lời muốn thông báo với mọi người." Đã lâu lắm rồi, anh mới ra thông báo thay đổi nhân sự "Tôi muốn giới thiệu một người, Nguyễn Quang Ngọc." Anh đưa tay về phía của Ngọc "Bắt đầu từ ngày hôm nay, Ngọc sẽ là Giám Đốc Điều Hành mới của Nguyễn Trần."
Thông báo của anh, có chút gấp gáp, khiến ban lãnh đạo có phần ngạc nhiên "Cậu ấy là?"
"Ngọc là em trai của tôi, vừa từ Anh về, tốt nghiệp MBA bên đó." Anh cười "Cuộc họp hôm nay chỉ để thông báo chính thức về việc này thôi. Nếu không có gì đặc biệt, hẹn gặp lại mọi người tối nay." Anh chỉ muốn nhanh chóng kết thúc mọi thứ, về phòng với con gái.
Ở bên ngoài, Như đã họp xong, cũng thu xếp, sang chơi với con "Chị lại qua Nguyễn Trần à?" Thuận hỏi.
"Ừ, chị có hẹn với Tống tiểu thư." Cô vừa nhận được tin nhắn của Nhi |Em thêu thêm chữ Nguyễn cho Kat rồi nhé, chị cũng mau mau đổi giấy khai sinh cho con bé đi.|
"Oh, vậy chị có cần em đi cùng không?" Thuận cười mỉm "Tối nay sinh nhật con bé, chắc đông vui lắm."
"Ừ, nghe nói tối nay thông báo liên hôn. Chị đi trước nha." Cô vội tắt máy tính sau khi nhận được tin nhắn của Nhi |Chị ơi, em đói lắm rồi, qua lẹ đi|, rồi đi.
20 phút sau, cô xinh đẹp trong chiếc váy công sở màu hồng, hôm nay thì không mặc đồ đen nữa rồi, cùng chiếc áo sơ mi ThomeBrown giống anh, là do chính tay chồng cô chuẩn bị cho sáng nay. Cô mặc kệ ai bàn tán gì, hiên ngang mở cửa phòng Tổng Giám Đốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro