Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28

CÔ HÀNG NƯỚC
maiyeumy
Chương 28:

Ngày thứ ba cũng là ngày giáng sinh an lành 24 tháng 12, ngày của sự xem mắt, gần 7 giờ, cô bước ra khỏi nhà, bà Thu Hồng đã sắp xếp lịch hẹn đầy đủ rồi, và dặn dò cô đến đúng giờ, vì bà còn phải lo cho một hồ sơ thân chủ chưa hoàn tất.

_ Con cứ đến đó đi, đừng lo gì cả, chỉ có cậu ta ở đó thôi, mẹ và bên đàng trai muốn dành không gian riêng cho hai đứa tìm hiểu nhau. Con đã thấy hình cậu ta rồi đó. Mẹ đi có công việc, sáng mai mới về, con cứ đi chơi với cậu ta nhé, thế nhé. ( nói xong bà lại lên xe Taxi đi mất )

Cô bước đi, cảm thấy khó chịu vô cùng, cô ước gì mình chưa từng lên thành phố, giờ lâm vào hoàn cảnh thế này…..chuông điện thoại reo, cô mở máy, là nó, cô thoáng ngần ngừ…..rồi mở máy :

_ A lô Thảo nghe đây. Ơ ……

Cô ngạc nhiên khi đầu dây bên kia không phải tiếng trả lời của Thơm mà là một giai điệu vang lên:

Gõ cửa trái tim van em được vào
dù tình xót xa chung thân huyệt đào
ngủ vùi với chiêm bao nỗi niềm mắt xanh xao
nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa.

Gõ cửa trái tim, sao em hững hờ
ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ,
nghẹn lòng mắc giăng tơ để một mối bơ vơ
khi không em nhốt anh trong đợi chờ.

Ôi ! cửa tim em bằng vàng
nên tiếng kêu nghe bẽ bàng
để anh gõ cửa miên man
mà em không chút hỏi han.
anh buồn lang thang.

Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng,
đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng,
đàn lỡ phím sai cung,
tình này cũng mông lung,
tim em ai khóa để anh lạnh lùng.

Bài nhạc kết thúc tiếp sau đó là tiếng nói của nó, nhẹ nhàng trong điện thoại :

_ Thơm không biết phải nói sao để em tha thứ, nhưng xin đừng cúp máy. Thơm xin lỗi, chuyện đã qua thì không thể quay lại được. Thơm yêu em, và Thơm vẫn muốn là mỗi sáng thức dậy, lòng được ấm áp bên ly cà phê sữa em pha.

_ Thơm nhớ mùi vị cà phê sữa lắm, và cả nụ cười của em.

Chợt tiếng nói vang lên bên cạnh, Thảo ngạc nhiên cô ngẩng lên thì trước mặt cô là nó. Nó buông điện thoại xuống, ánh mắt buồn nhìn Thảo :

_ Hãy cho Thơm một cơ hội được không ? Một lần nữa và là lần cuối cùng.
_........( cô xúc động mạnh, mắt rưng rưng )
_ ……..

Cả hai im lặng, cô vui mừng lao vào vòng tay giang rộng của nó. Cứ thế ôm siết lấy nhau, ấm áp hơn mặc kệ cơn gió đông vô tình ấy.
Cả hai ngồi trên một thảm cỏ trong công viên. Thảo dựa vào vai nó, nó choàng tay qua vai cô, mỉm cười hạnh phúc.

_ Giờ này ở nhà hàng Ẩm thực hòn non bộ chắc mọi người đang ngóng đợi em lắm…

_ Ừm, nhân vật chính không có mặt mà, hì hì. ( nó cười )

_ hi hi, mà sao Thơm biết em đến đây mà tìm vậy ? ( cô thắc mắc )

_ Thơm lên đây hai ngày rồi, chạy xe máy đấy, liên lạc với cha của em, mới biết được chỗ này.

_ Sao? Cha của em à ?

_ Ừ.

_ Vậy……..Thơm có nói chuyện của chúng mình cho cha biết không ?

_ Ừm, có, Thơm nghĩ trước sau gì cũng phải nói, nên …..

_ Cha em…..không nói gì sao? Cha không tức giận hay ngăn cấm sao Thơm ? ( cô mở to mắt hốt hoảng )

_ Ừm, ông hơi bất ngờ, rồi im lặng và chỉ nói một câu thôi .

_Một câu thôi ạ, câu gì vậy Thơm?

_ “ Hãy làm con gái tôi hạnh phúc. Cảm ơn cậu ”

_..........( Thảo ngạc nhiên, tròn xoe mắt )

Nó ngắm bầu trời đêm đầy sao, thở phào nhẹ nhõm :

_ Khi nghe cha em nói như thế, Thơm còn tưởng mình nghe lầm, Thơm đã nghĩ đến tình huống xấu nhất là ông sẽ tức đi.ên lên mà đánh Thơm nữa, hay ít nhất cũng ch.ửi m.ắng thậm tệ. nhưng giờ không sao rồi. Chỉ còn một người nữa thôi………..

_ ……….mẹ của em……( cô vui mừng, nhưng rồi đôi mài nhíu lại khi cô nghĩ đến mẹ mình )

_ Ừm, chông gai vẫn còn phía trước. Nhưng Thơm và em, chúng ta cùng cố gắng vượt qua nghe em.

_ Dạ…..

_ Ngày mai……chúng ta sẽ nói ………( rồi nó nằm dài lên bãi cỏ, Thảo ngồi đó, cho nó tựa đầu lên gối nàng )

Thảo kéo nó ngồi dậy. Nó hỏi :

_ Gì vậy ?

_ Mình đi thôi Thơm.

_ Đi đâu ?

Cô mỉm cười, đứng bên chiếc xe máy của nó :

_ Chẳng phải đêm nay là giáng sinh sao ? mình đến nhà thờ nghe. Hi hi hi. Và đừng đi xe máy, đông người lắm, mình đi bộ nha.

_ Ừ ( nó cười mỉm, sao cô ấy dễ thương đến thế này )

==================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bách#hợp