Chương 2 : Suy nghĩ và ảo tửơng của người con gái
Gặp anh đứa con gái như tôi không một chút cảm giác có thể coi như người xa lạ ( mà đúng là xa lạ thật , chưa gặp , chưa nói chuyện ) chỉ có thể nhìn nhau từ phía sau . Thế mà khi " gặp nhau " trái tim tôi lại mong chờ ánh mắt của anh nhìn tôi , tôi không biết tại sao bản thân mình lại cho rằng mình ghét anh nhưng thực chất bản thân lại mong chờ , mong chờ một cái gì đó khác lạ từ anh . Có thể lí do tôi "ghét " anh là vì không muốn phải yếu đuối , phải mềm lòng trứơc mặt anh hay đơn giản là cái vỏ bọc bên ngoài để che dấu cảm xúc bên trong , không muốn anh phải nhìn thấy vẻ mặt thảm hại của tôi , càng không muốn anh phải thương hại tôi chỉ muốn rằng anh có thể ghét tôi , ghét như mèo ghét chuột vậy , để tôi mất lòng , để tôi có thể nghĩ rằng : Anh ghét tôi và tôi không phải ngừơi mà anh ý thích , tôi và anh không có cơ duyên . Nói thật là tôi cũng rất muốn gặp anh ấy để hỏi rằng tôi là gì đối với anh ? Anh có ghét tôi không ? Tại sao gặp anh tôi không thể điều khiển được cảm xúc của mình , không thể rời mắt khi nhìn thấy anh ? Tại sao tôi cứ phải nghĩ tới anh ? ...... Hàng loạt câu hỏi xuật hiện trong đầu tôi và tôi tửơng tựơng ra cái cảnh tôi và anh gặp nhau , chỉ có hai ngừơi và những câu hỏi của tôi sẽ đựơc giải đáp nc
hưng ... tôi sợ có thể sẽ là cái kết chấm dứt nó . Suy cho cùng , trên thế giới này ko có cái gì là sợi dây tơ hồng mà cũng chẳng có người nào nối nó lại , tất cả là ảo tưởng của tôi . Hơn nữa :Một chàng trai lạc quan , học giỏi , ga lăng , vui tính , yêu đời , nói chung là một chàng trai mà tất cả con gái phải thích , còn tôi ngốc nghếch , học rốt , xấu xí , chỉ thích yên tĩnh , một mình , lun bị bắt nạt và ghét bỏ , hai con ngừơi đối lập nhau . Tôi , có lẽ nên ..., tỉnh giấc mơ từ cõi mộng mà mình tạo ra .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro