Chap 17
Yoongi cầm tay cô gái đó kéo ra phía sau quán bar, cô gái này không dạy cho một bài học thì chắc chắn sẽ còn bám lấy anh dài dài...
Ở trong ánh đèn khách sạn mờ ảo, cô gái kia bắt đầu cởi hết đồ ra, vẫn là cái thân thể quyến rũ trắng ngần ấy, nhưng lần này lại không khiến cho Yoongi có chút hứng thú nào.
Cô ta định tới hôn Yoongi thì bị anh cản lại.
- chẳng phải cô nói là có rất giỏi làm tình hay sao? Tôi đang đợi cô đấy...
- Anh nói như thế là có ý gì? Chúng ta không cùng nhau hay sao?
- Hôm nay tôi không có hứng, Tôi muốn biết cô làm thế nào để cho tôi có hứng, Tôi sẽ đợi...
Cô ta kéo khóa quần của Yoongi xuống, chậm chậm cởi quần anh ta ra, cơ thể anh ta vẫn không có một chút biểu hiện nào giống như đang kích thích, cái hành động này của Yoongi khiến cho cô ta cảm thấy vô cùng chán nản.
Đứng trước một thân thể gợi cảm, đứng trước một người phụ nữ có cặp đào vừa tròn vừa lớn, lý nào lại không có chút động lòng???
Theo như cảm nhận của cô ta lần hôm trước thì Yoongi chắc chắn không phải là một người đàn ông yếu sinh lý, nhưng bây giờ cô ta lại đang cầm trong tay một cậu nhỏ mềm đến mức bất lực, có cố gắng như thế nào cũng chẳng thể nào cứng lên được...
- có chuyện gì xảy ra với nó vậy?
Câu hỏi đó khiến cho Yoongi cố gắng nhịn cười, trên bảo thì dưới phải nghe thôi.
Mất cả mấy chục phút cố gắng nhưng cô ta cũng chẳng làm gì được, cuối cùng cũng phải mặc quần áo vào và để cho Yoongi đi về, Mặc dù trong lòng là sự tức giận, là sự tiếc nuối....
Yoongi trở về nhà với tâm trạng khá thoải mái, anh luôn biết cách kiềm chế bản thân trước những mối quan hệ mà anh không muốn, Cho dù họ có quyến rũ sexy đến mức nào thì cũng chẳng thể khiến cho anh phá bỏ đi cái rào cản của bản thân mình...
Yoongi đi ngang qua phòng con gái thì đang nghe thấy tiếng Wendy đọc truyện, anh mở cánh cửa ra thì anh thấy Wendy vừa đọc truyện cho bé Bông nghe vừa xoa đầu con bé. Cái hình ảnh này khiến cho trái tim của Yoongi đau đớn, anh cảm thấy tội nghiệp cho đứa con gái bé nhỏ của mình, cảm thấy căm hận người phụ nữ đã vì những đồng tiền bẩn thỉu kia mà bỏ rơi con bé...
Wendy ngước lên thì nhìn thấy Yoongi.
- Anh về rồi sao???
- con gái tôi đã ngủ chưa?
- con bé ngủ rồi.
- vậy cô cũng ngủ đi...
Yoongi trở về phòng, Còn Wendy thì ngủ lại phòng bé Bông. Đêm hôm ấy chẳng hiểu lý do vì sao cô không ngủ được, Có lẽ do lạ nhà, do lo lắng cho bố và lo lắng cho buổi coi mắt ngày mai nữa.....
Sáng sớm Wendy dậy chuẩn bị bữa ăn cho bé Bông, Cô muốn tự tay mình làm tất cả mọi thứ, chẳng hiểu từ lúc nào cô lại có suy nghĩ Bé Bông chính là con gái của cô.
Bé Bông sau khi ăn sáng thì chuẩn bị đến trường, Yoongi cũng chuẩn bị đến công ty còn Wendy thì chuẩn bị cho buổi coi mắt...
Cô đi từ trên phòng xuống trước ánh mắt kinh ngạc của Yoongi, hôm nay Wendy vô cùng xinh đẹp. Cô mặc trên người một chiếc váy bó sát, số đo 3 vòng vô cùng chuẩn khiến cho Wendy càng thêm phần quyến rũ..
- có cần phải ăn mặc đến mức như thế không? Cô nhất định muốn quyến rũ bằng được người đàn ông đó à?
Wendy nghe câu nói đấy thì chẳng cảm nhận được chút quan tâm nào, trái lại cô còn cảm thấy Yoongi đang mỉa mai mình.
- Tôi đương nhiên là sẽ quyến rũ lấy người đàn ông ấy rồi. Nhà mặt phố bố làm công an cơ mà, sao có thể bỏ qua được...
- ít nhất thì cô cũng phải kiếm một người tốt hơn như thế chứ, nhà mặt phố bố làm công an thì có gì hay ho??
- đó là chuyện của tôi, anh quan tâm nhiều thế để làm gì?
Wendy nói xong câu đó thì bỏ ra ngoài, cô phải đến đó trước 8h Nếu không bố cô sẽ lại mắng cô mất...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro