Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24

CÔ HÀNG NƯỚC
maiyeumy
Chương 24:

Công ty, suốt buổi sáng, không khí có vẻ nặng nề, nó mặt hầm hầm, lớn tiếng với người khác, làm sếp la nó một chặp, và nó liên tục coi đồng hồ, con Mai từ từ tiến đến bên Ngọc, khều khều:

_ Tên Thơm này sáng nay ăn nhầm thuốc nổ hay sao mà khạc lửa hoài vậy ? mài biết nó bị gì không ?

_ Thui, để nó nguội bớt tao hỏi cho mài, chứ giờ tao không muốn lãnh đạn. ( Ngọc lắc đầu, pó tay )

Mai nó cũng không hỏi thêm nữa. Giờ nghỉ trưa, nó hầm hầm ngồi trên băng ghế đá trong khuôn viên công ty. Nó cầm điện thoại, lại nhìn đồng hồ, nói lầm bầm :

_ Chế.t tiệt, cái quái gì đâu không?  tại sao cứ làm to tát lên thế chứ, tại sao lại khóc chứ, ghét thật, điên đầu quá. ( nó vò đầu nó, bực tức )

_ Mài đang diễn kịch hài hay kịch bi thế ? tao nhìn mà không hiểu gì hết. ( Ngọc nó tiến tới )

_ Kệ tao, không cần mài xen vào. ( nó sẵng giọng )

_ Tao cũng chả muốn xen vào, tại con Mai nhiều chuyện nên kêu tao hỏi mài bị gì thôi. À mà giờ thì tao biết mài bị gì rồi, tội nghiệp con bạn tao nó bị khìn. ( Ngọc xua tay )

_ Mài……mài không phải đến chọc tức tao đó chứ. ( nó đanh mặt lại )

_ Thôi thôi, đùa chút mà, à tao nói luôn, bây giờ là đúng 12 giờ trưa, mài đã xem đồng hồ từ lúc 9 giờ sáng đến tận bây giờ, tổng cộng là 4 lần , mỗi lần cách nhau 1 tiếng, và nếu cứ xem như thế thì mài còn phải xem thêm 5 lần nữa mới đúng 5 giờ chiều, tan sở.

_ Trời, dân kế toán có khác, tính chi li thật. ( nó ngó Ngọc như người cõi trên )

_ Rồi có chuyện gì, nói tao nghe coi.

_...........( nó nhăn nhó )

_ Không nói tao đi là đừng hối hận đấy.

_ Tao…..tao không hiểu, tại sao cô ấy khóc, rồi lại nói tao xấu xa, đáng ghét. ( nó cố tìm từ để nói )

_ À ra là cãi nhau với bạn gái hả, mài và Thảo sao thế ?

_ Tối qua, tao có hẹn với Linh, đi chơi bình thường thôi, Thảo thấy rồi sáng ra, cô ấy tức giận, đuổi tao đi nữa, còn mắng tao, không hiểu nổi, tao đi chơi với bạn không được à ?

_ Linh?  Huỳnh Hải Linh à ? mài gặp Linh hả ? (Ngọc ngạc nhiên)

_ Ờ, cô ấy nhà dưới Mỹ Tho mà.

_ Thế rồi hai đứa hẹn đi chơi hả? thế rồi Thảo bắt gặp tụi bây hả? thế rồi sao đó là mài trở nên điên điên thế này hả? thế rồi ….( nó bực mình cắt ngang )

_ Mài thôi điệp khúc “thế rồi…hả“ của mài đi, tao đang bực mình nè.( nó nhăn lại )

_ Chài, nói mài ngốc thì mài không tin, đúng là…..pó tay. Này nhé, cô ấy mắng mài là đồ xấu xa là vì mài xấu như qu.ỷ, còn nói mài đáng ghét là vì mặt mài nhìn đáng ghét lắm không chỉ mình cô ấy ghét thôi đâu.

_ Ặc, mài………tao chưa nổi điên đấy, đừng chọc tao. ( nó làm mặt dữ tợn )

_ Thôi thôi không đùa nữa, cô ấy phản ứng dữ thế là vì ghen đấy.

_ Ghen ? ( nó há hốc mồm )

–---------------------

Chiều nó ghé quán, Thảo thấy nó, cô không nói gì, làm lơ nó và tiếp tục công việc, nó nắm tay Thảo kéo nhanh vào trong nhà. Đóng cửa lại, nó ép Thảo vào tường, hai tay nó chống lên tường bao quanh Thảo, cho cô ở giữa khoảng trống của đôi tay. Thảo ngượng , tức giận đẩy nó ra:

_ Thơm làm gì vậy, tránh ra. Còn đến đây làm gì, sao không đi luôn đi.

_ ……..em còn giận Thơm sao? Cô gái kia là bạn thôi, không có ý nghĩa đặc biệt gì hết. Thơm quen khi đi công tác ở Thành Phố.

_ Chỉ thế thôi hả? tưởng em tin lời Thơm sao? Vậy sao lại nói dối em, là bạn thôi sao khoát tay thân mật, ánh mắt đưa tình nhau, Thơm đừng gạt em nữa, thà cứ nói một câu là không yêu em nữa, muốn chia tay, em sẽ không ngăn cản đâu. ( cô nước mắt lăn dài trên má )

_ Ai nói Thơm không yêu em nữa chứ. Thơm sai rồi khi nói dối em, Thơm không nghĩ việc này nghiêm trọng thế…

_….có gì chứng minh cho lời Thơm nói chứ ! em đã phải khó chịu thế nào, tim đau nhói từng cơn khi thấy Thơm nhìn người con gái khác, hay lúc Thơm để cho cô gái bán hoa đó hôn mình mà không hề né tránh phản ứng, giờ đây lại còn bên nhau thân mật với người con gái khác, thì làm sao em tin lời Thơm nói chứ. Làm sao biết Thơm thật lòng hay không ?

