CHAP 95
Chap 95: "Thử thách ?"
Cầu hôn xong thì làm gì ? diễn nhiên là phải đi gặp gia trưởng rồi . Nhưng vấn đề này thật làm người ta nặng đầu đi . Hàn Thần đã nghe mẹ vợ kể qua , bố vợ đối với cậu hận chỉ thêm chứ không bớt .Một bên câu dẫn con gái của ông thế lại còn nhiều lần làm con nhà người ta khóc không ngừng , còn chơi trò ngu ngốc lao ra ngoài thử thắng xe ? thử hỏi bố vợ gặp mặt con rễ này phải không liền một chỗi một dao phóng tới ? Nhưng mà chuyện này trước phải hỏi vợ trước a.
Hàn Thần cúi đầu, nhìn bảo bối trong lòng đang thật chăm chú xem bộ phim truyền hình dài tập, môi bĩu lên tỏ sự bất mãn với sự ngu ngốc của nữ chính. Hàn Thần không hỏi cưng chiều xiết chặt vòng tay đặt nhẹ lên tóc nàng một nụ hôn
"Tiểu Băng?"
cái miệng nhỏ lười hoạt động mấp mái
"hửm? "
" Tôi muốn ra mắt bố mẹ vợ" ra bắt bố mẹ vợ cũng thật lạ đi? Tiểu khủng long có chút ngạc nhiên ngước đầu sau lại có chút ưu tư trong đôi mắt
"làm sao muốn như thế? " hai tay áp lấy má Hàn Thần ôn nhu xoa nhẹ
" tôi muốn cưới em "
Tiểu khủng long trong lòng xúc động đối mắt long lanh mỉm cười
" em sớm muốn cũng là vợ Phong, Phong gấp làm gì? Hay Hàn Thiếu chính sợ bị người khác cướp vợ a, thế nào lại không tin tưởng như mình như vậy"
Hàn Thần lắc nhẹ đầu mỉm cười ngọt ngào
" Tiểu Băng, em xứng đáng có những thứ tốt đẹp hơn thế này, tôi biết điều em đang lo sợ, nhưng không đối mặt em cả đời cũng sẽ có tâm niệm, Tiểu Băng, đáp ứng tôi quảng đời còn lại cứ làm việc mình yêu thích, không biết đúng hay sai tôi sẽ luôn bao che cho em, hạnh phúc của em cho tôi chịu trách nhiệm "
Tiểu Băng nghẹn ngào, mặt lạnh nhà nàng là người ít nói , thường nói ra làm người ta đóng băng nghẹn họng, thế nào hôm nay phát ra toàn đường mật khiến nàng nước mắt không ngừng rơi vì cảm động. Thật là tên đáng ghét , nhưng là dù tên đáng ghét này như thế nào , máu lạnh vô tình hay là như giờ ngon ngọt dụ dỗ nàng , thì nàng điều yêu ...chỉ cần đó là Hàn Thiếu Phong
"Phong , ba em ..."
"Tin tưởng tôi , tôi nhất định sẽ cho em một đam cưới trọn vẹn nhất "
Tiểu Băng không nói nữa , ngã người vào lòng Hàn Thần , mặt úp vào trong không khỏi dấu đi những giọt nước mắt hạnh phúc , nàng cả đời này việc làm đúng nhất là yêu Hàn Thiếu Phong . Nhưng là cả đời này cũng khiến nàng đau khổ và trả giá nhiều nhất chính là việc yêu Hàn Thiếu Phong . Nàng trước kia mơ mộng một cuộc sống yên bình , sẽ yêu một người đàn ông tốt nào đó , cùng có những đứa trẻ bình yên hạnh phúc sống qua ngày , vốn dĩ cũng không nghĩ mình như thế nào điên cuồng yêu một người ,như thế nào vì người đó cả lí trí cùng trái tim không vì mình, Hơn cả thế nàng sẽ chẳng bao giờ dám nghĩ mình sẽ yêu một nữ nhân hơn đó là một kẻ máu lạnh, là thiếu chủ cuộc một tập đoàn xã hội đen trên tay đầy máu tanh, là dạng người tàn nhẫn nhất . Nàng cũng không nghĩa nàng có thể yêu được một người không nói với nàng quá 3 câu , luôn tỏ ra thái độ khó chịu với nàng những lần đầu gặp mặt . Nhưng khi đã yêu rồi , tổng thể tất cả đối với nàng như một giấc mơ , người nàng yêu không nói với nàng quá 3 câu nhưng sẽ dùng hành động thiết thực nhất , là người nàng cần sẽ đến , lúc nàng gặp nguy hiểm thì sẽ có mặt . Một người sẵn sàng sẽ giết tất cả những thứ cản đường mình , nhưng sẽ vì nàng mà lao vào nguy hiểm , bất chấp cả tính mạng để cứu nàng. Là người cao ngạo ngông cuồng , không xem ai ra gì ...nhưng trong tầm mắt đó luôn hiện hữu hình ảnh của nàng , sẽ không từ nước mắt vì nàng ...người như thế thật sự hiện hữu sao ? dùng cả đời để tìm một người như thế thật khó , nhưng nàng chỉ mất vài giây để có người đó trong tay vì sao không yêu đến mức điên dạy chứ ?
Hàn Thần cả đời không biết yêu là thế nào?Chỉ đến lúc gặp Trương Tiểu Băng thì mới biết thế nào là một tình yêu đích thực , là điên cuồng vì một người đúng nghĩa , như thế nào là sợ sệt mất đi tất cả . Người mang lại cho mình cảm xúc thiết thực nhất , làm cho các cơ tê liệt của bản thân dần hoạt động trên gương mặt , những nụ cười hiện hữu , xua đuổi đi cô đơn của bản thân , luôn làm mình có cảm giác tồn tại , làm cho mình biết trân trọng bản thân . Với Hàn Thần một con người thiếu thốn tình thương từ nhỏ chỉ những điều đó thật quá đủ đầy , một Trương Tiểu Băng ngây thơ , nhiệt huyết , một trái tim nóng bỏng đủ làm tan chảy lạnh giá trong của Hàn Thần . Như thế đã quá đủ , người con gái đó đối với Hàn Thần là một bảo bối vô giá, không gì có thể sánh bằng.
Hai mảnh ghép khác nhau , hai hoàn cảnh khác biệt , một thật yên bình nhẹ nhàng , trong nhung lụa và một hạnh phúc quá nguyện đầy , một xuất phát từ vạch đích có tất cả nhưng lại không có tình cảm ,hai mảnh ghép khép chặt với nhau dung hòa với nhau , cảm hóa được một tình yêu đáng ngưỡng mộ .
Vạn vật sinh ra trên đời điều có nguyên do , đừng bao giờ bất mãn hay hỏi ông trời rằng tại sao ? hãy sống với tất cả những gì bạn đang có và bạn sẽ có thêm những gì bạn đang mong đợi . Thế giới này không có người sinh ra đã dành cho nhau , mà chỉ có người sinh ra để bù trừ cho nhau . Một tình yêu hoàn hảo xuất phát từ những mảnh ghép không lành lặn từ những chõ mảnh ghép còn lại có được .
-----------------------------------
Và rồi trong một buổi sáng đẹp trời , Hàn Thần thật lộng lẫy trong một bộ vest xanh đậm cùng chị gái mình và anh rễ thê nô đem sính lễ đến nhà Tiểu Băng để hỏi vợ
Bấm chuông cửa , vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt có chút long lanh sáng , chắc hẳn đang rất hồi hộp cùng mong chờ, căng thẳng dấu trong lòng thật tốt đi
Cửa mở , Bà Trương đi đấy ánh mắt có chút lo
"Dạ con chào bác ạ " Thiếu Ngân lên tiếng chào hỏi trước
Hàn Thần cùng Dương Thần lúc sau cũng chào hỏi
"Hiện tại không phải thời điểm tốt , các con tuần sau hãy quay lại"
"Làm sao thế ạ ?" Hàn Thiếu Ngân
Hàn Thần cũng vẻ khó hiểu nhìn bà , hôm qua đã cùng Tiểu Băng đảm bảo sẽ xong chuyện , cùng nàng một ngày không gặp chắc hẳn nàng đang rất sốt ruột , còn có nếu gia hạn thêm chắc hẳn bệnh tình của nàng sẽ tái phái . Bệnh chỉ ổn định hơn khi Hàn Thần đối với nàng cầu hôn hứa hẹn nhưng là trong lòng nàng vẫn còn bóng ma .
"ông ấy đối với Thiếu Phong vẫn còn khuất mắc chưa giải , hiện tại không phải lúc tốt , các con trước trở về , ta sẽ cố gắng khuyên giải ông ấy"
"Bác gái , vất vả người rồi , chuyện là con gây ra chắc hẳn con nên cùng ông ấy nói qua "
Bà Trương một chút khó xử nhìn Hàn Thiếu Ngân
"Phong Phong , bác gái nói đúng bây giờ vẫn chưa phải cơ hội tốt , cùng một người đang tức giận nói chuyện cũng sẽ không giải quyết được vấn đề , trước nhẫn một chút , mọi chuyện sẽ ổn "
"Khuất mắc không gỡ ngày sẽ càng sâu ,giải quyết sớm thì tốt "
"Nhưng ...."
"Chị, chuyện là em gây ra cũng nên để em tự gánh chịu "
Hàn Thiếu Ngân nàng cũng hết cách
" Được rồi , con trước cứ để ông ấy tức giận một chút , sau ta sẽ nói giúp con ..." Bà Trương cuối cùng cũng lên tiếng , đối với người con rễ này bà ưng ý vô cùng đi , vấn đề Hàn Thiếu Phong đang nghĩ bà đoán được một ít suy vô cùng nguyên nhân vẫn là con gái bà đi . Người kinh doanh không bao giờ hành sự lỗ mãn cả , chỉ là vì có thứ lớn hơn thúc giục mà thôi , bà mở rộng của cho Hàn Thần cùng mọi người bước vào , có tí thắc mắc nhìn Dương Thần hôm nay phi thường im lặng có chút kì quái . Trước khi vào bà có dặn dò
"Ông ấy hiện tại cùng Dĩ Hình bàn bạc chuyện hôn nhân của hai đứa , con trước phải bình tĩnh "
Hàn Thần gật đầu
Dương Thần thầm nghĩ chuyện oái âm gì , đi hỏi cưới cùng sẽ gặp tình địch sao ?
Bước vào trong nhà , ba của Tiểu Băng đang cùng Trương Dĩ Hình nói chuyện , Tiểu Băng cũng ngồi đó vẻ mặt của nàng không vui ,dường như có chút ép buộc
"Dĩ Hình con cảm thấy Tiểu Băng nhà ta thế nào ?" nói nảy giờ cuối cùng vẫn là vào vấn đề chính
"ba ..." Tiểu Băng bất mãn gọi , trong lòng thầm bất an vì sao ba nàng lại hỏi chuyện này chứ
"Con im lặng , để Dĩ Hình nói "
"Dạ , em ấy rất tốt " đơn giản từ ngữ bao hàm tất cả ý nghĩa
"Nếu ta đem nó gả cho con thế nào ?"
"Dạ?" Trương Dĩ Hình có chút ngạc nhiên mở to mắt , hôm nay chỉ nghĩa bác trai mời anh ta đến ăn cơm không ngờ lại đề cặp đến chuyện này
"Ta và bác gái con cũng đã già , cũng không còn bao lâu nữa , Tiểu Hưng cũng đã trưởng thành cũng yên tâm , nhưng đứa con gái này của ta vẫn còn lo lắng , tìm kiếm cho nó một người tốt để ta còn yên lòng ...con trước cùng nó cũng đã đeo nhẫn qua , hai đứa cũng nhanh kết hôn sinh con, để ta có cháu ẩm bồng đến khi chính suối cũng yên lòng "
"Bác trai , đừng nói vậy , bác vẫn còn là thọ tỷ nam sơn "
"Điều đã già cả rồi , Dĩ Hình con cảm thấy thế nào ?" Ba của Tiểu Băng ảm đảm thở dài
"Ba con không muốn"
"Dĩ Hình chỗ nào không tốt ? con cũng nó ta thật yên tâm "
"Ba rõ biết con có người trong lòng ?"
"người trong lòng? Vậy người trong lòng của con đang ở đâu khi con đau khổ , người trong lòng con làm con tổn thương bao nhiêu , làm con như thế nào không quản đến mạng sống của mình , làm như thế nào khiến con điên cuồng tìm kiếm nhưng không xuất hiện , người trong lòng con lúc con ngã bệnh trên giường đang ở đâu " Ba nàng tức giận quát to , như thế nhịp thở có chút không điều trở nên hô hấp khó khăn
"Bác trai , đừng nóng giận quá sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe "
Tiểu Băng sợ hãi , bước đến cạnh ông xoa xoa ngực để ông dễ lưu thông khí "Ba , ba"
"Con nếu không muốn làm ta tức chết thì ngoan ngoãn nghe lời "
"Ba con thật không thể , con yêu Thiếu Phong rất nhiều"
"con ...ta suy vô cùng là vì ai hả ?"
Thấy tình thế căng thẳng , Trương Dĩ Hình cũng lên tiếng mong muốn không khí này có thể giảm bớt
"Bác trai , Tiểu Băng em ấy đã có người mình yêu đừng nên ép buốc em ấy , bác muốn em ấy hạnh phúc nhưng cũng nên để em ấy hạnh phúc trong tình yêu của mình , con với em ấy thật sự không hợp"
Ông trương sau khi nghe , chỉ im lặng cuối đầu không nói gì thêm , ông rơi lệ rồi
"có lẽ hai người cần không giang nói chuyện riêng với nhau , con xin phép về trước , bác trai bữa sau hẹn cùng bác chơi cờ đàm đạo "
Trương Dĩ Hình lặng lẽ bước ra ngoài , trút một hơi thở dài ,tâm tuy có chút nuối tiếc nhưng không thể vì sự ích kỷ của bản thân làm khổ người mình yêu được .
Đụng phải Hàn Thần đang bước vào .Hai người đấu mắt cùng nhau một lúc
"Cậu nếu làm cô ấy đau khổ , tôi sẽ cướp cô ấy trở về "
"Đừng mơ tưởng "
Trương Dĩ Hình cười sản khoái " hảo , tôi chờ rượu mừng của cậu "
"được "
-----------------------
Không khí bên trong hiện tại ngày càng im lặng , đôi lúc chỉ nghe được tiếng khúc khít và tiếng nấc , nơi những giọt nước mắt thống trị . Hai cha con họ thật lâu không nói với nhau câu nào .
Tiểu Băng cảm thấy đau nhói , nàng từ nhỏ chưa từng cãi lời cha mình hôm nay lại thật lớn tiếng , cảm thấy bản thân hổ thẹn .Nhưng mà nàng không thể không cương quyết nàng yêu Hàn Thần , điều đó không thể chối cãi , người nàng muốn kết hôn chỉ có một mình Hàn Thần , nàng sẽ không vì một ai mà thay đổi quyết định .
Ông Trương một mực im lặng cúi đầu ,cả đời vì mong con mình hạnh phúc mà suy nghĩ , hiện tại nhìn nó vì khác mà đau khổ thật đau lòng , vì nó suy nghĩ một cách tốt ai ngờ lại khiến tình cha con xây dựng lại có vết nứt lớn . Cuối cùng ông làm sao mới phải , ông không muốn con gái mình như thế
Hàn Thần bước vào trong , đầu tiên nhìn thấy nàng khóc thật thương tâm , ánh mắt có chút vô hôn tay run run , mặt không dám ngẩng cao .
"Tiểu Băng " đau lòng lên tiếng hướng về phía nàng
Nàng nghe tiếng gọi ngẩng đầu nhìn người đang bước đến mình , hình ảnh bị nhòe hết một nữa vì nước mắt , nhưng là nàng vẫn biết đó là ai .
Hàn Thần đem nàng ôm vào trong lòng thay cho sự an ủi .
Nghe tiếng gọi cha của nàng cũng ngẩng đầu , nhìn cảnh tượng trước mắt có chút nói không nên lời .
Nàng khóc đến mệt mỏi , đến bản thân ngất đi , làm tất cả mọi người điều lo lắng
Hàn Thần bế nàng về phòng , mẹ của nàng chăm sóc , tất cả điều chỉ nhìn , tay nàng nắm rất chặt tay Hàn Thần không có ý định buông ra , đôi mài nhíu chặt
Hàn Thần cuối người xoa xoa tay nàng , ở bên tay dịu giọng nói
"Tôi ở đây " mài của nàng một chút dãn ra nhưng xong vẫn còn khó chịu
Một lúc lâu khi mọi sự lại một lần nữa chìm vào sự im lặng
"Cậu thư phòng nói chuyện với tôi "Sau đó ông quay đầu bước đi
Hàn Thần cất bước theo sau đóng cửa
Cha của nàng ngồi trên một chiếc ghế đối diện Hàn Thần
"cậu còn dám đến đây ?"
"Con đến để hỏi cười cô ấy , mong bác thành toàn cho bọn cháu "
"Hàn Thiếu Phong cậu có tư cách đó " với sự kêu ngạo lãnh đạm của Hàn Thần khiến ông tức giận" cậu cuối cùng xem con gái tôi là gì ? muốn bỏ liền bỏ muốn cưới liền cưới ?"
"Cô ấy rất quan trọng với con "
"đùng" ông tức giận đập bàn
"Cậu nghĩ cậu là ai ? có quyền đừng trước mặt tôi nói cậu đó , quan trọng với cậu , quan trọng đến mức hành hạ nó không biết bao nhiêu lần ? "
"xin lỗi , là con sai ...con sẽ bù đắp tốt cho cô ấy "
"Bù đắp , xin lỗi , cũng thật quá dễ dàng đi, tôi một nhát dao đâm cậu liền xin lỗi rồi bỏ ra một chút tiền liền ổn thõa"
Hàn Thần im lặng
"Hàn Thiếu Phong , ba chữ này khiến người khác run sợ , nhưng không có tác dụng với Trương gia này , hôn sự này tôi không chấp nhận mời cậu về cho "
Hàn Thần cười lạnh một tiếng
"Hàn Thiếu Phong , ba chữ này thật lâu đã đáng khinh thường " Hàn Thần dứt câu liền quỳ xuống , đây là lần thứ hai Hàn Thần vì Tiểu Băng mà quỳ
"Tàn nhẫn , máu lạnh , là một con quỷ dữ là người khác luôn nhắc về Hàn Thiếu Phong , nhưng Hàn Thiếu Phong hôm nay đến , chỉ vì một người mà đến ,vì một người mình muốn bảo hộ cả đời , và vì một người nguyện ý làm con đại bàng mất đôi cánh ,con hôm nay vì sao đến đây bác hiểu rõ , xin bác cho con cưới cô ấy "
Ông Trương có chút ngỡ ngàng , đây là bức tường vững chắc đứng trước mắt không khi nảy , khí chất này liền như thế quỳ xuống sao . Tất cả điều làm ông cảm thất bất ngờ lớn . Hàn Thiếu Phong hôm nay không cần đến đây cũng có thể cũng con gái ông đám cưới , nhưng là hạ mình quỳ xuống như thế là chỉ mong con ông không tiêc nuối trong ngày đại sự của mình .
"Cậu là người kinh doanh chắc hẳn biết , lời nói điều không có tác dụng , vã lại cậu từ nhỏ đã ở vạch đích ngắm thìa vàng thứ cậu muốn không có gì là không đạt được kể cả phụ nữ , cũng sẽ có người vì cậu mà chết , Hàn Thiếu Phong lời nói cửa miệng , lại muốn lão già này tin ?"
Hàn Thần vẫn một bộ dạng lãnh đạm kiên cường
"Tiền nhiều như núi cũng sẽ một ngày cạn đi , nếu không có khả năng , Hàn Thiếu Phong cái tên này cũng sớm đã tiêu biến "
"Hàn Thiếu Phong , cao ngạo ngông cuồng , là điểm tôi ghét nhất , cậu nói cậu yêu con gái tôi ...tốt vậy làm cho tôi tin tưởng cậu "
"Bác muốn như thế nào?"
Ông Trương lấy trong tủ ra một va ly trong va ly có 3 ống chứa dung dịch xanh lam
"Đây là vacxin cực độc , hiện tại không có thuốc giải ,tiêm một tiêm một tháng sau phải tiêm thêm một mũi nữa, lấy độc trị độc , nếu không sống không bằng chết, yêu con gái tôi , tốt cậu ngay tại đây tiêm ba mũi thuốc này , tôi tin cậu ..."
"Được " quyết đoán không một chút do dự , tiến đến cầm lấy mũi tiêm
"Nên nhớ nó bình thường sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe của cậu , nhưng nếu đúng kì hạn không tiêm thuốc nó sẽ ăn dần tế bào của cậu "
Hàn Thần mặt không biến sắc đang bơm kiêm tiêm
Ở đâu đó toàn cảnh được ghi lại trên camera ,Tiểu Băng khi tỉnh dậy thấy được một màn
"Không được , Thiếu Phong " nàng thét gào , phá cửa xong ra ngoài
Hàn Thiếu Ngân cùng Dương Thần cùng gấp rút chạy tới
Tiếng đập cửa ngày càng lớn
"Phong , không được " tiếng kêu gào của nàng thật thảm thiết
Hàn Thần bên trong chuẩn bị tiêm mũi thứ hai , mắt hướng về cửa
"nhanh đi " ba của nàng hối thúc , Hàn Thần cũng chẳng do dự đâm kim
Dương Thần bên ngoài đạp cửa xong vào , Tiểu Băng lao vào trong mắt thấy ống kim đã vơi đi ¾ lo sợ chạy đến giựt ra khỏi tay Hàn Thần quăn đi
Mắt nàng đỏ au đầy tia máu , tức giận tát Hàn Thần thật mạnh
"chát " một tiếng thật thâm thúy , khiến người ta sởn gai ốc
Một bên má Hàn Thần in hằng năm dấu tay, thật sự rất đau
Nước mắt nàng rơi lã chã
"Phong xem em là gì hả ? tại sao lại làm như vậy ...có nghĩ đến em không , nếu Phong có chuyện gì em sẽ như thế nào "
Hàn Thần đau xót , ôm nàng vào trong lòng
"Tiểu Băng, vì em tôi không hối hận "
"Nhưng em hối hận , em không muốn ..tại sao lại đối xử với em như vậy ?"
Nàng tức giận , Hàn Thần chưa từng thấy nàng như thế này
Nàng quay sang ba mình van xin
"Ba , xin ba đưa ra thuốc giải , con không thể sống không có Thiếu Phong " nàng quỳ xuống ôm lấy chân ba mình
"Tiểu Băng " Hàn Thần gọi nàng
Nàng chỉ quay đầu nhìn bằng ánh mắt sợ hãi , sau lại tiếp tục cầu xin
"không có thuốc giải "ba nàng lạnh lùng lên tiếng
"không thể nào , ba cầu xin ba đừng như vậy mà , con không muốn..."
"Con không phải muốn nó cả đời bên cạnh con sau bây giờ tốt rồi "
"ba , yêu một người không phải như vậy , nếu một ngày Phong muổn ra đi con sẽ không ngăn cản ... yêu chính là mong người mình yêu có hạnh phúc , nếu hạnh phúc đó không thuộc về con ,con sẽ lựa chọn kết thúc cuộc đời mình "yêu chính là hy sinh, đừng nói cô ấy ngu ngốc , trên thế giới này một khi yêu thật lòng điều là kẻ ngu ngốc nói xong nàng nhìn Hàn Thần
Hàn Thần cũng nhìn nàng trong mắt có ý nói , sẽ không bao giờ bỏ rơi nàng , chính vì vậy mà nàng tin tưởng
"Cũng như bây giờ , nếu người phải cùng cực trong lo sợ giữa sự sống và cái chết thì con cũng sẽ cùng người đồng cam cộng khổ , phu thê vĩnh kết đồng tâm "
Nàng lấy ống tiêm cuối cùng đấm vào tay mình đẩy thật nhanh để chất lỏng trong dung dịch tiêm vào người, tốt rồi nàng cùng Hàn Thần cả đời không chia lìa
"Tiểu Băng "
"con ..."
Người bên ngoài cũng không khỏi rơi lệ
"có đau lắm không ?"Hàn Thần sờ lấy nơi cây kim được rút ra đang ứa máu của nàng
Nàng mỉm cười lắc đầu " Phong , ta như thế cả đời bên nhau "
"Ngốc , sau này không cho phép em tổn hại bản thân mình"
"sau này cũng không cho phép lại bỏ rơi em "
"ừm "
"ba ,tiêm thuốc cũng đã tiêm ba chấp thuận cho hai con rồi ?" Tiểu Băng nhìn ba nàng
"Con , thật hết nói nỗi ... đó chỉ là thuốc vitamin "đứa con gái ngu ngốc này làm ông tức chết
"ba ?"
"hừ , ta chỉ thử con rễ một chút ....ai ngờ con liều mạng như thế đòi sống chết cùng người ta "
Hàn Thần mặt không biết sắc vì vốn dĩ đã biết trước rồi
Dương Thần bên ngoài thì thầm " bị tát một cái rõ đau , rõ ràng là chính hàng thật mà , thật cao mình nha..." Dương Thần rút kinh nghiệm cả nhà họ Trương cũng họ Hàn đừng nên đụng đến thì hơn
"ba vậy ba chấp nhận sao ?" Tiểu Băng ngốc ngơ thắc mắc hỏi
"hừ " ông trương chỉ hừ một tiếng
"ba cảm ơn ba "
Câu này nghe êm tay nè , là Hàn Thần nói á nha
"tốt , đợi tiếng ba thật lâu "
"cảm ơn ba" Tiểu Băng cuối cùng cũng hiểu , trong vòng tay Hàn Thần lao ra ôm lấy ba mình
"không cần cảm ơn vội , muốn lấy con ta cũng không dễ như vậy "
"ba ? " Tiểu Băng khó hiểu nhìn ba mình , một ngày hôm nay cảm xúc của nàng bị trêu đùa thực nhiều
"từ từ đã chưa gì đã xù lông , con rốt cuộc là do ai sinh "
"là ba chứ ai ?" không khí thoải mái nàng cũng bỏ đi dáng dốc nghiêm trọng
"Người tài giỏi không chỉ nói bằng miệng, Trương thị chuyện tên thành của hai đứa , Thiếu Phong làm CEO quản đi trong 1 tháng phải đưa Trương Thị đi lên . lợi luận tăng 40% so với hiện tại, Tiểu Băng làm thư kí giúp con "
Trương Thị đang bị Hàn Thị cấm vận , mà do cha Hàn Thần chỉ huy , còn có một công ty vực phá sản tăng 40% với doanh thu trước đây gắt lắm nha
"được " chuyện này có chút khó nhưng so ra vẫn không dễ làm khó Hàn Thần
"tốt , cho con 1 tuần chuẩn bị , trong một tuần không cho phép hai đứa gặp nhau , xem như là hình phạt "
"con không đồng ý "
"không có tác dụng , lời nói có hiệu lực vào ngày mai " nói xong ông cùng vợ mình thõa mãn rời đi
Hàn Thiếu Ngân cũng không biết hôm nay mình đến đây để làm gì , rõ ràng đâu cần đến nàng a
---------------------
"Phong đi đâu ?"
"đi tắm , em muốn tắm cùng sao ?"
Đỏ mặt " không có "
Đúng là khiến người ta muốn khi dễ mà , Hàn Thần quăn đi khăn tắm
Nàng ngửi được mùi nguy hiểm
"Phong không đi tắm sao ?"
"tắm sau , làm chuyện quan trọng trước đã "
"chuyện gì chứ ?"
Hàn Thần đè nàng xuống giường , mảnh nhiệt gậm nhắm môi nhỏ , tay không ngừng hoạt động quần áo rơi lã chả
"ưm ....Phong...ưm "
"chậm ...chậm đã ...Phong "
Lượt bỏ trăm từ
Tại một căn phòng khác , có hai vợ chồng già thật mệt mỏi
"Tuổi trẻ bây giờ sức lực thật tốt "
"cũng không phải nhờ ông hổ trợ vitamin cho chúng nó ?"
"hì " cười trừ "xem ra rất kích liệt a ,chắc cũng khoảng vài giờ nữa , chúng ta làm sao , nên kêu bọn chúng dừng không ?"
" mặc kệ chúng đến chúng ta lên phòng khác trên lòng ngủ , chắc sẽ không nghe thấy ?"
"ừm , thiết nghĩ chúng ta nên trang bị cách âm"
Hai vợ chồng nhìn nhau , mảnh liệt đồng ý
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro