Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30 : Cái đuôi

TFBOYS tan giờ làm , cả ba vừa ra đường , thấy Nhược Thy vừa xuống xe một cách vội vàng , Vương Nguyên liền lên tiếng gọi

_ Nhược Thy !

Cô quay người , thay vì đáp lại người vừa gọi tên mình , cô lại nhìn hắn trân trân , khẽ thở phào trong lòng . May quá , hắn không sao

Bị cho ăn bơ , cậu không cam tâm , tiếp tục hỏi

_ Em tới đây làm gì thế ?

Giờ cô mới chịu rời mắt nhìn cậu , ấp úng tìm cách lấp liếm

_ Ờ ... em tiện đường qua đây nên muốn vào xem các anh quay phim , các anh tan giờ làm rồi à ?

_ Ừ ! Cậu ngây thơ gật đầu

Còn hắn tất nhiên là không tin , nhưng hắn không lật tẩy cô trước mắt thiên hạ đâu , như thế chẳng còn gì là thú vị

_ Em về luôn chứ ? Anh hỏi

_ Dạ ! Cô mỉm cười , cùng TFBOYS lên xe về khách sạn

Đến khách sạn , cô liền bỏ lên phòng . Mở cửa đi vào , lúc chuẩn bị đóng cửa lại , bỗng một bàn tay to lớn của ai đó chặn cửa lại , không cho đóng

Nhược Thy ngước nhìn chủ nhân bàn tay kia , chau mày . Lại là hắn , hắn lại muốn kiếm chuyện gì với cô nữa đây

_ Anh làm gì vậy ?

_ Chẳng làm gì ! Hắn nhún vai _ Chỉ muốn hỏi chút chuyện

_ Chuyện gì ? Cô tằng hắng

_ Lí do cô đến phim trường ! Hắn khoanh tay lại kiểu như tra khảo phạm nhân

Nhược Thy chột dạ , tự dưng hắn lại hỏi làm gì , không phải hắn đang nghi ngờ điều gì chứ ? Chắc không đâu , có lẽ tại cô lo hơi quá

Nhanh chóng ấy lại vẻ cao ngạo , cô đáp

_ Chẳng phải tôi đã nói rồi , tôi chỉ tiện đường đi qua thôi

_ Cô biết không , cô nói dối rất tệ ! Hắn nhìn cô , thái độ hết sức nham nhở

_ Nói dối ???? Tại sao tôi phải nói dối anh ??? Cô kênh mặt tự tin

_ Có lẽ ... ! Hắn xoa cằm ra chiều suy nghĩ , rồi cúi sát mặt cô , nhỏ giọng _ Vì cô nhớ tôi mà không dám nói , chẳng hạn !

_ Hơ , anh ảo tưởng hơi bị nặng đấy ! Cô nhìn hắn khinh bỉ . Đóng mạnh cửa lại , tựa lưng vào cánh cửa , lòng chửi thầm hắn . Là cô lo hắn bị hại mới chạy tới đó , vậy mà hắn còn bỡn cợt cô . Biết vậy cô chẳng thèm quan tâm hắn , mặc kệ Minh Luân xử hắn cho biết

Hắn đứng ngoài , nhìn cánh cửa đóng im lìm , môi nhếch lên hiện ý cười . Quay người trở về phòng

***********************

Bữa tối , Thiên Tỉ ăn xong trước , uống cạn ly nước , hắn thong thả nói

_ Em ra ngoài một lát !

Hắn đứng lên , rời khỏi bàn ăn . Nhược Thy đang ăn , thấy vậy vội vã uống ngụm nước rồi đứng lên

_ Tôi đi cùng anh ( nói với anh , cậu ) Hai anh ăn sau nha !

Hắn quay lại , nhìn cô thắc mắc

_ Theo tôi làm gì ?

_ Ê , cái này anh nhầm rồi nha , đi cùng và đi theo có hai nghĩa khác nhau hoàn toàn đấy ! Nhược Thy đính chính , cái giọng triết lý hết sức

_ Khác ở chỗ nào ? Hắn nhíu mày

_ Muốn biết thì quay về học sơ trung đi ! Cô kênh mặt , bước đi trước

Trán hắn xuất hiện vạch đen , con nhóc này hôm nay to gan thế cơ đấy dám nói đểu hắn . Chắc chán sống rồi đây mà

Nhếch miệng , hắn cất bước theo sau

Lại một lần nữa , cặp mắt đen tròn đáng yêu trở nên u ám , buồn bã

Đi được một lát , Nhược Thy cố tình đi lùi lại , đến khi đứng sau hắn vài bước chân , cô mới dừng lại

Hắn thấy thế , hỏi

_ Sao thế ?

_ Không sao , chỉ là không thích bị người ta nhìn sau lưng !

_ Cô đúng là dị hợm ! Hắn phán

_ Kệ tôi ! Cô chun mũi

Hắn lắc đầu , không nói nữa . Tiếp tục cuộc tản bộ

Nhược Thy luôn theo sau và giữ một khoảng cách nhất định với hắn . Mắt đảo ngang dọc tứ tung như tìm kiếm gì đó . Nhưng cô chẳng thấy gì gọi là một chút bất thường . Xung quanh , mọi thứ luôn diễn ra rất bình thường . Vậy mà cô luôn có cảm giác bị theo dõi . Có những ánh mắt đang nhìn theo cô và hắn , cái cảm giác đó rất rõ ràng

Liệu có phải cô quá đa nghi không ?

Nhưng như vậy thì có sao khi cô đã biết chắc chắn Minh Luân sẽ gây bất lợi cho hắn . Giờ cô chẳng hề biết chính xác kế hoạch của cậu , nên ngoài việc có thể làm là bám theo hắn , cô còn có thể làm gì hơn . Cô biết như vậy hơi quá lố nhưng còn tốt hơn là ngồi im một chỗ thấp thỏm

Đến một quán kem , hắn dừng lại , hỏi

_ Ăn kem không ?

Nhược Thy nhìn quán kem trước mặt , mắt sáng hơn ánh đèn , tâm hồn ăn uống lại trỗi dậy , hớn hở đáp

_ Ăn ! Nói xong , không đợi hắn nói câu thứ hai , cô chạy vọt vào quán

Hắn lắc đầu , đúng là háu ăn , chỉ cần nghe nhắc đến từ ăn là chạy nhanh hơn đạn

Không vội vàng , hắn bỏ tay vào túi quần , thủng thẳng vào trong ,đến bàn Nhược Thy đã chọn , ngồi xuống

_ Gọi kem đi , tôi gọi rồi ! Nhược Thy gõ đầu ngón tay xuống bàn , điệu bộ rất yêu đời

_ Kem bạc hà ! Hắn đáp trỏng trơ

_ Chị ơi cho thêm một ly kem bạc hà ! Nhược Thy gọi lớn

Lát sau , chị chủ quán trẻ bưng ra một khay kem chất đống như núi ( ví hơi quá )

_ Kem tới đây ! Chị chủ quán vui vẻ , đặt 8 ly kem chocolate và một ly kem bạc hà ra bàn

Hắn nhìn đống kem trên bàn , choáng váng

_ Cô gọi sao ? Hắn hỏi

_ Chứ anh nghĩ là ai ! Cô đáp tỉnh bơ , cầm ly kem đầu tiên , thản nhiên ăn

_ Cô là heo à ? Hắn nhìn cô , châm chọc

_ Cấm anh xúc phạm tôi ! Cô nghiêm mặt , chẳng phải vì lo cho an toàn của hắn , cô mới bỏ ngang bữa tối , để cái bao tử chưa đầy biểu tình phản đối ầm ĩ nãy giờ . Vậy mà hắn còn nói cô là heo , đáng ghét

_ Đó là sự thật , không phải xúc phạm ! Hắn thản nhiên , cầm ly kem lên nhàn nhạt bỏ muỗng kem vào miệng

Nhược Thy liếc hắn một cái , rồi cúi xuống ăn tiếp . Không thèm đôi co với hắn

Hắn chỉ ăn có một muỗng duy nhất lại đặt ly xuống bàn , lấy điện thoại ra nghịch . Hắn vào quán kem là vì cô , chứ hắn vốn không thích ăn đồ lạnh , nó không tốt cho cổ họng của một nghệ sĩ như hắn . Lâu lâu , hắn lại liếc nhìn cô một cái như đảm bảo cô vẫn còn bên cạnh hắn

Nhược Thy cúi ăn lia lịa , lâu lâu liếc nhìn hắn . Trông hắn lúc này thật ung dung tự tại , cô tự hỏi nếu hắn nếu hắn biết mình đang trong thời kì nguy hiểm thì hắn sẽ thế nào ??

_ Làm gì mà lén lút thế , nếu muốn chiêm nghưỡng vẻ đẹp của tôi , cứ thoải mái mà ngắm , tôi đâu cấm ! Hắn vừa nghịch điện thoại vừa nói

Nhược Thy giật thót vì bị bắt quả tang , sao hắn biết cô lén nhìn hắn nhỉ ?? ( người ta cũng nhìn chị đó chị ơi ) . Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , cô bĩu môi

_ Mắc ói quá đi , làm ơn bớt cao ngạo dùm cái ! Rồi hướng mắt về phía quầy tính tiền , nói lớn _ Chị ơi tính tiền !

Chị chủ quán cầm hóa đơn đi tới

_ Của em hết 80 tệ !

Nhược Thy móc bóp ra , lấy tiền . Hắn ngăn lại

_ Để tôi trả !

_ Không cần , tôi không thích mắc nợ người khác ! Cô kiên quyết , đưa tiền cho chị chủ quán

Hắn không nói gì , mặc kệ cô

_ Về thôi ! Cô đứng lên , đủng đỉnh ra ngoài

Hắn tắt điện thoại , đứng lên . Cả hai cùng nhau về khách sạn

****************************

Căn phòng vàng nhạt chủ đạo chứa đầy giai điệu du dương , trầm bổng phát ra từ cây đàn cây đàn piano . Những bàn tay Nhược Thy đệm từng nốt nhạc một cách say sưa , những lúc đàn cô như hòa vào âm nhạc , quyên đi muộn phiền , cũng như khai thông được đầu óc , giải tỏa bế tắc

Kết thúc bản nhạc , cô đóng nắp phím đàn lại . Đứng lên đi ra ngoài , thấy hắn vừa đi ngang qua , cô chạy tới đập vào vai hắn

_ Này , anh đi đâu đấy ?

Hắn dừng lại , nhìn cô , đáp

_ Ra ngoài , hỏi làm gì ?

_ Tôi đi cùng anh ! Cô cười lấy lòng

_ Không ! Hắn dứt khoát , ngán ngẩm ra mặt , biết ngay là cô sẽ nói như này mà . Cái câu " tôi đi cùng anh " hắn thuộc lòng luôn rồi . Cả tuần nay , mỗi lần hắn đi đâu ( trừ lúc đi làm và vệ sinh) cô đều lẽo đẽo theo hắn . Có đuổi thế nào cô vẫn cứ bám theo hắn , cứ như sam í . Không biết dây thần kinh cô đứt bao nhiêu dây rồi

_ Sao không ? Tôi chỉ đi theo thôi chứ có làm phiền hay ảnh hưởng gì đến chuyện riêng tư của anh đâu ! Cô mặt dày đáp lại

_ Rốt cuộc là cô bị gì thế , bám theo tôi cả tuần chưa đủ sao ? Muốn đi cô tự đi không được sao , mắc gì phải theo tôi . Cô nghĩ là không phiền nhưng tôi thì thấy rất phiền đấy ! Hắn khó chịu , lần đầu tiên sau ba năm , hắn nói một câu dài như thế . Đúng là cô đi theo thì chẳng ảnh hưởng gì , nhưng hắn là con trai , có những lúc , những nơi mà một cô gái như cô không thể theo hắn được . Chẳng lẽ hắn lại phải nói thẳng ra như thế

Cô biết hắn khó chịu chứ , cô cũng đâu muốn làm cái đuôi của hắn đâu . Nhưng để hắn đi một mình , cô rất bất an , thà để hắn nhắng vài câu còn hơn ngồi một chỗ ôm gối thấp thỏm . Bức bối lắm

_ Anh phiền kệ anh , tôi không thấy phiền là được ! Cô kênh mặt , ngang ngạnh . Xem như không nghe anh nói gì , kéo anh đi _ Đi thôi ! tôi hứa sẽ luôn giữ khoảng cách

Hắn bó tay với con nhóc ngang ngạnh , càng ngày càng khó hiểu này . Đành phải để cô theo

_ Nói xem , anh định đi đâu ? Nhược Thy hồn nhiên , chẳng bận tâm tới khúc gỗ đang vô cùng khó chịu bên cạnh

_ Fencing ! Hắn đáp cụt ngủn ( tiếng Pháp nghĩa là đấu kiếm )

Cứ nghĩ Nhược Thy sẽ xụ mặt , ai ngờ cô còn hào hứng hơn cả hắn . Hỏi vồn vã

_ Ở đâu ?

_ Cô thích ???? Hắn trợn mắt , là đấu kiếm đó , không phải thứ đồ chơi để đùa đâu

_ Không được sao ! Cô hống hách , chỉ là đấu kiếm thôi mà , hắn có cần ngạc nhiên thế không

Hắn nhìn cô dò xét , con nhóc này có thật sự biết đấu kiếm không ? Hay chỉ nói bừa để được theo hắn ?

Nhược Thy nhăn mày , nhìn cái biểu hiện khinh khỉnh của hắn chắc hẳn đang nghĩ cô nói dối đây mà , hắn lúc nào cũng coi thường cô như thế

_ Đi nhanh lên , còn đứng đó làm gì ! Cô đẩy hắn chạy đi

Hắn dẫn cô tới trung tâm võ thuật lớn nhất Quảng Châu , chọn một phòng tập

_ Cô thật sự biết chứ ? Hắn hỏi lại một lần nữa cho chắc . Hắn biết cô biết võ nhưng đây là môn đấu kiếm phương tây , không phải ai biết võ cũng biết dùng kiếm này . Không khéo còn tự làm bản thân bị thương

_ Không biết mà là rất rất biết ! Nhược Thy nhấn mạnh từng từ một , rất quả quyết _ Tôi đã học được năm năm rồi , đừng coi thường tôi như thế

_ Vậy đấu không ? Hắn thách thức

_ Nếu thắng ? Cô vênh mặt tự tin

_ Một điều kiện ! Hắn khoanh tay lại , vẻ tự đắc

_ Ok ! Cô búng tay một cái rất kêu , đi tới phòng chọn đồ

Hắn nhìn theo , khóe môi nhếch lên nụ cười thích thú . Hắn rất muốn biết tài nghệ cô tới đâu mà cao ngạo như thế

Hắn ung dung theo sau cô vào phòng , cả hai chọn cho mình một bộ đồ bảo hộ , mũ , găng tay và một cây kiếm vừa ý nhất , chuẩn bị màn đấu tay đôi

Mặc đồ xong xuôi , hắn cất giọng khí khái

_ Cô là con gái , nhường cô một bước !

_ Không cần , tôi thích đấu công bằng ! Nhược Thy phẩy tay , cô ghét được ưu tiên , đã là thi đấu thì phải công bằng , như vậy mới hưng phấn

_ Chiều theo ý cô ! Hắn _ Bắt đầu

Cả hai tiến lại gần hơn , đưa kiếm ra trước thủ thế , chưa vội tung chiêu . Chân bước uyển chuyển , mắt luôn quan sát từng chút cử động của đối phương . Khi thời cơ tới , Nhược Thy tung đòn trước , hắn không phải dạng vừa , phá chiêu thức của cô kèm theo tung một chiêu phản đòn lấy uy

Cứ như thế cả hai vờn đi vờn lại , đã nửa tiếng mà chưa phân thắng bại . Hắn phải công nhận Nhược Thy có thân thủ rất nhanh nhạy , từng nhát kiếm cô đưa ra đều dứt khoát . Quen cô lâu như thế mà đến hôm nay mới biết cô là một cao thủ . Nhưng có là cao thủ thì khi gặp hắn cũng chỉ là một người bình thường thôi

Hắn nhếch miệng với suy nghĩ của mình , tay nhanh nhẹn đảo lưỡi kiếm vô mấy vòng , hất ra xa , đồng thời đưa tay còn lại ôm lấy eo cô sát vào cơ thể mình

Quá bất ngờ , Nhược Thy chưa kịp định thần lại thì thấy mình đã nằm gọn trong vòng tay hắn , hai khuôn mặt sát nhau chỉ chưa đầy một phân . Sẽ nghe được hơi thở của nhau nếu không có hai lớp kính nhựa ngăn cách

Hai cặp mắt chạm nhau , Nhược Thy đơ ra , to mắt nhìn hắn . Tim cô đập loạn nhịp , hai má nóng ran , đỏ ửng . Gì thế này ? Cảm giác này là sao ? Rốt cuộc là cô bị sao vậy chứ ???

_ Em thua rồi ! Hắn thì thầm , cái giọng rất ám muội

Nhược Thy bừng tỉnh sau câu nói ấy . Cô ngại muốn tìm lỗ chui vào ngay lập tức , vội đẩy hắn ra , nhưng không được , hắn dường như không có ý thả cô ra , vẫn ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn

_ Bỏ ra coi , anh làm gì vậy ? Cô khó chịu , hai tay dốc hết lực đẩy hắn ra

Hắn buông ra , ghé sát mặt cô , cất giọng nhẹ bẫng

_ Một điều kiện ... tôi cho cô nợ ! Nói xong , hắn đi vào phòng cất đồ

Đợi hắn đi khỏi , Nhược Thy mới dám bỏ mũ ra , thở phì phò , hai tay quạt quạt vào mặt

Nóng !!!! nóng quá . Sao nóng thế này nhỉ , có phải tại bộ đồ này quá dày hay máy điều hòa bị hư






**************









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro