Phần 4 : Giải Thoát
Tuy vậy, cô vẫn nhắn tin cho anh với tư cách một người bạn, thỉnh thoảng lại vào hỏi han anh có khoẻ không. Đáp lại sự quan tâm, lo lắng của Thư là sự hời hợt lạnh nhạt của Khánh. Và rồi Khánh đã nhắn cho Thư 1 đoạn tin nhắn mà có lẽ đó là tin nhắn cuối cùng cô nhận được từ anh :
" Em đừng nhắn tin cho anh nữa ! Phiền quá, anh không muốn Hân ghen, chúng ta kết thúc rồi. Nên em hãy buông tha cho anh, xin em ! "
Từng câu của Khánh như hàng nghìn con dao đâm vào tim Thư, thở dài... Cô " Ừ " và để mặc cho những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt cô, khó thở,đau nhói...
Hằng ngày vẫn vào timeline anh như 1 thói quen, xem từng cmt từng stt chỉ xem anh dạo này có ổn không. Nhìn anh thân mật với Nhi, cô chỉ biết cười, cười như 1 kẻ vô hồn vậy...
" Đưa mũi dao kề lên cổ tay nó chọn cho mình một cái kết ..." Thư đã mất trí, hoàn toàn mất trí, từ một cô sinh viên hay cười thì bây giờ cô như cái xác không hồn, cười khóc khóc cười. Cô không tự chủ được bản thân. Vì yêu anh, yêu Khánh tin vào anh và phủ nhận lời chia tay anh nói ra... Nụ cười của cô, anh lấy mất rồi !
Giữ nút VOICE, cô dùng giọng nói yếu ớt và nói :
- Anh à ! Anh đã từng là tất cả của em và sẽ mãi mãi như vậy! Cảm ơn vì đã quan tâm và yêu thương em suốt thời gian qua. Xin lỗi vì đã yêu anh. Xin lỗi vì đã tin anh. Xin lỗi vì luôn quan tâm anh. Em xin lỗi vì tất cả ! Em yêu anh ! Anh sống tốt.
Buông điện thoại, thở dài. Con dao Thư cầm trên tay chuyển màu... màu đỏ, là máu của Thư..! Môi cười, mắt ướt cô trút hơi thở cuối cùng, tay cô đầm đìa máu, cô đã tự giải thoát cho bản thân khỏi tình yêu này. Khi đó cô vừa tròn 22t.
— Còn Nữa —
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro