CHAP 60
Chap 60 "Tiểu khủng long X Tiểu lưu manh "
Kéo Tiểu Băng trở về phòng của nàng , trong suốt đoạn đường đi ,nàng một phút mắt cũng không rời Hàn Thần . Nhìn ngắm sườn mặt hoàn mỹ , góc nghiêng chết người làm tim nàng đập thật kịch liệt , như vậy thật thõa nỗi nhớ mấy ngày qua .Hàn Thần một bên cảm nhận được ánh mắt của người kia nhìn mình , tự chủ nâng lên hai khóe môi trong mắt nồng đậm ý cười
" Em ...."
"Mau thay đồ đi " chưa để Tiểu Băng nói gì Hàn Thần vội đánh gãy
"Làm sao phải thay , tôi không thích hợp mặc áo dài sao ?" Tiểu Băng bất mãn lên tiếng , môi vểnh lên một chút , người này là đang làm cái gì , mấy ngày qua biến mất không có cho nàng một cuộc gọi vừa về lại bá đạo như thế ...hừ nàng mới không thèm nghe đấy , dù sao nàng cùng lớn tuổi hơn mà , à mà thôi bỏ đi không quan trọng tuổi tác ^.^
Nàng làm sao không hợp với áo dài chứ , nói cách khác hợp đến mức Hàn Thần lần đầu nhìn thấy liền ngây người , nàng trong bộ áo dài vẻ đẹp thuần khiết lên tăng lên gấp bội , thậm chí làm cho người ta có chút choáng ngợp , tạo một vẻ đẹp quá mức xa vời
"ngoan , đi ăn sẽ bất tiện " Hàn Thần đối với cái loại bất mãn này vô cùng yêu thích , cũng chỉ có Trương Tiểu Băng mới hướng mình làm như vậy , tiểu khủng long ngày càng đáng yêu làm cho Hàn Thần nhiều lần không kiềm chế mà muốn hung hăng bước tới khi dễ nàng
Đi ăn cũng chỉ là một lí do thôi , vốn dĩ Hàn Thần không thích chính là cái mùi hoa hồng kia , còn là của nam nhân tặng càng đáng hận hơn . Trong lòng thâm nghĩ Tiểu Băng chỉ được nhận hoa của mình , ôm hoa của mình tặng so với hoa của mình bảo dưỡng không cấp cho nàng nhận hoa nam nhân khác ( au " ăn giấm rồi , cảm giác thế nào chua lắm không ,ahaha ")
"Không muốn đi , không đói " nàng có khả năng miễn dịch tốt rồi , lại dùng cái loại ôn nhu kia dụ dỗ nàng , nàng mới không chịu ngày hôm nay không giải thích rõ với nàng ,nàng nhất định không đi đâu hết
Đối với nàng như vậy Hàn Thần không nóng vội càng muốn cưng chiều , nở một nụ cười mị hoặc
"Ngoan , mau thay đồ tôi rất đói " Hàn Thần hướng Tiểu Băng đi tới , bế nàng lên sẵn cầm theo túi đồ đi vào nhà tắm
Tiểu Băng tâm can có chút mềm nhũng , ừ nàng thừa nhận đối với các loại ôn nhu này nàng không bao giờ thoát khỏi , vẫn là bị người ta nắm trong tay đi ,nhưng một lúc sao lại ý thức được mà vùng vẫy
"Em làm gì vậy , mau thả tôi xuống , đói thì tự mình đi "
"Ngoan , đừng nháo nữa , lát nữa ăn xong từng chuyện từng chuyện kể cho cô nghe có được không ?" hướng Tiểu Băng phao cái nụ cười giết chết chúng sanh " xuống máy bay , vừa mệt vừa đói a "
Tiểu Băng một thoáng đơ người , Hàn Thiếu Phong đây là làm nũng sao . Cái phương diện này chưa từng thấy qua , nó xa lạ quá có chút đáng sợ nhưng lại có chút đáng yêu làm cho người ta một chút cứng cỏi cũng không còn. Tiểu Băng vừa lâm trận liền đầu hàng
"Được rồi , trước buông tôi xuống tôi tự đi ...."Tiểu Băng thoáng chút đỏ mặt , còn muốn ẳm nàng vào phòng tắm luôn sao ,trong đó rất nhiều đó phụ nữ a , không thể cho nhìn
"ừm " Hàn Thần trong mắt đầy tia tiếu ý , buông lỏng nàng xuống , giây phút này cũng thật muốn hôn nàng đi ,nhưng là kiềm chế vẫn tốt hơn . Suốt bao nhiêu năm cấm dục vì lần này đại khai sát giới không nên
Tiểu Băng đối với ánh mắt Hàn Thần nhìn mình có mặt có chút nóng , rồi lại đỏ như gấc , thẹn thùng chạy vào nhà tắm
"coi chừng té " Hàn Thần một bên nhìn thân ảnh khủng long ngượng ngùng , trong lòng không khỏi cảm thán , nếu như thế này sẽ "không muốn " ăn chay được rồi
----------------------
Hứa Ngôn Trung thấy Hàn Thần cùng Tiểu Băng rời khỏi phòng , thì liền tiến đến
"Tiểu Băng, cùng nhau dùng cơm có được không ?" Hứa Ngôn Trung hướng Tiểu Băng hỏi , hắn vì muốn cùng ăn trưa với nàng đã hủy bỏ một cuộc hẹn quan trọng với đối tác , người ta nói đây là cua gái có đầu tư
Tiểu Băng nhìn Hàn Thần nhìn một chút , sau lại quay sang nói
" Xin lỗi , hiện tại tôi có hẹn rồi "
Hàn Thần một bên im lặng quan sát , đối với câu nói này có chút hài lòng , nhưng vẫn không thể hiện ra ngoài
" Vậy em có phiền để tôi đi chung không? " Hứa Ngôn Trung vẫn là không từ bỏ , trước nay hắn cùng hẹn Tiểu Băng ra ngoài ăn nàng lúc nào cũng khước từ , hiện tại đứa nhóc này vừa đến nàng liền đáp ứng cùng đi,vậy được thôi mượn gió đẩy thuyền
Hàn Thần cũng không nghĩ người này dám hướng mình đưa ra yêu cầu , trong lòng cảm thán cũng rất thú vị
Trương Tiểu Băng một chút không hiểu cảnh tượng , trong đầu lại nghĩ Hàn Thiếu Phong nhất định không trả lời , trước giờ Hàn Thần đối với người khác cô còn quá xa lạ sao . Không cấp mặt mũi liền nắm tay cô rời đi cho xem . Cũng tốt như thế bất quá không ai dám bám dai
"Thầy Hứa, tôi cùng cô giáo có hẹn?" Hai chữ Thầy Hứa là nhắc người này nhớ hiện tại mình ở cái vị trí nào , nên nhìn lai thu liễm một chút , dù sao cũng là thầy giáo của người ta , hiện tại công khai đeo bám giáo sinh sao ?Hàn Thần vẫn là mặt lạnh không biểu thị cảm xúc , hỏi lại hắn làm sao biết mình là cùng nàng có hẹn a, với lại câu ý lại mang ý mình cùng nàng khi nào có hẹn ,nàng là có hẹn với người khác . Thông minh chỉ cần vài từ ngữ có thể diễn tả một chuỗi ý nghĩa . Phong ba bảo táp không bằng ngữ pháp Việt Nam a (au :lại anh lần sao nói nhiều một chút cho tôi bớt khổ >>>ahuu)
Trương Tiểu Băng có chút ngạc nhiên , nhưng cũng là trong mắt mang ý cười , cấp mặt mũi cho người ta nhưng lại không cho phép người ta nói tiếp , quả nhiên cũng chỉ có thể là Hàn Thiếu Phong mới nói được lời làm người ta cứng họng
Hứa Ngôn Trung trên thương trường cũng chính là một tổng giám tài hoa ,sắp đây tập đoàn nhà họ Hứa điều được anh ta nắm gọn ,bao câu hỏi hóc búa trên thương trường điều có thể trả lời nhưng hôm nay thật bí nước cờ . Nếu mà giả ngu ngốc nói "không phải sao ?" thì không phải không cấp cho mình cái sĩ diện , bảo mình tự đoán mò quan hệ của người khác sao , còn nếu nói " Cô ấy có hẹn với người khác ? " người ta rõ ràng từ chối mình còn muốn hỏi , phải hay không người ta thà nói dối cũng không muốn cùng mình ăn cơm. Nhưng điều đó chỉ là mặt dày mới có thể nói ra (au " trí tưởng tượng cũng thật phong phú , ách ta đi thêm muối đây ^>^)
"xin lỗi , đã làm phiền hai người rồi " Hứa Ngôn Trung lời cuối cùng cũng chỉ có thể như thế nói
"Không sao " Hàn Thần giả đứng đắn nói ,vẫn là sao hạng A tốt không diễn cảm xúc
Hứa Ngôn Trung vội bước đi , Tiểu Băng nhịn cười nảy giờ mới dám cười ra tiếng . Mặt lạnh nhà nàng quả lợi hại a, quả nhiên không cho người ta mặt mũi , không có lỗi cũng phải xin lỗi .Nhưng là ánh mắt người kia từ lạnh lùng thành ôn nhu nhìn nàng , nàng lại ngượng ngùng
"Nhìn gì chứ , tiểu lưu manh " nhịn không được mắng một tiếng sau lại không chờ người ta lên tiếng mà đi trước
Ngồi yên vị trên xe , ra khỏi trường vài trăm mét
"Muốn ăn gì ?" Hàn Thần mở miệng hỏi
"ưm ..." thật nghiêm túc suy nghĩ , chỉ có đối với Hàn Thần mới đặt yêu cầu của mình , nếu là người khác thì là "tùy ý đi "
"ăn shushi nha "
"được "Hàn Thần sủng nịch đám ứng, đạp chân ga rẽ phải đi đến nhà hàng nổi tiếng,
Trong xe nàng lại hiếu kì hỏi một câu
" Hứa Ngôn Trung gọi em là đàn em ?"
" học dưới anh ta một khóa "
"A " Tiểu Băng dương như ngộ ra chân lí , không tiếp tục hỏi chỉ ngồi nơi đó cười , vì nhớ Hàn Thần lúc nảy giả đứng đắn rất đáng yêu nha , dù sao cũng chỉ nàng có thể thấy khoảnh khắc đó ....
Tiểu Băng bước vào , thích thú nhìn ngắm xung quanh , cảm giác giống như đang ở nhà hàng nhật a , còn có shushi được thuyền vận chuyển đi thật thích thú ....
" rất thích chỗ này ?"
" ừm , rất thoải mái"
Bước vào một căn phòng , thiết kế rất đẹp , bên cạnh lại có thác nước chảy rất êm tai , nghe được mùi khoáng trong lành . Sang trọng như thế chắc hẳn rất đắc đi . Nàng vội mở thực đơn ra , thực sự đắt đỏ a . Chần chừ một chút mấp máy môi muốn nói
"Làm sao vậy ?" Hàn Thần thấy nàng nảy giờ cứ lật qua lật lại vài trang thực đơn , bỉu môi không gọi món nào
"rất đắc a " nàng nhỏ giọng một chút , nếu thật sự muốn ăn no cũng cỡ hơn tháng lương của nàng
" Tôi có tiền , không thế chấp cô đâu " Hàn Thần cười khẽ , tiểu khủng long này là vì giá cả sao ? nàng đường đường cũng là đại tiểu thư của 1 tập đoàn như thế nào quá tiết kiệm đi
Nhưng người ta là tiết kiệm giùm anh nha đại ca , vợ quản tiền của chồng rất hợp luân lí nha
"không phải , mặc dù em giàu đến đâu cũng không nên phung phí như vậy,chúng ta đi chỗ khác ăn đi "
"như vậy bước ra ?"
Ách như vậy thì không được , bước vào nhà hàng thế này không gọi một món bước ra thì rất là kì nhưng mà ...
"coi như tiệc ăn mừng của cô , cũng như tôi khỏe lại ăn sang một chút "
Tiểu Băng một thoáng lại do dự
" được rồi , mau gọi món "
" ừm "
Tiểu Băng vốn vĩ chỉ gọi vài món rẻ nhất trong thực đơn , nhưng sau lại ra thành rất nhiều món , không nói cũng biết Hàn Thần là lén gọi thêm . Còn không phải quá hiểu tiểu khủng long nhà mình sao ,như thế không no bụng a .
Tiểu Khủng Long hôm nay cảm thấy đồ ăn thật ngon , nhưng là không nuốt trôi a , mặt lạnh kia thật là kẻ phá gia chi tử a.Hàn Thần nhìn nàng giận dỗi tiếc tiền hộ mình , thật muốn hôn vào má một cái nhưng rồi vẫn là thôi , lấy khăn giấy giúp nàng một chút lao khóe miệng còn dính chút sốt . Làm Tiểu Băng ngưng động , tim liên hồi kích thích , mặt cũng đỏ một chút liền không muốn nhìn mặt lạnh nữa vội ra ngoài
"Đồ ăn có ngon không "
"ngon" vẫn là thật lòng cảm xúc
" vây lần sao lại dẫn cô đến ăn ?"
" Không muốn , lần sao vẫn là đi một cái quán nhỏ ăn là được rồi "
" được " Hàn Thần cũng chỉ như thế cho qua , nàng không muốn đi Hàn Thần cũng không muốn tới như thế nào cũng được nàng quyết định là được rồi
-----------------------------------
Sau Hàn Thần lại chở nàng về trường học vào phòng của mình mà nghĩ ngơi vì phòng của hàn thần có phòng ngủ riêng . Hàn Thần nhìn tiểu khủng long nhà mình , mà cái gì chủ nhiệm lạnh lùng xinh đẹp , hiện tại bây giờ lại vì một màn game mà uất ức a . Bất quá thì đáng yêu vạn phần .Bước đến bên cạnh lấy ipad rời khỏi tay nàng
" tôi đang chơi mà " nàng nhíu mày nhìn Hàn Thần , giọng điệu không chút khách khí
" Nên nghỉ ngơi rồi"
"Không muốn ,người ta muốn chơi thắng " lại cầm lấy ipad rất tự nhiên mà làm nũng , nàng đã quen với việc dựa dẫm vào Hàn Thần
"Có phải muốn hôn trước khi ngủ ?" Hàn Thần vẻ mặt lạnh lùng như trước , nghiêm chỉnh nhưng lời nói vẫn là lưu manh thối
"Không muốn " nàng lập tức thức thời , bỏ máy ipad xuống quay mặt né đi ánh mắt kia
"ngoan" nói một chữ sao lại bế nàng vào phòng ngủ , nàng một câu cũng không dám lên tiếng đem bất mãn nuốt vào trong , lại muốn chiếm tiện nghi của nàng** mặt lạnh đáng ghét ***
Sau đem nàng đặt xuống giường , nằm bên cạnh ôm lấy nữ nhân , Tiểu Băng được ôm thân thể cứng đờ. Vẫn là trước đây trên giường ngủ say mới ôm người này như vậy nhưng hiện tại là đang rất tỉnh táo .Nàng nhích ra một chút tạo một khoảng cách an toàn nhưng mà Hàn Thần người này ôm thật chặt
"đừng nháo mau ngủ "
" em ...em đang làm gì ?" Tiểu Băng ấm úng hỏi
"làm gì ?" Hàn Thần vẫn không mở mắt nói chuyện
" ôm tôi....ôm chặt như vậy "
"Một chút thôi , tôi rất ...." Nhớ em nhưng là không vẫn là " tôi rất mệt mỏi "
Tiểu Băng nghe thấy tâm có chút xót người này hình như vừa xuống máy bay liền tới bồi nàng . Ngoan ngoãn nằm im để người này ngủ . Nàng hiện tại có nhiều chuyện để hỏi , nhưng hiện tại vẫn không phải lúc , đành nhịn đến khi người này tỉnh lại đi . Bất quá nàng trong vòng tay này vô cùng thoải mái dễ chịu , lại còn thực an toàn và ấm áp. Nếu như mãi mãi như vậy thì tốt biết mấy .
Có lẽ giấc ngủ hôm nay là tốt nhất của nàng mấy ngày qua , nhiều lần cũng trộm qua đây ngủ tìm hơi ấm của ai kia , nhưng là vẫn không có loại cảm giác này , vẫn là có người bên cạnh vẫn tốt hơn
-------------------
Tiểu Băng tĩnh dậy là chuyện của vài giờ sau đó , nàng nhìn quanh phòng hình như người kia đã rời đi . Có chút mất mát , nhưng cũng rất nhanh lấy lại tỉnh táo chuẩn bị tiết dạy sau . Nàng cũng sắp sếp gọn gàng một chút căn phòng sao đó trở về phòng mình lấy đồ. Trong lúc vẫn còn chưa vào tiết nàng muốn gọi cho người nào đó một chút , sẵn thông báo cho hắn chuyện tối nay ...
Vừa xong hồi chuông thứ 2 liền bắt máy
" Tỉnh rồi ?" bên kia truyền đến một giọng ôn nhu
"ân , vừa tỉnh một lát , rời đi rồi sao ?" Dù biết là như vậy nhưng nàng vẫn hỏi , có thể hắn vẫn còn trong trường
"ừm , công ty có chút chuyện "
" vậy tối nay em có rảnh không ?" hiện tại bận không có nghĩa tối sẽ rảnh , nàng vẫn có chút muốn quỷ thời gian kia dành cho mình , nhưng là không có cái quyền đó, nàng giờ chỉ có thể hỏi ,nếu người ta bận thì phải chấp nhận là như vậy, nhưng dù nàng có quyền cũng sẽ không muốn bắt người ta xem nhẹ công việc của mình a , chỉ là một chút tiếc nuối
"làm sao vậy ?" Hàn Thần không có trả lời nàng trước , vẫn muốn biết nàng muốn làm gì a ?
" A , chiều nay có mở một tiệc nhỏ ăn mừng ..." nói đến đây nàng không biết nói gì nữa
"mấy giờ ?"
" 8h " nàng im lặng một chút rồi lại nói " em có thời gian không ?"
" tôi đến đón cô " Hàn Thần cũng nghe ra được nữ nhân này là có chút cầu mong mình, buổi tối cũng không gì quan trọng , ngày mai có thể giải quyết , dù chút ít thời gian bồi nàng cũng tốt , mấy ngày qua cũng thật nhớ
"ân ...tôi chờ em " Tiểu Băng không kiềm được vui vẻ mà nói , nụ cười hiện tại còn chói hơn cả mặt trời , làm một số người nào có không kiềm được lòng mà ngắm nhìn đến ngẩn người
Thời gian thật nhanh nha mới đó đã tới giờ hẹn , Hàn Thần cũng đã trước cửa nhưng không có bấm chuông , dường như tâm linh tương thông cũng vừa lúc Tiểu Băng bên trong bước ra , một thân đơn giản nhưng cũng làm người ta cảm thấy thần tiên tỷ tỷ xuất hiện
" đợi có lâu không ? sau lại không bấm chuông"
" vừa tới , muốn để cô chuẩn bị một chút " Phụ nữ không phải rất chú trọng vẻ bề ngoài sau , ít nhất cũng mất nửa tiếng , Hàn Thần không muốn phá nàng , nên không muốn nhấn chuông
"thật ngốc " đối với chu đáo của người này , Tiểu Băng chỉ có thể nói hắn ngốc , cũng có thể vào trong chờ a , không cần phải đứng nơi này đợi nếu nàng không bước ra cũng sẽ đứng đây không ấn chuông a , lúc nào sẽ đi được
Hàn Thần đối với nàng mắng không có quan tâm , nàng nói như thế nào thì là thế đó đi , mở cửa xe che tay phía trên để nàng bước vào
Tiểu Băng nhìn thấy áo này lúc sáng vẫn mặt , như thế chưa từng về nhà sao ? bận rộn đến thế nàng có phải làm người ta cảm thấy mệt mỏi , trong lòng sinh ra ái nái
" em vẫn chưa về nhà sao ?"
" ừm"
" Hay là tối nay không cần đi nữa , về nhà nghỉ ngơi một chút thân thế vừa mới khỏi "
"không sao " Hàn Thần biết nàng nghỉ gì , nhân lúc đèn đỏ nhìn qua nàng một chút , ý bảo yên tâm
Nhưng là một hồi sau vẫn không thấy nàng lên tiếng , mắt luôn nhìn ra cửa sổ hình như là không vui
" Không phải có chuyện muốn hỏi ?" Hàn Thần mỉm cười , tiểu khủng long nhà mình ngày càng đa cảm đi
ừ ,quả nhiên là nàng có chuyện muốn hỏi , nhưng lại sợ người kia mệt mỏi nên không dám . Vẫn là để không gian thanh tĩnh để người kia yên tĩnh một chút
"Không quan trọng , hay để tôi lái xe em nghĩ một chút "
"được " Đối với loại yêu cầu này nếu từ chối không phải nàng sẽ như vậy mà mang mặt buồn đi
Hai người hoán đổi vị trí , Hàn Thần cũng không có nghỉ mà ngồi đó nhìn nàng
" chuyện hôm nay hôm sau sẽ không trả lời "Tiểu khủng long trong lòng khó chịu Hàn Thần cũng không chịu được , nàng như vậy ôm một bụng suy tư sẽ khó chịu
Tiểu Băng biết Hàn Thần ám chỉ cái gì , cắn cắn môi không biết nên nói gì , một lát sau không gian rơi vào trầm mặc . Hàn Thần cũng không mở lời lần nào nữa , dựa vào cửa xe nhắm mắt dưỡng thần .
" Em nhớ ra rồi sao ?"Tiểu Băng một lúc nhịn không được , lên tiếng hỏi
" ừm " vẫn nhắm mắt nhẹ nhàng ừm một tiếng
Tiểu Băng có chút nghẹn , trong tim cơn đau đớn , từng vết thương trên người Hàn Thần nàng nhìn rất rõ , tất cả là vì nàng mà ra
Nàng tấp xe vào trong lề , sau đó lại nói
"Xin lỗi " cố kìm nén nước mắt tuông nàng mở miệng nói lời bao lâu nay muốn nói
" vì cái gì ?" Hàn Thần lúc này cũng không mở mắt , không muốn đối diện ánh mắt Tiểu Băng hiện tại , liền sẽ không nhịn được nói yêu nàng , nói yêu sẽ phải nói nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc , bóng đen trong lòng còn quá lớn đi
" Là tôi làm hại em , từ lúc tôi xuất hiện mang cho em bao phiền phức , thậm chí còn vì tôi nhiều lần như thế nhập viện , còn có vì thế mà mất trí nhớ "Tiểu Băng rơi nước mắt rồi
Hàn Thần lúc này mới mở mắt , vì cảm nhận được giọng nói nữ nhân bên cạnh đổi khác
"Tiểu Băng " Hàn Thần gọi lên tên của nàng , nhưng rồi vẫn không nói gì
" Xin lỗi , xin lỗi Thiếu Phong , tôi biết sau biết bao nhiêu rắc rối phải rời đi , nhưng tôi thật không làm được ...tôi..." tôi không thể thiếu em nữa , tôi thích em nhưng vẫn không thể nói ra được
Hắn đem nàng xoay qua một chút nhìn thẳng vào mắt nàng
" Tiểu Băng , là tôi tự nguyện " tôi không trách em , là tôi muốn bảo vệ em vẫn là lời tận tâm
"Thiếu Phong...." Vì cái gì ? là nàng muốn hỏi nhưng vẫn không thể hỏi nếu nhận được lời nàng không muốn nghe tâm can lại càng thêm đau nói , nhưng bây giờ là phải sao ? nàng thật sự đau lòng
"sau này sẽ cho cô một lời đáp thõa đáng " Hàn Thần lau đi nước mắt trên mắt nàng , ôn nhu hôn lên trán nàng sau lại đem nàng ôm vào trong lòng an ủi "Hiện tại , chỉ cần nhớ cô quan trọng với tôi "
"ân" Tiểu Băng trong lòng người kia ân một tiếng , tiểu khủng long một lúc tách ra sau lau đi nước mắt
"điều tại em từ khi xuất hiện làm tôi khóc nhiều như thế "
Hàn Thần nhẹ cười , sau mang nàng trở về ghế cạnh bên ghế lái , giúp nàng thắt dây an toàn . Lái xe đến quan bar của Dương Thần
Sau để nàng vào trong trước , Hàn Thần đi cất xe vào bãi đậu xe lại gặp một đám người nào đó vây quanh một cô gái , hính như là một nữ sinh cùng lớp hắn .
" Cô em , đi đâu thế ...?"
"Tôi , tôi không quen các anh "
"hì , không quen từ từ có thể quen a , thế nào đêm nay lạnh lẽo như thế muốn hay không bọn anh sưởi ấm cùng em "
"Không cần ,tôi , tôi phải về nhà "
"Được , vậy nhà em ở đâu anh đưa em "
"Tôi, tôi tự về được" nàng đẩy bàn tay của hắn đang ờ soạn đùi nàng ra
" hì , hay là thôi về nhà tụi anh nha " Hắn đưa tay lên váy nàng dở lên , tay kia tiến tới nội y càng quấy
Hàn Thần từ xa bước lại
" Buông cô ấy ra " nhưng vẫn trước mặt lạnh một bước người nào đó bước đến trước mặt bọn kia hét lớn , động tác nhanh kéo cô gái đứng phía sau mình
" không cần sợ " xoay hướng nữ sinh người kia nói
"hừ , mày là thằng nào muốn anh hùng cứu mỹ nhân ?"
"một đám nam nhân ăn hiếp một cô gái đáng mặt sao ?"
"đáng mặt " tên kia phun nước miếng vào mặt người kia "ta phi..."
Người kia không một chút bất mãn chỉ đưa tay lao đi thứ dơ bẩn
"Hiện tại tao không muốn gây sự , tốt nhất tránh đi "
" hừ , tránh đi " Tên kia cười càng thêm quái dị quay sang một cái đấm vào mặt người kia
Nhưng là thân thủ người kia tốt hơn nắm được tay hắn
Hàn Thần lúc này thấy thế cũng không cứu giúp gì nữa , quay mặt bước đi như chuyện không phải của mình, không phải vừa rồi định rat ay sao ?
Rât nhanh sao đó , người kia hạ hết đám kia
Thằng đó lúc nằm trên mặt đất tức giận trừng mắt hỏi
" mày là ai ?"
"Triệu Khuân trường quốc tế Hàn Nguyên , sao này ngứa mình cứ đên tìm tao "
Là Triệu khuân a từng là chum trường của Hàn Nguyên , làm sao thân thủ không đánh lại bọn tép rêu này , Hàn Thần sớm là nhận ra người quen đi .Nhưng không đến chào hỏi thật không khách khí a
" cảm ơn cậu "
"không có gì , sao này cẩn thận một chút đừng đi ra ngoài một mình "
"ân " nữ sinh mê luyến nhìn người ta rời đi
---------------------------------------
-thấy ta tốt với các ngươi chưa ...biết là các ngươi ngày mai đi học có một số bắt đầu thi , nên tặng các ngươi món quà sau nghĩ lễ , thi cho tốt vào nha nếu không bama lấy điện thoại lại không ủng hộ ta
-Không cần đa tạ , chỉ cần vote đậm , tăng lượt xem cho ta lên 10k là mãn nguyện
- Nếu không ta không ra nhiều chap cho các ngươi nữa
-Lưu ý "đôi trẻ sắp về với nhau , sắp về với nhau , sắp về với nhau " điều quan trọng phải nói ba lền , có mong đợi không a
-Thôi ta đi tiếp muối đi , ngày mới an hành ^*^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro