Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16

Chớp mắt 1 năm đã qua.
Dần dần hắn đem lòng yêu nàng, nàng cũng đáp lại tình cảm của hắn.
Ngày hai mươi tháng chạp đã đến.Ngày này mọi năm chúng bách tính Phong Vân Quốc cũng chỉ đơn giản vui vẻ sắm tết, chầm chậm đến ngược ngày đón mừng năm mới. Chỉ là ngày này năm nay khác với mọi năm. Đối với bách tính Phong Vân Quốc nói chung và muôn dân kinh thành hoa lệ nói riêng đã ngóng đợi ngày này đến từng giây, từng khắc bởi ngày này chính là ngày thành thân của Hoàng đế Phong Vân Quốc; Người dọn tàn tích của tiên đế, oai nghiêm ngồi lên ngai vàng cao cao tại thượng, khiến cho muôn dân kính phục quỳ rạp dưới chân đã gần hai mươi tư tuổi mới chịu thành thân.
Khắp Đô thành, chiêng trống náo động, đèn cờ rợp trời, người từ khắp bốn phương tám hướng đều tập trung tại đại lễ phong hậu.
Lúc này tiểu Vân và tiểu Ngọc đang giúp nàng trang điểm, thay áo, đội mũ phượng, phủ khăn. Mũ phượng được khảm hơn trăm viên trân châu, hỉ bảo đỏ thẫm thêu hình bách điểu hướng phượng bằng kim tuyến kéo dài từ trên xuống dưới.
Minh Nguyệt vốn đã xinh đẹp tuyệt trần, lúc này lại càng thêm rực rỡ chói lóa khiến người khác không dám nhìn gần.Khóe miệng nhẹ cong lên, Minh Nguyệt tùy ý nhìn tiểu Vân và tiểu Ngọc trước mắt vì nàng mà sáng sớm đã tới đây giúp nàng mặc trang phục.
Phía trước là chính điện Hoàng cung Phong Vân Quốc, ở nơi đó Lục Đình Nhạc đang chờ nàng.
Dọc đường đi, thị vệ đứng hai bên đồng loạt quỳ xuống. Gấu quần lướt qua, thiên hạ đều phục, tôn nghiêm này chỉ thuộc về mình nàng. Quanh co uốn lượn, bước qua chín mươi chín bậc thang bạch ngọc, Minh Nguyệt một bước bước lên bậc thang cuối cùng.
-Ầm. Chợt nghe tiếng nổ vang, pháo hoa nở rộ trên bầu trời, tiếng nhạc nổi lên, tiếng chiêng trống cùng nhau tấu vang, vang dội chín tầng mây.
Lục Đình Nhạc một thân hỉ bào đỏ thẫm, mũ bạch ngọc long đứng trong đại điện, nhìn Minh Nguyệt từng bước lại từng bước bước đến gần, trong mắt chỉ có hình bóng nàng, thê tử của hắn, không còn một người nào khác.
Phía sau hai người, văn võ bá quan đã tụ tập đông đủ, không ai lên tiếng, tất cả đều cười.
-Giờ lành đã đến. Trên bậc thang bạch ngọc, lễ quan hô lớn.
-Nhất bái thiên địa. Tiếng hô của lễ quan vang vang trong đại điện.
Lục Đình Nhạc và Minh Nguyệt tay cầm hỉ cầu, xoay người hướng thiên địa, dập đầu lạy.
-Nhị khấu đầu.
-Tam khấu đầu.
Ba quỳ chín lạy, đây chính là lễ tiết quan trọng nhất của nhà đế vương.
Trải qua một canh giờ vất vả hoàn thành trên dưới hơn chục cái lễ.Cuối cùng Minh Nguyệt chính thức trở thành Hoàng Hậu của Phong Vân Quốc, cùng Lục Đình Nhạc cao cao tại thượng đứng trên chính điện cho thiên hạ quỳ dưới chân mà thi lễ.
Minh Nguyệt chỉ mơ hồ biết được nàng đã lên đến một tầm cao mới, được người người quỳ dưới chân, liền sau đó chỉ biết thuận theo cung nhân mà làm lễ rồi được đưa về phòng tân hôn ở Khánh Lôi điện.Còn Lục Đình Nhạc ở lại đại điện tiếp quan viên đại thần cùng sứ giả tới chúc phúc.
Minh Nguyệt về đến phòng, mệt mỏi ngồi xuống giường lớn được trải đệm lông trắng tinh ấm áp, nàng lúc này thật muốn trực tiếp tháo phăng bộ đồ rườm rà trên người cùng mũ phượng nặng nề khiến cổ nàng thật sự muốn gãy tới nơi kia, nhưng nào để cho Minh Nguyệt động thủ, Tiểu Ngọc liền ngăn tay nàng lại :
-Hoàng Hậu chỉ có Hoàng Thượng mới được mở khăn choàng ra, người chịu khó một chút đợi Hoàng Thượng về.
-Khi nào Nhạc mới về. Minh Nguyệt khó chịu hỏi.
-Tiểu Ngọc cười gian nói:
-Bây giờ chỉ mới chạng vạng, nô tỳ nghĩ Hoàng Thượng sẽ về muộn một tý, chờ giờ lành cùng người....động phòng!!Nói xong Tiểu Ngọc thẹn mặt cúi mình cười đến đỏ mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #trinh