Vô Tình chết sau 2 vạn năm
" Vô Ưu à thiên hạ nói rằng người Ma chúng ta sau khi chết đi sẽ đến địa ngục "
" Vô Tình tỷ đừng nói nữa"
" Không sao đâu Vô Ưu địa ngục tuy tâm tối nhưng làm sau hiểm ác bằng lòng người ta thấy Ma Tộc chúng ta tuy lạnh nhưng làm sau lạnh bằng lòng người lạnh lẽo ngoài kia "
" Đừng nói nữa chúng ta cùng về Ma Tộc , Tử Anh đang chờ tỷ"
" Ta sắp được gặp phụ thân và mẫu thân rồi , muội phải chăm sóc Tử Anh giúp ta ."
Vô Ưu rơi lệ , Vô Tình chết đi trong cái lạnh lẽo mà lòng người đối với nàng . Nàng luôn mong ước sống thật yên bình nhưng định kiến tam giới làm nàng mãi mãi không có được . Gương mặt nàng đã không còn sự mệt nhọc ,căng thẳng lo ngại chỉ còn lại sự thoải mái trên khuôn mặt ấy giống như mình được giải thoát rồi . Nhưng rồi đây ai có thể bảo vệ Phong Nhi thiếu suy nghĩ kia ai sẽ tìm mọi cách cứu Vô Ưu khỏi những đau khổ trong tình cảm .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro