Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mũi tên bắn chệch của thần cuppi mang họ đến với nhau.★★★★★Nó: một đứa con gái bướng bỉnh, ngang ngạnh, quậy phá.Anh: một chàng trai khôi ngô anh tuấn, lại thông minh hơn người.số phận buộc họ với nhau....Để rồi yêu....Để rồi đau....Để mất nhau ... nhưng rồi Họ sẽ mãi mãi thuộc về nhau…
Tác giả:Dữu Nhất Chỉ LêThể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNhóm dịch: An Hồng Đậu TeamNguồn:yeungontinh.vn------------VĂN ÁN:Mãi cho đến khi chết, Phó Nguyệt Linh mới biết phu quân mặt lạnh vô tình của nàng yêu nàng biết bao nhiêu. Sau khi nàng bị ép gả cho Lục Tu Lương, mặc dù không thể nói là phu thê ân ái, nhưng cũng tương kính như tân. Mãi cho đến ngày đó, nàng nghe lời đồn nên lầm tưởng tất cả bi kịch đều do phu quân của mình gây ra, cho nên oán niệm rồi chết trước mặt hắn. Sau đó, nam nhân lệ khí đầy mình, xách đầu kẻ thù đến rồi cũng tuẫn táng theo nàng. Sống lại một đời, nàng muốn sớm tìm được chân ái của đời mình, sủng hắn, yêu hắn, không bao giờ trốn tránh phu quân nữa......…
Tác Phẩm: Luôn Có Giáo Viên Muốn Mời Phụ HuynhTác Giả: Cảnh NgôNgười Dịch: gschoiofficialĐộ Dài: 108 chương + 9 Phiên NgoạiNhân Vật Chính: Lalisa Manoban x Park ChaeyoungThể loại: Bách Hợp (Nữ x Nữ), Tình yêu chốn đô thị, Duyên phận bất ngờ, HE---ĐÃ ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA NGƯỜI DỊCHTiến độ: Sẽ cố gắng mỗi ngày ra ba chương…
Tên Hán Việt: Dưỡng liễu bát niên đích kim ti tước phi tẩu lạpTác giả: Kiều DữuEditor: Bun | cahoidonghop.wordpress.comRaw: Tấn Giang, shubaow - QT: wikidich | Lucky CloverThể loại: Hiện đại, Chủ thụ, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Gương vỡ lại lành, 1v1, HE.Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (75 chương + 6 phiên ngoại)Tình trạng bản edit: Hoàn thành (28/01/21 - 03/06/21)Ngoại truyện chỉ được đăng ở Wordpress của mình, mọi nơi khác đều là repost không có sự cho phép.×××TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.VUI LÒNG KHÔNG REPOST!…
Weibo: Dear- cẩm cam【 văn án viết ngày 31.10】Diệp Nha là một yêu tinh nhỏ thuộc tộc hoa cỏ, đang ở đầu giai đoạn ấu tể(*), vừa mới tròn một trăm tuổi, vì muốn cứu vớt gia tộc khỏi cảnh bị giết hại, Diệp Nha đã xuyên sách.*Ấu tể: hạt giống thực vật hay cây con.Nguyên chủ là nữ phụ rắn rết, hệ thống muốn cô thay thế nguyên chủ đã chết, hoàn thành nhiệm vụ.Yêu cầu cô phải tội ác chồng chất, tàn nhẫn, độc đoán; phải chèn ép được vai chính, cướp đoạt được tài nguyên, và muốn cô ở ngay thời điểm mà nam chính thống khổ nhất cho hắn một đao trí mạng.Diệp Nha gật đầu rất nghiêm túc, đạo lý đều hiểu cả, nhưng mà...."Chú ơi, tội ác chồng chất là gì ạ?""......" Nhìn nữ phụ ba tuổi rưỡi sắp ác độc, hệ thống thực sự buồn bực.*Diệp Nha dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, vô cùng thành thật muốn trở thành một nữ phụ hắc hóa, nhưng lần nào cũng đi ngược lại kết quả mà hệ thống kỳ vọng, mắt thấy tiến độ nhiệm vụ cứ kéo ngược mãi, cuối cùng hệ thống cũng sụp đổ: "Bảo bối, rốt cuộc thì con là giống loại gì thế? Chú đã gặp qua mẹ con, rõ ràng mẹ con là hoa ăn thịt người cơ mà, vô cùng, vô cùng hung ác cơ mà!"Gen di truyền rất trâu bò mà các người hay nói đâu rồi?Diệp Nha đang ở đằng kia nghịch bùn, thanh âm non nớt vang lên: " Ba ba con là cỏ 4 lá, cho nên con cũng là cỏ 4 lá ~"Hệ thống: "......" Gen di truyền quả thật trâu bò!Link convert: https://wikidich.com/truyen/hac-hoa-nu-xung-ba-tuoi-ruoi-XkZGBlS4CA_yNQls…
Tên truyện: Mình ơi!Tác giả: Bách Hoa VũThể loại: nữ x nữ, xuyên không, cổ đại Việt Nam.Nhân vật chính: Trần Thành An (Trần Mỹ An), Đặng Mai Hương.-----------------Một là cô gái hiện đại sau khi chết đi lại may mắn được xuyên vào cơ thể của "cậu ba" con ông hội đồng giàu nhất nhì lục tỉnh.Một là cô hai con ông giáo, tuy không giàu có nhưng được người người kính trọng. Cô thầm mến mộ cậu học trò của cha mình nhưng lại phải vì gia đình mang theo tình cảm gả đến nhà người ta.------------------"Tui sẽ chờ mình, chờ đến một ngày mình thật lòng thương tui"------------------*Đôi lời mình muốn nói với mọi người*Hello mọi người, mình là Hoa Vũ. Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên mong được mọi người ủng hộ. Vì là lần đầu viết truyện nên mình nghĩ cách viết của mình sẽ không được đánh giá cao. Mình rất mong được mọi người góp ý để mình hoàn thiện hơn. Mình cực kỳ thích hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam xưa nên mình viết truyện này để thoả đam mê. Truyện lấy bối cảnh miền Tây của Việt Nam trong thời Pháp thuộc, truyện không giống với lịch sử nên mọi người đừng thắc mắc vì sao thời gian không trùng khớp nha. Vì là bối cảnh miền Tây nên sẽ có những từ ngữ địa phương (cách xưng hô) để hợp với bối cảnh. Chân thành cảm ơn mọi người đã ghé thăm truyện của mình ^^…
Tên Hán Việt: Khoái xuyên: phản phái nữ phối , nhĩ hữu độcTác giả: Long Cửu GiaEditor: Diệp Hồ Ly wordpress: https://diepholy.wordpress.com/xuyen-nhanh-nu-phu-phan-dien-co-co-doc/Văn án: Boss phản diện đều là người quyền cao chức trọng, ví dụ như:Tể tướng trẻ tuổi đau lòng vì mất đi người mình yêu; Đô đốc Cẩm Y vệ giết người không ghê tay; Đế Vương biến thái khi còn nhỏ chịu đủ mọi loại ức hiếp[1]; Kim chủ đại nhân làm mưa làm gió trong giới giải trí;....Boss phản diện đều có thân thế thê thảm, ví dụ như:Người mình thích chết; người mình yêu chết; người mình quan tâm nhất cũng chết!Hệ thống: "Khẩu hiệu của chúng ta là làm người phụ nữ sau lưng boss! Giúp đỡ boss làm việc lớn! Trợ giúp boss nghịch tập, đi lên đỉnh cao!"Đường Hoan: "Người thích tôi đều sống cô độc cả đời, người cưới tôi đều góa bụa[2] cô đơn, người để ý tôi đều hắc hóa thành biến thái, mẹ nó, tôi quả thực có độc!"[1]ức hiếp: dùng quyền lực, quyền thế bắt người khác phải chịu những điều bất công, oan ức.[2]góa bụa: góa chồng, góa vợ.…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…