Cô vừa nói xong là nó lao đến, kéo ngay Thảo vào sát người nó, môi nó gắn chặt môi Thảo, nụ hôn cưỡng ép, mãnh liệt, Thảo nhăn mài, cố đẩy nó ra, nhưng đôi tay nó cứng như thép. Mạnh mẽ ghì chặt lấy người cô….
Cô chống cự rồi dần buông xuôi theo nụ hôn của nó…
Tất cả như ngưng đọng, cho đến khi nó dừng lại, Thảo đỏ bừng mặt, cơn hờn giận của cô đâu mất.

_ Thơm không biết nói lời hoa mỹ, chỉ biết dùng hành động chứng minh thôi. Thơm thừa nhận mình dễ xao động trước những người con gái xinh đẹp, mắt ngắm nhìn họ mà không tự chủ được, nếu muốn chạm vào người họ thì Thơm sẽ chạm ngay, không cần họ ép buộc hay mời gọi, nhưng Thơm không làm vậy, vì Thơm yêu em.

Nó nhìn thẳng Thảo, nói từng câu rành mạch :

_ Nguyễn Thiên Thơm yêu Trần Hương Thảo. Hơn bất cứ ai trên đời này. Tin hay không tùy em thôi.

_.........hãy nói lại lần nữa, em muốn nghe Thơm nói lại ngàn lần câu nói đó.

_ 10 năm sau sẽ nói lại đấy. ( nó ngó chỗ khác, vì ngượng )

_ Hi hi, 10 năm 1 lần ư ? ( cô cười xúc động )

_ Ừa……

_ Keo kiệt, hi hi hi.

Nó ôm lấy cô, hơi ấm lan tỏa trong 2 người.

_ Hãy hứa với em nha….

_ Thơm hứa 1 điều rồi, còn hứa nữa à ?

_ Một điều nữa thôi, từ trước tới giờ, em chưa từng yêu ai sâu đậm thế này, chưa bao giờ có ước muốn độc chiếm mãnh liệt như thế. Vì vậy, hãy hứa với em, không bao giờ thân mật với người con gái nào khác nữa,  không được để người khác chạm vào Thơm. Hứa với em đi.

_ Ừa, Thơm hứa, chỉ chạm vào em thôi, thân mật với em thôi, được chưa.

Thảo choàng tay qua cổ nó, ôm ghì lấy nó.

_ Thề đi. ( ánh mắt cô tha thiết )

_ Ừ.

_ Nhất định đó, không nuốt lời nghe. ( Thảo nhìn nó như xác định lần nữa lời nó nói )

_ Ừ, hứa mà. ( nó cười nhẹ )

_ Thơm ơi…nếu Thơm phụ bạc em, em sẽ không bao giờ tha thứ cho Thơm đâu.

_ Ừm. ( chỉ mới có khoát tay thôi mà cô ấy đã ghen đến thế này, nếu biết mình và Linh từng ……không biết thế nào nữa đây, nó thầm nghĩ thấy hơi sợ, toát mồ hôi )
Cả hai nắm tay nhau bước ra ngoài, Hoàng nhìn cả hai tươi cười :

_ Hai em làm hòa rồi à. Phù may quá, chứ nếu không thì mấy cái ly trong quán tiêu hết mất, cô bé này, nguyên cả buổi sáng cứ thất thần, ly tách cứ thi nhau bể hết khi bưng thôi.

_ Anh này…… ( Thảo ngượng )

_ Ha ha ha.

Buổi chiều mát mẻ thật, cả 2 ngồi bên nhau tâm sự, Thảo đưa ra tấm giấy nhỏ:

_ Thơm nè, ngày mai là có diễn ra chương trình hòa nhạc cổ điển ở cung văn hóa đó, mình đi xem nha.

_ Hả ? ( nó giật mình, nghĩ đến cuộc hẹn cùng Linh cũng ở đó )

_ Em thích xem hòa nhạc lắm, Thơm có bận gì không, buổi diễn chỉ một đêm duy nhất thôi.

_ Ờ, à, có …..hẹn với bạn…..bảy giờ tối……..( nó lúng túng nói )

_ Vậy à….a nhưng không sao đâu, chương trình biểu diễn 2 suất lận, 7 giờ và 10 giờ, vậy 10 giờ mình đi há. ( cô cười )

_ Ờ, 10 giờ….

_ …….ở đó có người mà em muốn gặp…..đã hẹn trước rồi……Thơm đưa em đi nghe.

_ Người em muốn gặp à ? ai vậy?

_ .........người đó em đã từng kể cho Thơm nghe rồi đó. (cô cười), đến đó là Thơm biết ngay mà.

_ Ờ……

Nó đang bối rối nên cũng không hỏi thêm nữa, “ trời ạ, hai cuộc hẹn, cùng một nơi khác thời gian và khác người hẹn……nguy hiểm thật…..”

****************
Hình như nhân vật mình viết ra có chút m.áu tra nữ rồi.
====================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bách#hợp