Chương 8
Đinh Trình Hâm uể oải nằm trên giường, anh và cậu hôm nay cũng xem như là một vòng đi hết thành phố Y.
Bây giờ đã gần 3h sáng, Đinh Trình Hâm trằn trọc mãi nhưng chẳng tài nào ngủ được.
Những lời Tống Á Hiên nói ngày hôm nay tựa như một đàn kiến, bò lui bò tới trên người anh, ngứa ngáy lại khó chịu, bò chán rồi sẽ cắn cắn, khiến lòng anh đau âm ỉ, tê dại,
"Đây là thành phố chứng kiến sự trưởng thành của em"
"Em đã từng có một gia đình thuộc về chính em, có bố, có mẹ"
"Nhưng hình như... bố không thích em lắm, bố chỉ yêu mẹ thôi"
"Em cũng xem như là có quê đi, chỉ là cả đời sẽ chẳng thể về"
"Trước đây, cửa hàng thú cưng này từng là một phòng trọ nhỏ, cũng là nhà của em"
"Em bị mắc chứng sợ giao tiếp xã hội"
"Em không có bạn"
"Đây là nơi em gặp Tiểu Mã lần đầu tiên, anh ấy là người con trai ấm áp nhất thế gian này"
"Anh ấy rất tốt, còn cho em che dù"
"Anh ấy cùng em chơi xích đu, cùng em nói chuyện"
"Biết em bị bệnh, anh ấy không ngại nói nhiều hơn một chút, sẽ luôn tìm cách chọc em cười"
"Anh ấy sẽ mua kẹo cho em, giúp em giải vây mỗi khi bị người khác bắt nạt"
"Anh ấy hứa sẽ quay lại tìm em"
...
"Bọn họ mắng em là đồ sao chổi, nói em xui xẻo"
"Bọn họ mỗi khi nhìn thấy em sẽ không ngừng sỉ vả, xua đuổi em"
"Bọn họ không cho em gọi tên, họ nói em dơ bẩn, không xứng được gọi tên bất kì ai"
"Em không hiểu, em chẳng dơ chút nào, áo quần em rất sạch"
"Em... em rõ ràng là chẳng làm gì hết, nhưng bọn họ lại nghĩ em mang tội ác đầy mình, quyến rũ bố ruột, ép chết thân mẫu"
"Đây là nơi em từng muốn kết thúc sinh mệnh"
"Em không biết bơi"
"Em chẳng nhớ mình leo lên bờ bằng cách nào nữa, chỉ nhớ lúc nước bắt đầu tràn vào mũi, vào phổi, lúc em không thể thở được .... Em nhìn thấy Tiểu Mã trong làn nước, anh ấy sốt sắng gọi tên em, anh ấy trách em tại sao không giữ lời hứa, anh ấy hỏi tại sao không đợi anh ấy..."
"Tiểu Mã đã cứu vớt cuộc đời em, là anh ấy cứu rỗi linh hồn em"
"Đây là nơi em từng làm việc, đây cũng vậy..."
"Em đã đợi anh ấy rất lâu, rất lâu..."
"Cuối cùng, em đợi được anh ấy rồi"
"Tiểu Mã là người duy nhất trên thế giới này muốn em sống, bố và mẹ cũng chưa từng nói với em điều ngọt ngào như thế"
"Tiểu Mã lúc tìm thấy em, anh ấy khóc nấc lên, lời nói dù không rõ ràng, chữ được chữ mất nhưng lại khảm sâu trong trái tim em"
Hiên Hiên,
Là thế giới này có lỗi với em,
Là bọn họ nợ em,
Bọn họ không hiểu chuyện, không biết phân biệt đúng sai.
Hiên Hiên,
Anh rất cô độc,
Thế giới này không có ai thật lòng với anh,
Liệu em... có thể đi cùng anh không ?
Hiên Hiên,
Bọn họ không khoan dung em, anh chở che cho em,
Bọn họ không tin em, anh bảo vệ em,
Dù bọn họ không chào đón em nhưng anh cần em.
Hiên Hiên, chúng ta về nhà thôi !
Tống Á Hiên khắc sâu cái ôm đầy ấm áp của Mã Gia Kỳ năm đó.
Cậu cảm nhận được những giọt nước mắt nóng hổi của anh chảy dọc theo cổ áo mình, cảm nhận được sự run rẩy của anh, cảm nhận được cái ôm ấy vô cùng dùng lực.
Cả đời này của Tống Á Hiên, người đối với cậu dịu dàng nhất chỉ có một mình Mã Gia Kỳ.
Mã Gia Kỳ biết cậu thích hương hoa hồng, chỉ trong hai ngày phủ hoa hồng đầy sân, còn "tiện tay" đặt một cái xích đu gần đó, lúc nào cậu muốn đều có thể chơi, không cần phải lén lén lút lút nhìn người ta chơi nữa.
Mã Gia Kỳ biết cậu thích nhạc cụ, đi công tác vẫn không quên mua một cây Piano Essex EGP-155C về tặng cho cậu, một lần khác là cây Guitar Academy A12E-N.
Mã Gia Kỳ biết cậu sợ ma, sợ tối. Từ phòng cậu trải dài đến hành lang mỗi tầng đều được trang trí đèn tường cực kì sáng sủa, ban đêm cũng như ban ngày.
Mã Gia Kỳ biết tính cậu hậu đậu, thân thể không được tốt, anh cho người lót thảm toàn bộ căn biệt thự, cực kì êm chân, bình thường cũng không cho cậu đụng tay vào bất cứ việc gì.
Mã Gia Kỳ biết cậu thích ăn, tủ chứa lúc nào cũng sẽ đầy ấp que cay, màn thầu, sữa, bánh, kẹo,...
Mã Gia Kỳ biết cậu sợ tiếng động lớn, sợ người lạ, sợ ồn, anh căn dặn người làm trong nhà đều phải cẩn thận, làm việc nhẹ nhàng, phòng của cậu cũng là căn phòng được cách âm tốt nhất trong biệt thự.
....
Chỉ cần là thứ Tống Á Hiên thích, Mã Gia Kỳ sẽ không ngần ngại chi tiền.
Chỉ cần là thứ Tống Á Hiên sợ, Mã Gia Kỳ sẽ không để cậu phải đối mặt.
...
Thế giới này cay nghiệt với Tống Á Hiên, ông trời dỗ dành cậu với một người anh trai tên Mã Gia Kỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro