Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Ta Hận !

7 giờ 10 phút ...
" Cô chủ .. Cô chủ " Quản gia Quách Nam lay lay nó .. không nhúc nhích . Lần nào cũng vậy , việc khó nhất đối với anh là gọi con heo này dậy đi học
" Trần Hạ Dương ! Gián bò vào chăn kìa " Quách Nam nói to nhất có thể
Nghe thấy từ " gián " thôi mà nó hét ầm lên
" Gián , gián đâu ? Á ! Ra khổ đây nhanh !!
Xem cái bộ dạng nó kìa ~ Buồn cười chết được
" Tôi đùa , đùa đùa thôi . Sắp muộn học rồi , thay quần áo đi "
" Anh .. Anh giám ! Anh được lắm ! Lúc về em sẽ trả thù ! "
Cô chạy vào phòng tắm không quên liếc Quách Nam . Cậu phì cười rồi dọn hộ nó chăn màn .
Một lúc sau , nó đi ra cầm vội cặp rồi xuống tầng . Nó hét lớn :
" Sắp muộn rồi , em đi đây ! "
" Để tôi đưa đi . "
" Thôi em tự đi được . Không cần đâu "
Nó phóng vèo một phát rồi đi chậm lại .
" Thật là ngu mà ! Cái chiều khóa xe vứt đâu không biết , ô tô thì say gần chết . Giờ phải cuốc bộ mà xa trường quá . Hạ Dương ơi là Hạ Dương mày nghĩ kế gì đi chứ !! " Cô cuống cuồng đi đi về
" A ! Đường tắt ! Đúng rồi đường tắt ! " Nó hét lên
Thật là ... Nó nói to quá , nhiều người đi đường nhìn nó bằng ánh mắt khó hiểu chắc nghĩ nó là con tự kỉ , con thần kinh đây mà ~~
Nó chả quan tâm mấy một lèo chui vào con ngõ dẫn đến trường . Đi vào càng lúc càng ít người rồi dần dần chỉ còn mình nó trong ngõ . Nghe nói ở đây có ma ... Mà con ma thích gái lắm nha . Họ bảo có một đứa bé gái vào trong ngõ í , chả hiểu sao nó hét toáng lên rồi chạy ra ngoài suýt ngất mà :3 Nghĩ đến đây nó thoáng rùng mình . Cái gì mà có ma chứ ? Ban ngày ban mặt ma ở đâu ra ? Chắc chắn không , không có mà .. :(( .

" Cái gì đấy " Một cái bóng đen vụt qua .. Ôi mẹ ơi .. chả lẽ lại là thật ?là thật sao ?

" Này cô ! " Ai đang chạm vào tay nó

" Á ma .. Mày thương tao . Tao xin lỗi , xin lỗi mày . Tao không cố ý động đến chỗ mày ở đâu !! Bất đắc dĩ đấy .. thật sự là như thế ! Mày phải tin tao ma à !! " Nó mếu máo

" Tôi là người , không phải ma " Ai đó nói tiếp

Nó từ từ quay người lại . Sờ đủ thứ nào là mặt , tay đến cái chân nó cũng phải nhìn một lần - . - Rồi nó mới khẳng định : " Đúng ! Cậu là người " . Cậu con trai trước mặt nó cao quá nha , đẹp trai nữa chứ . Nhưng nó đâu kém phần , mỗi tội lùn hơn thôi ... ' ^ '

" Tôi nhờ cô một việc "

" Việc ... việc .. "

Chưa nói hết câu người con trai trước mặt nó ôm nó vào lòng rồi .. đặt môi cậu lên môi nó . Gì vậy ? Chuyện gì đang diễn ra vậy ? Nó đứng như trời trồng , người cứng đơ , mặt đỏ bừng . Cậu ta thì sao ? Cậu cũng ngại , động tác rụt rè lắm . . Nó thấy hai bóng đen cầm theo gậy bóng chày chạy qua .
" Đi chưa ? "
" Ai ? "
" Hai bóng đen ấy "
" Đi rồi "
Cậu buông nó ra , hít thở
" A ~ sống rồi "
" Sống ? Sống cái con khỉ nhà cậu . Sao cậu ... sao cậu giám hả ? " Nó tức giận lắm , tức đến nỗi muốn sộc máu , muốn dẫm bẹp cậu ta cho đỡ bực . À không ! Phải băm cậu ta ra thành nghìn mảnh ấy chứ !
" Chả phải tôi nói tôi nhờ cô một việc rồi sao ? Cô đồng ý rồi còn gì .. Giờ trách tôi là sao ? "
" Đồng ý ? Tôi còn chưa nói hết câu mà cậu đã .. ! Huhu ... nụ hôn đầu đời quý báu ngàn vàng của tôi .Nói xem , tôi đồng ý bao giờ hả ? "
" Tôi ... không biết ' ^ ' " Cậu gãi gãi đầu
Giờ nó mới nhớ mình đang đi học ở đây tốn bao nhiêu thời gian rồi ? Nó nhìn đồng hồ .. còn 3 phút nữa vào lớp
" Cậu nhớ đấy . Tôi : Trần Hạ Dương nếu gặp lại cậu tôi sẽ băm cậu ra thành trăm mảnh .. à không nghìn mảnh . Cậu nhớ đấy !! " Nó chạy vội , không quên liếc cậu ta một cái .
" Hạ Dương , em đến muộn 2 phút ! " Cô Nhã nhìn nó
" Dạ .. em xin lỗi cô "
" Thôi được ngồi vào lớp đi ! "
" Dạ .. "
Nó chạy lẹ vào chỗ ngồi , nó bực lắm chứ ! Đáng lẽ nó sẽ không đến muộn , đáng lẽ nó vẫn còn mấy phít mà tám chuyện với con bạn thân . Mà tại ai nó ra nông nỗi này ? Người con trai đó .. Nó sẽ không quên đâu . KHÔNG BAO GIỜ !!
" Ê " Lạc Khả Khả , con bạn thân nó hỏi " Làm sao thế ? Mặt cứ như đứa đám í "
" Sao là sao , ra chơi tôi cho bà nghe . Giờ học đã không cô chửi thì nhục mặt "
" Okie " Tiểu Khả nháy mắt .
Nó nuốt cục hận trong lòng .
Rồi sẽ đến ngày .. Gặp Mặt !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: