Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5


Hôm nay nó đến trường trong bộ dạng yếu xìu , không một nụ cười trên môi , mặt lạnh lùng , chẳng quan tâm mọi người xung quanh , Oni thấy nó ngồi như người mất hồn mới hỏi :


Oni : bị gì vậy mạy ? Vụ hôm qua hả ?

nó : có gì đâu , bình thường mà 

Oni : Bình thường gì mà bình thường , mặt như cái mâm kìa má 

nó : ừ chắc vụ hôm qua á 

Oni : có gì đâu mà buồn , chắc là cô chỉ xem nó như học trò thôi mà 

nó : ờ 

Tiết đầu là tiết Hóa , cô Trang bước vào , cả lớp chào và cô bước đến bàn giáo viên , thấy khăn lao bảng thì chưa giặt , khăn trải bàn thì bị lệch nên cô hỏi :


Cô : hôm nay ai trực nhật , đứng lên cho tui 

nó : * đứng dậy * dạ thưa cô là em 

Oni : dạ thưa cô không phải Jin ạ , buổi sáng là em trực ạ 

nó : * nói nhỏ * gì vậy là tao mà 

Oni : im đi , ngồi xuống đi 

nó : cảm ơn mày nha 

Cô : 2 em nói đủ chưa , còn bây giờ thì các em lấy sách vở ra còn Oni thì đi trực đi 

Oni : dạ 


Cô nhìn nó mặt ủ rủ cũng muốn hỏi thăm lắm mà chẳng dám vì sợ mấy đứa trong lớp đi đồn bậy bạ nên thôi . Hết tiết này là đến tiết AV , hôm nay nó không hứng thú mấy với tiết này . Cô bước vào lớp , cả lớp chào cô , riêng cô thì chỉ nhìn về phía nó và cười  một cái , nó thấy nhưng không cười lại . Suốt buổi hôm nay không thấy nó nói chuyện , cô xuống ngồi kế bên nó và hỏi :


Cô : hôm nay bị gì mà trầm tính dữ vậy ? Ai chọc à ?

nó : * im lặng nhìn cô * 

Cô : chuyện gì buồn hả ? Hay cô lỡ làm gì khiến em buồn  à ?

nó : cô chẳng làm gì em cả , tự nhiên hôm nay em thấy buồn thôi 

Cô : vậy cô đi lên à nha 

nó : * im lặng * 


Mặt cô hơi xịu xuống khi nó chẳng chịu cười , chịu chọc ghẹo cô như mọi khi . Từ giây phút đó , cô trở nên nghiêm khắc với lớp , mọi khi nói chuyện to cô còn cho nhưng hôm nay thì thậm chí còn nghe được tiếng ruồi bay qua ấy chứ . Paul thấy cô buồn nên hỏi :

Paul : cô có sao không ? Chắc nó ghét cô rồi * cười nhếch mép *

Cô : * nhìn nó * Cô nghĩ là vậy rồi , bình thường nó hay cười với cô lắm , buồn đến mấy cũng phải ráng gượng cười cho cô vui vậy mà hôm nay ...

Paul : cô đừng thương nó nữa

Cô : Tại sao ? 

Paul : tại em thương cô * cười *

Cô : * quay đi chỗ khác * 

Oni : mày đừng phá vỡ hạnh phúc của người ta nữa , chẳng bao giờ mày chia cách được cô với nó đâu thằng tồi à * nghiêm túc *

Whit cũng bức xúc xen vào : mày không có trong lớp này thì tốt hơn đấy 

Cô : Whit và Oni về chỗ đi , ồn ào trong lớp là sao hả ? 

Oni - Whit  : tụi em xin lỗi 


Nó thì từ lúc nào đã ngủ gục trong lớp , đây là lần đầu tiên trong đời nó ngủ gật trong lớp đấy . Cô thấy nhưng không nói vì cô biết nếu cô có nói thì nó cũng không quan tâm . Kết thúc tiết học , cô buồn bã bước ra ngoài lớp , nó đã dậy từ lúc nào , nhìn theo bóng cô đi và nước mắt cứ rưng rưng , Paul xuống chỗ nó nói : 


Paul : ngưng ngay cái trò nước mắt cá xấu đi Jin à , làm vậy thì cô cũng chẳng thương mày hơn đâu vì cô đã thích tao rồi * cười nhếch mép *

nó : tùy mày thôi vì tao không muốn ngược đãi động vật đâu * nghiêm túc * 

Paul : mày dám , được lắm mày sẽ thấy cô ấy hẹn hò cùng tao sớm thôi Jin à 

nó : tao chờ 

Bii : trật tự hết đi , về chổ đi thầy tới kìa 

 2 tiết cuối là Toán . Thầy bước vào lớp với bao nhiêu là tiếng vỗ tay , tiếng khen thầy đẹp của bao nhiêu đứa con gái ,... Nó hôm nay chẳng có tâm trạng cho những trò này nên ngồi im đó như người mất hồn , thầy thấy nên hỏi : 

Thầy : em không muốn chào tôi à , Jin 

nó : dạ không ạ , chỉ tại em hơi mệt 

Thầy : em có thể xuống phòng y tế 

nó : dạ không sao ạ , em có thể học được 


Thầy bước lên bục lấy giáo án ra và ghi tựa đề , phía dưới này thì đám con trai chơi trò bắn giấy , không hiểu Oni chơi sao mà giấy bay lên tới thầy , thầy hỏi ai thì tụi nó chối tới chối lui , Paul lên tiếng :


Paul : em thấy bạn Jin bắn thưa thầy 

Thầy : Jin đứng dậy cho thầy , em bảo là mệt mà bây giờ bắn giấy à 

nó : thưa thầy em không có 

Paul : đừng chối nữa bạn ơi , mình thấy hết rồi 

Thầy : em ra ngoài cho tôi , khi nào thấy em có thể học tiếp thì hãy vào lớp 

nó : em ...

Thầy : nhanh đi trước khi tôi nổi giận


Thế là nó đứng ở ngoài cả 2 tiết , đến giờ về nó ra về với bộ dạng mệt mỏi . Chạy xe mà nó chỉ toàn nghĩ đến hình bóng của cô nên RẦM , người đi đường đưa nó đến bệnh viện và lấy điện thoại nó ra , gọi cho người mà nó hay liên lạc nhất , đó là mẹ nó nhưng bà đang đi công tác cùng chồng nên mẹ nó đã nhờ người giúp việc đến xem nó ra sao . Hên là nó chỉ bị bong gân tay nên ngày mai nó có thể đi học được ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro