Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33

CÔ HÀNG NƯỚC
maiyeumy
Chương 33:

Trong phòng, bà mở máy di động lên, tiếng bà đanh lại :

_ Cậu Hải, tôi muốn ngày mai cậu thuê cho tôi một thám tử tư, tôi muốn điều tra một người……..

Rồi bà cúp máy, ánh mắt lạnh sắt đá, bà phải nắm rõ đối phương là ai thì mới đối đầu được, bà thở mạnh bước vào phòng…….cuộc chiến này bà phải thắng……..

Sáng trong lành, bà Thu Hồng lái xe ra cổng, bất ngờ nó lao ra đứng ngay đầu xe của bà. Cả hai nhìn nhau lạnh băng………

Công viên, một góc vắng, họ đứng cạnh một băng ghế, nó nói, ánh mắt kiên định :

_ Thưa bác, cháu muốn nói chuyện với bác, xin cho cháu ít phút. Bác ngồi xuống đi ạ.

Bà không ngồi, vẫn đứng, ánh mắt sắt lạnh, giọng đầy đe dọa :

_ Tôi không có thời gian, cô muốn gì thì nói mau, và từ nay đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Nếu không đừng trách tôi không báo trước.

Nó nhìn bà ấy, rồi nó quỳ xuống trước mặt bà, bà ngạc nhiên sững sờ, nó ngước lên nhìn bà, ánh mắt rất nghiêm túc :

_ Cháu xin bác, xin hãy cho cháu được lấy Thảo, cháu yêu Thảo, chúng cháu yêu nhau thật lòng, xin bác tác thành cho chúng cháu.

Bà trân trối nhìn nó, rồi cười khinh bỉ, nhếch mép, tàn nhẫn bà nói :

_ Cô……điên rồi, không bao giờ có chuyện đó, loại người đáng ghê tở.m như cô mà dám nói những lời thế ư ? con của tôi nó không bị bệnh như cô, đừng lôi kéo nó, cô nghĩ gì mà nói những lời như thế, tôi không chấp nhận cho chuyện đ.iên khùng này, và cả xã hội này cũng không ai chấp nhận cho chuyện trái quy luật tự nhiên như thế. Ha ha ha, con gái yêu con gái, cô bệnh hoạn thì đi kiếm những người bị bệnh như cô mà lấy. Đừng đến làm xấu mặt gia đình tôi.

Nó im lặng, rồi nó khóc, một dòng lệ tuôn trên mắt nó, nóng và mặn đắng :

_ Bác……..người đồng tính không phải bệnh, đừng nhục mạ cháu, có ai muốn thế này đâu, người đồng tính cũng là con người, cũng có má.u thịt da, cũng có khối óc bàn tay để lao động, cống hiến cho đời như mọi người bình thường khác. Có khác chỉ là tình yêu cảm xúc không giống người bình thường thôi. Nhưng đó không phải tội của họ, khi sinh ra đã mang số kiếp thế này, trách ai đây, ai có lỗi , người mẹ sinh ra đứa con như thế, lỗi người mẹ, hay lỗi đứa con. Không, chẳng ai có lỗi hết, lỗi ở đây là số phận, ông trời trêu đùa con người.

Bác à, sức ép trên vai người phụ nữ Việt Nam bình thường đã rất lớn nhưng đối với les Việt Nam , những người như cháu, còn vất vả hơn. Họ đã phải đấu tranh rất nhiều trong cuộc sống, nhiều người đã "chiến thắng" bằng cách lập gia đình, sinh con và che giấu con người thật. Đó là "thắng" trong đau khổ, trong dằn vặt vì không được sống với bản chất của mình.

Chúng ta đều là con người, vậy tại sao lại không thể thông cảm cho nhau, hiểu nhau hả bác.

Bà cứng họng, không nói gì thêm được nữa, trong cuộc đời luật sư của bà, từng tranh cãi nhiều vụ kiện cáo, và bà luôn là người chiến thắng với lý luận sắt thép, vững chắc của mình, thế mà……..

_ Tôi không chấp nhận, dù cô có nói gì cũng không thể thay đổi được, cô là kẻ bi.ến thái, và không ai ủng hộ việc cô làm. Định kiến xã hội, cô đủ sức thì cứ vượt qua, tôi thì không dám, con gái tôi sẽ lấy chồng và sinh con, nó sẽ sống bình thường hạnh phúc như bao phụ nữ khác. Tôi đã chuẩn bị hết rồi, ngày thành hôn của nó sẽ được tiến hành như dự định. Cô buông tha dùm tôi. Nếu cô vẫn không nghe thì đừng trách tôi dùng biện pháp mạnh. Tránh xa gia đình tôi ra.

Bà tức giận tím mặt, không nói gì thêm. Bước thật nhanh tới chỗ đậu xe. Nó nhìn theo chiếc xe lăn bánh, mà mệt mỏi vô cùng. Cuộc chiến này, định kiến xã hội còn kéo đến bao giờ……….
Và cứ thế, ngày nào nó cũng đứng bên một góc gần căn nhà của Thảo, nó chờ xe của bà Thu Hồng đi rồi, nó mới đến, Thảo đứng trên ban công tầng ba, cô và nó chỉ có thể gặp nhau và nói chuyện cùng nhau ở một khoảng cách như thế. Cô nhìn xuống, nó nhìn lên, hai ánh mắt giao nhau mà bao lời không nói được……….

Nó gọi điện cho Ngọc, nhờ cô xin phép cho nó nghỉ phép vài ngày trong công ty. Ngọc hiểu chuyện và động viên nó :

_ Suy nghĩ cho kỹ hãy làm, đừng dại dột nghe, ráng lên, tao luôn ủng hộ mài........

_ Ừm.........

Một buổi chiều bà Thu Hồng bước vào nhà, nhìn Thảo bà nói ngay :

_ Ngày mai, tại nhà hàng Đại Hỷ, sẽ tổ chức tiệc thành hôn giữa con và con trai ông chủ khách sạn, một thân chủ của mẹ trước đây, cậu ta tên Vương Long, giám đốc công ty quản lý một chuỗi hệ thống khách sạn lớn, rất có học thức và gia thế, biết bao nhà muốn được làm sui gia với họ đấy.

Đúng 8 giờ 30 sáng mai, mẹ sẽ đưa con đến chỗ trang điểm cô dâu, 10 giờ là bên đàng trai sẽ có mặt tại nhà hàng, mẹ đã chuẩn bị đâu đó hết rồi, con chỉ việc đi theo mẹ. Lễ thành hôn toàn người có gia thế, khách khứa và bạn của mẹ, hai bên sui gia đều đầy đủ. Con không được làm mất mặt nữa đấy.

Cô nhăn mài lại, tức giận :

_ Tại sao không hỏi ý con gì hết mà đã tổ chức, tự sắp xếp hết mọi việc ? cứ như mẹ muốn gả con đi ngay lập tức vậy ?

_ Phải, mẹ làm thế vì con đã ép mẹ phải làm thế, mẹ không muốn để lâu lại sinh chuyện phiền phức. Con ngoan ngoãn mà nghe theo đi, đừng chống đối hay bỏ trốn đấy.

Mẹ đã điều tra về thân thế của đứa con gái kia rồi, cha thì chế.t, mẹ thì bị điê.n, gia cảnh phức tạp như thế. Nếu con không muốn tất cả mọi người đều biết nó là kẻ biế.n thái, thanh danh tiêu tan, việc làm mất hết thì con cứ chống đối đi. Mẹ thề là sẽ làm đấy, đừng để mẹ phải đi nước cờ cuối cùng này. Mẹ chẳng muốn đâu, con suy nghĩ đi nhé.

Nói rồi bà lạnh lùng khép cửa, để lại cô ở đó chế.t lặng………
===========

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bách#hợp