
Chương 17
Minh Nguyệt nghe Tiểu Ngọc nói xong liền cảm thấy đầu óc xâm xoàng.
Động phòng với Nhạc sao?
Đương...đương nhiên điều này nàng biết, đã thành thân thì chuyện đó là đương nhiên. Một nữ tử hiện đại mang tâm hồn con nít như nàng đã từng xem qua nhiều cảnh nóng trong các phim cổ trang, lại đã từng đọc bao nhiêu cuốn truyện ngôn tình, có thể ngại ngùng những chuyện đó sao. Mà thực ra cũng có chút....Không phải có chút là nhiều chút, thực sự mà nói xem phim đọc truyện là một chuyện, trải nghiệm thực tế mới là chuyện nghiêm trọng đây này. Nàng phải bình tĩnh, thực bình tĩnh.
Cứ như vậy, bạn Minh Nguyệt đã tự thôi miên bản thân bằng độc thoại loạn ngôn trong đầu kia.Bên ngoài trời đã thẩm tối, cung nhân cùng Minh Nguyệt đứng yên như tượng chờ đợi Lục Đình Nhạc đã được hơn canh giờ.
Ngoài cửa Lục Đình Nhạc mở cửa bước vào tiến lại về phía nàng tháo khăn xuống cho nàng, hắn nắm tay nàng dắt tới bàn. Lục Đình Nhạc cầm lấy rượu giao bôi đã sớm chuẩn bị đặt trên bàn. Đưa chén phượng cho Minh Nguyệt, còn mình cầm lên chén long. Nhìn Minh Nguyệt thật sâu, ánh mắt đắm đuối, không đè nén được sự vui mừng nói:
Cuối cùng chúng ta cũng chính thức trở thành phu thê, là phu thê danh chính ngôn thuận!
Lục Đình Nhạc vươn tay giữ lấy eo nàng đẩy nàng áp sát vào thân hắn. Mũi hắn lúc này đã chạm đến mũi nàng dùng khí thế cùng hơi thở nóng hổi kia áp chế nàng. Hắn trực tiếp bế bổng nàng tung lên không trung. Tấm xiêm y đỏ rực của Minh Nguyệt bị Lục Đình Nhạc nhanh chóng tháo phăng ra rơi xuống đất. Nàng lúc kịp mở mắt ra tìm hiểu tình hình xung quanh liền thấy nàng từ lúc nào đã nằm trên giường lớn. Y phục trên người nàng chỉ còn tiết y trắng. Trước mặt nàng là Lục Đình Nhạc vẫn y phục chỉnh tề đang đè nàng dưới thân, dùng đôi mắt nóng rực nhìn nàng.
Đèn cầy bên kia bị Lục Đình Nhạc thổi tắt. Căn phòng rộng rãi lộng lẫy tối đen, chỉ có đôi mắt của Lục Đình Nhạc là rực sáng, xung quanh phòng đậm mùi ái vị, giọng nói trầm khan của Lục Đình Nhạc cất lên:.
-Xem trẫm thu thập nàng như thế nào! Nói rồi hạ hắn đầu xuống áp môi vào cánh môi sen của nàng nhẹ cắn một ngụm.
Nàng cảm thấy hai má nóng bừng, da đầu tê dại, tim đập loạn xạ, ngoài trời gió bấc gào thét nhưng nàng lúc này lại thấy quả thực nóng nảy. Đình Nhạc dùng lưỡi hung hăng tấn công vào khoang miệng nàng, quét một vòng rồi nhanh chóng quấn lấy lưỡi nàng đong đếm hết tất cả ngọt ngào trong đó, tựa như đang bày tỏ tâm can của hắn đối với nàng, cho nàng từ từ cảm nhận được tâm tư của hắn sâu đậm như thế nào. Tay trái hắn nắm vào ót nàng nâng mặt nàng lên để nàng chìm sâu vào nụ hôn của hắn. Nụ hôn sâu dài đến độ Minh Nguyệt mất hết lý trí, chút nữa thì quên mất nàng là ai.Phía bên dưới, tay hắn từ từ tháo phắt đai lưng của nàng ra. Bàn tay to lớn chậm rãi tiến vào bên trong eo thon xoa nhẹ vùng da trơn mượt trên bụng Minh Nguyệt.
Nàng cảm nhận được bàn tay kia xâm nhập được vào eo nàng liền rùng mình co người. Đình Nhạc dường như cảm thấy nàng run rẩy liền đẩy sâu nụ hôn kia, khiến nàng tập trung vào việc đầu lưỡi đang bị hắn siết chặt. Minh Nguyệt bị nụ hôn nồng nhiệt kia cướp mất không khí liền sợ hãi vùng vẫy, vừa tìm cách hít thở vừa gồng mình đẩy hắn ra. Nhưng nam nhân vốn sức lực không giống nữ nhân, lại là một người có vóc dáng vai u bắp thịt, cao lớn mạnh mẽ như Lục Đình Nhạc, căn bản nàng không phải là đối thủ của hắn, nói đẩy không có nghĩa là đẩy được.
Hắn chỉ thản nhiên đem đôi bàn tay chống cự của nàng lên trên đầu khoá chặt, cuồng dại mút mạnh lưỡi của Minh Nguyệt, biểu hiện này của hắn là đang muốn trừng phạt nàng tội lỗ mãng. Chờ cho đến khi nàng chống cự mỏi mệt, nhu thuận để mặc hắn triền miên nuốt hết ngọt ngào trên đầu lưỡi nàng mới từ từ thả tay nàng ra.
Lúc này tứ chi của nàng đã tê liệt, không còn sức chống cự, mặc nhiên để bàn tay của Lục Đình Nhạc chậm rãi tháo tiết y của nàng. Hắn cắn nhẹ môi Minh Nguyệt một ngụm mới chậm rãi buông môi nàng ra, để nàng mệt mỏi hít thở lấy không khí. Minh Nguyệt thở hồng hộc như người sắp chết, chỉ cảm thấy đầu lưỡi như đã bị hắn nuốt mất, còn chẳng thể cảm nhận được bất kì điều gì.
Nàng từ từ bình tĩnh lấy lại tâm trí nhận diện tình hình thì lúc này mới biết nàng cùng Lục Đình Nhạc từ khi nào đều đã thân thể trần trụi không một mảnh vải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro