Ba
Đôi khi tự mình nghĩ lại có là " Có ba thật thích nhỉ " . Cảm giác hạnh phúc cực kỳ khi được ba chở mình đi học, chở mình đi chơi công viên rồi ngồi trên xe mà ôm chặt ba. Hay những lúc ba chơi trò chơi với mình, như oẳn tù xì hay giành đồ ăn cũng đủ thấy vui.
Nhưng cuộc đời của mình không cho mình đủ may mắn vậy. Mình không có ba từ lúc 7t rồi . Buồn thật nhỉ . Ba chưa kịp chở mình đi chơi hay chơi đồ chơi với mình nữa mà đã bỏ mình đi rồi. Để giờ đây mình nhìn ba của những bạn khác , cảm giác vừa ghen tị lại vừa tủi thân. Có khi còn phải âm thầm lặng lẽ giấu nhẹm đi những giọt nước mắt . Đau thật !
Để rồi tôi trở thành một con người đi cần tình yêu thương của những người lớn khác hay thậm chí là cần từ người thầy . Tôi thật là điên rồ có phải không ?
Thật ra tôi cũng muốn được gọi một tiếng " ba " giống các bạn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro