Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 58


CHAP 58 : " Có thấy bất công ?"

Chiếc siêu xe màu đỏ dừng tại phương gia . Bước xuống là một nam nhân , à không là nữ nhân mang vẻ nam nhân , khí chất hơn người nho nhã ưu tư khi phát trên mình bộ vest xanh , cùng phối với nữ nhân một thân váy xanh nhạc tinh xảo , đường công khiêu gợi mê người . Người nhìn liền thán phục ,ghen tỵ , vật nhìn thì liền luyến tiết không rời .

Hàn Thiếu Ngân nụ cười sắc sảo bước xuống xe tay ưu nhã khoác lấy tay Dương Thần . Dương Thần một chút thụ sủng nhược kinh , thật mãi tham luyến cái cái cảm giác hiện tại . Cùng Hàn Thiếu Ngân bước trên thảm đỏ dài , đầy người bủa vây ,nhìn hai người đầy ngưỡng mộ

"Thiếu Ngân a , phải không tâm linh ta tương thông , phối trang phục cũng thật hợp " Dương Thần miệng cười đầy mãn nguyện

"xem như em cũng có mắt nhìn "

** Ngạo kiều gì chứ , khen em một tiếng chị cũng không mất miếng thịt nào**

Dương Thần đột nhiên cảm thấy mất hứng , không muốn cùng người này nói chuyện nữa , xem rượu bữa tiệc hôm nay cũng không tệ đi nếm thử một chút

"Đi đâu ?"

" Em đi nếm thử chút rượu "

Thiếu Ngân không nói xem như đồng ý

" Chị hiện tại đường ruột không tốt , nhớ không được uống rượu "

" Đã biết "xem như một dạng ân chuẩn , Hàn Thiếu Ngân hai khóe môi cong lên một chút ,xem ra vẫn là để tâm đến cô

Hàn Thiếu Ngân cũng không mấy dùng tâm tư đặt lên tiểu quỷ này , nàng còn phải đi chào hỏi xã giao

------------------------------

Tiểu Băng hôm nay lại không về nhà , mặc dù hiện tại nàng cũng không có lí do gì để ở lại trường nữa .Nhưng nàng cũng không đủ can đảm để về nhà , vì về nhà sẽ nhớ người nào đó nhớ lại cái khoảnh khắc vui tươi trước kia , lòng mang một chút chua xót . Nàng thật không biết bản thân mình tự bao giờ mà trở nên thật mềm yếu , luôn dựa dẫm vào người khác như thế . Có lẽ hạnh phúc mà nàng nhận từ Hàn Thần bấy lâu nay làm nàng thật thõa mãn , làm nàng quên đi mọi thứ và đồng thời làm nàng trở nên mềm yếu hơn bao giờ hết khi không có sự bảo bọc chở che đó .

Nhưng hiện tại nàng ở đây , trong căn phòng trống êm ắng cũng từng có hơi ấm của người nào đó , nàng có thể không thể nhớ đến , không đau lòng sao ? Mấy ngày qua dùng công việc cực lực khống chế trái tim , hiện tại không còn gì có thể sao ?

Qủa thật là không thể , một khi đã nhắm mắt lại chính là muốn khống chế nước mắt rơi , nhưng nó vẫn chảy dài trên gương mặt xinh đẹp . Lòng ngực đau nhói , cảm xúc hiện tại cả nàng cũng không hiểu . Nàng là đang nghi ngờ cái gì ? mơ tưởng cái gì và cũng là tương tư cái gì ? đó chính là khát vọng sâu trong tâm hồn . Tình yêu là thứ giết chết đi lí trí của người nào đó , đưa họ đến tận cùng của sự đa nghi , ảo tưởng huyễn hoặc . Mà cũng đúng giữa hai người họ có quá nhiều khoảng cách , quá nhiều điều không rõ , nếu một trong hai không ai nói thích ai , yêu ai thì có lẽ cái gọi là yêu sẽ chìm sâu vào trong bóng tối .

Nàng bước ra ngoài đi đến căn phòng của người nàng nhớ nhung ,nơi này vẫn vậy ,rất sạch sẽ dù không có người đó ở đây , bước đến bên tủ rượu , nàng nhìn sơ một chút xong lại quyết định nếm một chút vị mặn chát của loại rượu vang này , có thể nó sẽ hòa tan cái đau xót chua chát trong lòng nàng , cũng sẽ làm nàng dịu lòng hơn . Nhưng kì lạ rượu vừa nhấp đến môi nước mắt lập tức rơi , rượu cùng nước mắt nỗi chua chát nhân lên gấp bội và ở đâu đó ....

Tiếng chuông điện thoại vang lên , vang lên trong vô vọng

------------------------------

Dương Thần phía xa thấy gã đàn ông nào đó cứ liên tục đưa ly rượu về phía Hàn Thiếu Ngân mời nàng uống , đôi mày khẽ nhíu chặt bước đến chỗ đó sẵn tiện đem theo ly nước cam

" Xin lỗi chị ấy không dùng được rượu "khẽ đẩy ly rượu trên tay kẻ nam nhân kia ra , tặng hắn cái nhìn viên đạn

** ai cho phép ngươi nhìn lão bà ta như thế **

Tên nam nhân cảm nhận được sát khí , cũng là người lịch sử nên cũng không ép tiếp chỉ gật đầu chào một cái rồi bước đi

"biết điều đấy " Dương Thần khinh bỉ thoát ra hai câu

" Biết điều gì ?" Hàn Thiếu Ngân biểu tình ngơ ngát hỏi , nam nhân dai dẳng kia tự nhiên lại bỏ đi , phải chăng cô đã bỏ sót thứ gì ?

"Lúc nảy chị có uống cùng hắn ?"

"Có một chút "

"Không phải đã nói chị không được uống sao , lát nữa sẽ nôn mửa khó chịu " Dương Thần có chút lo lắng nhưng còn lại là trách cứ

"Chỉ một chút không sao đâu , với lại quan hệ xã giao tôi không thể từ chối mãi "

"hazz , họ mời rượu em uống hộ chị "

"ờ " Hàn Thiếu Ngân đối với cái loại quan tâm này có chút thích thú

"Hạo Luân , em cũng đến đây sao ?"

Thanh âm của một nữ nhân nào đó , xem ra rất ôn nhu Dương Thần quay đầu nhìn thấy Phương Diu Hân một thân váy đỏ phá cách đầy tà mị quyến rũ

"Cô Phương thật trùng hợp , cô đến đây để xem trang sức sao ?"

" không phải , chỉ là cùng người nhà chào hỏi khách"

" A, thì ra là đại tiểu thư phương gia ... hừ em quả là không có mắt nhìn nha " Vì trước đây thường kiếm cớ bệnh hoạn xuống phòng y tế nên quen biết Phương Diu Hân

"Không quá như em nói , đến đây xem trang sức sao ?"

"Không , em đến đây cùng sếp ?"

"Sếp ? Dương thiếu gia ai mướn nổi em đây "

" Hì , cứ trêu đùa " Dương Thần cười quay sang Hàn Thiếu Ngân kéo gần lại một chút giới thiệu " Nữ nhân xinh đẹp này là sếp của em "

Phương Diu Hân nhìn sang người bên cạnh , khí chất cùng vẻ đẹp là ngang nhau , nếu so với nàng còn vạn phần quyến rủ hơn nhiều, đôi mắt xanh kia cũng thật đẹp và quen thuộc

" Chào chị , xưng hô thế nào ?"

"Hàn Thiếu Ngân , rất vui được quen biết cô "Thiếu Ngân mỉm cười nói

"ừm , chị thoạt nhìn lớn hơn em , cứ gọi em Diu Hân là được "

"ừm " ngữ khí có chút lạnh lùng

" Hạo Luân , Thiếu Phong hôm nay không đến ?" cô hỏi có chút chờ mong

" A , cậu ấy hiện tại có việc bận "

"Vậy người đại diện Hàn Thị tới là ?" Diu Hân có chút buồn , nhưng cũng muốn biết người Hàn Thị phái đến là ai chắc hẳn chức vị không nhỏ nàng một chút giao lưu trước sao này sẽ có ích

" Là tôi , xem ra cô Phương cùng em tôi quan hệ rất tốt "

Em tôi? Phương Diu Hân suy nghĩ một chút rồi nói " Chị chắc hẳn là chị Thiếu Phong , quan hệ em là em ấy cũng không hẳn là tốt chỉ là cô trò cùng làm ăn giao dịch " Lâu lâu trị thương cho người ta rồi bắt người ta cười cho mình xem đó là giao dịch

" oh " Hàn Thiếu Ngân thốt lên một tiếng , cô gái này che dấu cũng thật hay nhưng biểu hiện trên đôi mắt đã bán đứng cô , a phong phong nhà mình mị lực thật ghê gớm

Phương Diu Hân cùng nàng nói chuyện một chút liền rời đi

Dương Thần cũng gặp người quen nên đi trò chuyện một lát .Thiếu Ngân đi vòng quanh ngắm liền chút trang sức mới . Sau này cũng kiếm một cơ hội tốt hợp tác cùng Phương Thị . Hàn Thị tuy là công ty đa quốc gia , có đủ mọi loại hình kinh doanh nhưng về thị trường trang sức , đá quý vẫn là không có kinh nghiệm

Trang sức thì vô cùng đẹp , nhưng người được mời đến dự phi thường chói mắt làm mất hết tâm hứng của nàng . Phía xa Dương Tố Vỹ cùng cô bạn gái đang thân mật ôm ấp chuẩn bị tiến lại phía nàng

" Wow , người yêu cũ chúng ta thật có duyên a"

Ba từ "người yêu cũ" dị thường chói tai

"Tôi không quen anh " Hàn Thiếu Ngân lạnh lùng lên tiếng , tên này không biết sống không bằng chết là thế nào , nàng nhớ lần trước tại quán bar hắn vô cùng thê thảm , nhưng nhìn kỉ lại phía sau hắn có vài tên áo đen cao to , thì ra là có vệ sĩ đi cùng nên thật oách

"hừ , vậy anh cùng em ôn lại chút chuyện xưa đi "

Hắn một bước tiến về phía nàng , mỉm cười nham hiểm , sao nâng mặt nàng lên muốn hôn môi xuống . Dù đã chia tay nhưng hắn cũng phải thừa nhận nàng trời xinh mị nhãn , rất hợp mắt là loại yêu tinh ai cũng muốn chiếm lấy

Nàng mặt không biết sắc , chân giơ cao một chút giày cao gót không khoan nhượng mà đạp xuống

"aa" hắn một chân đau điếng kêu la " con khốn này" một tay muốn tát nàng

Nhưng là bị một lực đạo mạnh hơn nắm lại ,Dương Thần một mặt lạnh lùng nhìn hắn , lực tay ngày một gia tăng

" Mau buông ra " hắn vì đau mà hét thật to

Dương Thần một cái đẩy mạnh hắn ngã xuống đất sau xoay người nắm lấy tay Hàn Thiếu Ngân muốn bước đi , nhưng đằng sau lại vang vọng

"Hàn Thiếu Ngân , thì ra chia tay vài ngày tâm tình liền thay đổi thích phi công trẻ sao , là hắn có thể thõa mãn được cô ?"

Dương Thần một thân phát hỏa , đụng đến cậu không sao nhưng đụng đến Hàn Thiếu Ngân nhất định cậu không bỏ qua

"Bỏ đi " Hàn Thiếu Ngân lại bên tai nói nhỏ

Dương Thần nhíu mày một cái , nhưng cũng là nghe lời

" Làm sao , nói quá đúng tim đen cô ,loại phụ nữ chỉ biết có tiền cùng hoan ái trên giường như cô bị bỏ là đúng" Hắn bước đến một chút nhìn mặt cô vuốt một cái liền bị Dương Thần hất tay ra "Chỉ là một con tiện nhân "

Mọi người xung quanh ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn về Thiếu Ngân rồi lại có tiếng xì xầm to nhỏ

Hàn Thiếu Ngân nhịn được chính là Dương Thần cậu nhịn không được . Bước đến định cho hắn một đấm , nhưng đánh hắn chính là làm bẩn tay cậu , ở đây cùng thật nhiều người nên chừa mặt mũi cho cô

" Súc sanh " Dương Thần đứng trước mặt hắn chửi một tiếng sau lại quay sang cô bạn gái hắn thì thầm to nhỏ , nhưng là vẫn cố để hắn nghe thấy " Cô gái bạn trai cô hắn có bệnh chó dại ,cẩn thận trên giường hắn cắn chết cô "

Cô gái nghe xong thân thể cứng đờ mặt có chút xanh sao , không dám ngẩng đầu nhìn hắn nữa , trực tiếp muốn thối lui

Dương Tố Vỹ nghe xong một câu thì liền nổi điên lên , đấm Dương Thần một đấm khiến cậu ngã xuống đất khóe miệng chảy máu

Hàn Thiếu Ngân bất ngờ , tại sao cậu không tránh

"em có sao không , sao lại không tránh "

" em tránh chị sẽ quan tâm em à ? " Dương Thần ngẩng mặt nhìn Thiếu Ngân hỏi

"Lúc nào còn đùa dỡn " Thiếu Ngân đỡ Dương Thần đứng dậy , không nhìn Dương Tố Vỹ nàng nói một câu đầy thâm tình "chị muốn về nhà "

Ách tình huống gì đây , yêu nghiệt thường ngày giờ biến thành tiểu cô nương , hừ có chết mới dám từ chối

"được " nở nụ cười tươi , tức giận biến tan theo mây khói

Dương Tố Vỹ nhìn thấy một cảnh ân ái liền câm ghét

"Mày tưởng chuyện hôm nay dễ dàng trôi qua sao " Dương Tố Vỹ nói một câu sau lại bồi thêm một câu " nói xem mày ở tập đoàn nào , tao liền cho mày, không còn đất sống ở đây " hắn hiện tại là muốn thị uy

Dương Thần nở nụ cười đầy khinh khi " Dương Hạo "

"Được , giao tình cùng Chủ Tích Dương Hạo Thiên cũng tốt tao liền giúp mày đi một đoạn đường"Dương Tố Vỹ nghĩ tên trước mắt mình chắc hẳn cũng chỉ là một tên giám đốc nhỏ nho của tập đoàn Dương Hạo , muốn xử hắn nhẹ như trở bàn tay , mặt đầy kêu ngạo nở một nụ cười khinh bỉ thật gợi đòn, lấy điện thoại gọi cho Dương Hạo Thiên , vẻ mặt đầy tự tin tao như kiểu "mày chết với anh rồi"

Hắn là đang múa riều qua mắt thợ sao ,con ông ta ở đây , tập đoàn sau này là của Dương Thần là ai tiễn ai một đoạn đường

Dương Tố Vỹ có gọi nhưng là không có người bắt máy, oắt con như hắn Dương chủ tịch người ta thèm lưu tên sao , cha hắn thì còn chút nể tình

Dương Thần cười một chút " để tao giúp mày "

Lấy điện thoại của mình ra ấn nút gọi baba , sau hồi chuông thứ nhất liền bắt máy , Dương Thần cố ý bật lo lớn

"Oắt con , bây giờ là mấy giờ còn gọi điện cho ta " ừm vẫn là Dương Baba thích mắng tên Tiểu quỷ này , ông cùng Dương mẹ đang rất ngọt ngào a , người pha trà người thưởng trà miệng tấm tắc khen , còn định hôn một cái vào má thế mà phong tình điều bị một cuốc điện thoại tiểu quỷ phá hỏng

Khi thấy Dương Thần vừa gọi đã có người bắt máy , còn là cách nói đầy thân thiết kia hắn có chút lo sợ không yên

Baba a , người ta cũng cần chút mặt mũi "BaBa con muốn hủy hợp đồng với Dương Thị "

"làm sao " nghe giọng nói con mình nghiêm túc, biết chắc tên này không đùa dỡn , ông có chút lo lắng " xảy ra chuyện gì ?"

"Dương Tố Vỹ hắn mắng con dâu của ba là tiện nhân "ách đây chính là tuyệt chiêu mách phụ huynh

Liền nghe một tiếng "con dâu" cả hội trường đứng hình , Thiếu Ngân cũng không khỏi ngạc nhiên. Đây gọi là tỏ tình công khai sao , hay là siêu cấp rắc thính trong truyền thuyết

"con dâu" Dương baba biết đó là ai , ông thường hay mắng chửi hâm dọa đứa con này nhưng vẫn là thương yêu nó nhất , cùng nó nhiều lần tâm sự cũng biết nó đem lòng yêu thương Thiếu Ngân .Vì thế ông mới tạo cơ hội đẩy nó sang Hàn Thị mang con dâu về cho ông . Dù là hôm nay nó bị ủy khuất ông cũng không mấy lo lắng , nhưng là ủy khuất con dâu ông nhất định phải trả giá

"Ta để con quyết định "

" cảm ơn baba "

" Chăm sóc tốt Thiếu Ngân , nếu không ta từ con "

"Đã biết " Dương Thần cười , xem ra vợ của mình rất được yêu quý cùng chào đón

Dương Tố Vỹ run người , hắn phải làm sao đây nếu để lão ba hắn biết được vì mắng chửi một nữ nhân mà làm Dương thị mất hợp đồng trăm tỷ không phải hắn sẽ bị đánh gãy chân

Mặc kệ biểu tình ai kia , Dương Thần nắm tay Thiếu Ngân trực tiếp quay đi sau còn bồi một câu

"Các vị , chuyện hôm nay ai có thắc mắc thì đến Dương Hạo tìm tôi , còn nếu muốn lưu truyền ra ngoài thì chính tôi sẽ tìm các vị "phong thái này là học theo Long Thần mỗi lần bảo vệ vợ , còn câu nói này học theo cách lạnh lùng của Hàn Thần mà nói

Dứt câu quay mặc , nắm lấy tay Thiếu Ngân kéo đi

--------------------------

Hàn Thiếu Ngân trên xe không chút biểu tình cả buổi điều lạnh mặt cũng không cùng Dương Thần nói lời nào . Cho khi đến nhà

" Dương Thần chuyện lúc nảy ?"

"Thiếu Ngân chị là người thông minh , chắc hẳn từ lâu em đối với chị là như thế nào "

"chị không hiểu " Thiếu Ngân thật sự không biết , nàng cũng không hiểu , đã nhiều năm như vậy biểu tình của người này rõ ràng không giống như thích mình , chuyện hôm nay vô cùng đột ngột

" Em thích chị , là thích từ rất nhiều năm trước ,Thiếu Ngân chúng ta có thể ..."

"Không thể , chúng ta không thể nào " chưa để Dương Thần nói xong , Thiếu Ngân đã vội cắt đứt

"tại sao ?"

"Chị nói không thể là không thể , em về đi "

"hừ , em thì không thể , Dương Tố Vỹ thì có thể , , hắn nhiều lần khiến chị đau khổ chị lại vô số lần nhân nhượng hắn " Dương Thần cắn chặt môi con tim đau nhưng vạn tiễn xuyên qua " Thiếu Ngân chỉ thế , có bao giờ thấy bất công cho em ?" không đủ can đảm đứng lại liền lên xe phóng thật nhanh đi , nước mắt cũng đã rơi

Thiếu Ngân một phút thẫn thơ , không hiểu nỗi cái tình trạng này , nhưng cô có một chút cảm giác tim cô đau , lòng cô đang nhói vì một thứ vô hình nào đó .Đối với chuyện này cô phải làm sao đây, cô biết tim mình đã thay đổi rồi , nó không còn là của riêng nàng mà một nữa đã trao cho người trước mắt .... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro