Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 27

CHAP 27 : ÂM MƯU

Mây trắng nền trời xanh , hương thơm thoang thoảng của cỏ cây như đưa người ta vào khoảng trời thoảng mái , nơi mà bắt ta phải thư giản nghĩ ngơi , bắt phải hòa mình ngay vào dòng suối nóng diệu êm . hay là đứng trên những ngọn núi cao yên bình , thả mình theo làn gió ngắm cảnh hùng vĩ nước non từ khoảng trời cao , thõa sức hò hét giải tỏa căng thẳng . Đó là nơi chiến dã ngoại đầy âm mưu bắt đầu , từ phía xa là bà lôi đang đi tới , người phụ nữ trung niên nhưng hoàn toàn không gì cho thấy sự phai nhạt trên khuôn mặt kia , dù không phải thiếu nữ đôi mượi nhưng vẻ đẹp của bà thật khó tả , mang một chút gì đó thanh cao , và còn một chút gì đó kì dị và ma quái , thân hình mảnh mai đó dần bước về phía bọn họ . Đầu tiên bà đi đến mặt hàn thần , đưa tay véo lấy khuôn mặt lạnh mang vài phần kính phục khi nhìn thấy bà

" Tiểu nước đá , xem ra gió ở đây cũng khá độc mang con đến được đây?" bà cười hiền hòa với hàn thần , câu nói mang chút trêu đùa

" hì ,Dì bị nó thổi tới , xem ra là khá lâu nhỉ , tinh lực thật tối , Lôi mẫu " vẫn giọng băng lãnh , nhưng nghe đâu đó âm điều vui tai

Dứt câu , bọn thần hai tay bụm miệng cười không ra hơi , sau đó là cái nhìn sắc bén của Lôi ma ma . Dừng ngay đứa con trai cưng của mình

" Tiểu nghịch tử , cũng khá xa ta mới thấy con ?" mà thách thức nhìn đứa con trai

Lôi thần ngơ ngác nhìn mẹ một cách vô tội , rõ hàn thần chọc mẹ sau lại quay sang con

Dương thần sau một trận cười khoái cảm , bước lên ôm lấy cánh tay của lôi ma ma nũng nịu

" bá mẫu , người càng ngày càng xinh đẹp , đừng vì đứa con ngu ngốc mà tức giận "

dương thần nụ cười tươi sáng nhìn lôi ma ma

" đây , thảo dược tốt con chuẩn bị sẵn cho người "

Lôi ma ma một mặt ân sủng nhìn Dương Thần " chỉ con hiểu ta " sau đó một mực ghét bỏ nhìn đứa con cưng
Cả bọn lại thầm cười ,chỉ có lôi thần khóc không ra nước mắt , đã đắt tội gì với mẹ chứ , sao lại làm vậy với con .....


Tiểu Băng một tí mơ hồ nhận xét người phụ nữ trước mắt , thật không giống người mẹ đã có đứa con lớp 11 chút nào , bà ấy fake tuổi sao ?

" Đừng nhìn nữa ,đây là Dì Lôi , Dì ấy là mẹ của Lôi Thần"

"ưm " Tiểu Băng lịch sự cuối đầu chào

" Chào Dì lôi "

Bà lôi vừa nghe tiếng chào mới nhìn và chú ý tới nữ nhân kia một mực đánh giá thử

" tướng rất chuẩn , mông to lứa con sẽ rất tốt , đủ để phát triển giống nồi "

Nghĩ xong bà bước tới tay không bắt , mà bắt mông người ta một cách bá đạo , sau lại khanh khách cười , Tiểu Băng giật mình với hành động của bà theo quán tính lùi lại một bước

" Tốt , tốt ... sau này sẽ rất thuận lợi a "
Tiểu Băng khó hiểu nhìn hàn thần " thuận lợi ?"

"ý Dì ấy nói sinh nở tốt "

Thoáng chốc mặt đỏ bừng cái gì là sinh nở tốt hở... nàng thật là ngượng đến muốn tìm lỗ chui xuống mà , còn tên kia có thể thản nhiên nói ra câu đó sau , thật đáng chết ( người ta nói sự thật mà)

Vẫn chưa muốn dừng lại , bà vẫn sờ chưa đã nha lâu rồi bà mới thấy hạn cực phẩm như Tiểu băng , bà cảm thấy thích cô bé này từ cái nhìn đầu tiên , đặt biệt là sự ngây thơ lúc nảy . Bước tới định tiếp trò bá đạo của mình , thì bà đã bị hàn thần ngăn lại , đâu được chứ Trương Tiểu Băng chỉ một mình hàn thần động , không cho phép ai có thể động vào nàng , quan trọng lại là những chỗ nhạy cảm ... Hiểu ngay hành động của Hàn Thần nên Dương Thần lên tiếng hộ

" Dì lôi , da mặt người ta rất mỏng đừng trêu ghẹo nữa .... nếu không mông khỉ lại thành mặt người "

Lôi ma ma không tiếc rẻ một nụ cười , khoái chí dừng lại ... Hàn Thần cũng Tiểu Băng không hẹn cho Dương Thần một cái nhìn sắc bén

*** mặt cậu mới là mông khỉ đấy *** hàn thần

*** em muốn chết sao ??*** Tiểu Băng

" hì , được rồi đừng nhìn Tiểu Dương ta như thế , mong con có chuyến đi thú vị , Trương Tiểu Băng " bà lôi cất tiếng nói đầy ma mị , làm cho Tiểu Băng nổi cả da gà

" Dì biết con ?"

" Hì , ta đây thần thông quản đại chuyện gì mà không biết , thậm chí con có bao nhiêu mối tình , qua đêm bao nhiêu lần thích ai ta điều biết "
Trời ạ , qua đêm bao nhiêu lần tận thích ai , điều đó làm tiểu băng không hề dám ngẩng đầu

" con có trưởng thành , có chững chạc , kẻ trẻ con , ngu ngốc như Triệu Tôn không xứng , những người đàn ông dày dặn sẽ hợp với con ,tin ta đi "

bà cười và nói tiếp " hì , con cứ yên tâm , chuyến đi này chắc con sẽ có trung lang như ý , bao bì đỏ ta không cần , ta chỉ cần phá động phòng ..."

Người phụ nữ này làm nàng có cảm giác sợ sệt nhưng cũng có chút gì đó đáng tin . đáp lại câu nói nàng chỉ gật đầu và yên vị đứng kế bên hàn thần

" Thái độ không tin ta a , những điều ta nói chưa bao giờ sai đâu , đúng không mấy tiểu quỷ " bà quay sang nhìn bọn thần

Cả bọn có ai dám lắc đầu sao , không gật đến gảy cổ thì cũng không dám nhích một cơ mặt ,đắc tội lôi ma ma sẽ rất ngu hiểm , dày vò cả một thời gian dài đấy

Dương Thần cười nhạt , không biết nên nói cho lôi bá mẫu thân yêu rằng

*** người sai rồi , người đàn ông của cô ấy không những không dày dặn , mà còn là thanh niên ngông cuồng , phá động phòng sao .. .không có khả năng *** Dương Thần chỉ biết cười khổ

Mọi người cũng đã đến đông đủ , đó là màn chào hết sức rơm rã của những người bạn thân , diễn nhiên không thiếu những lời bá đạo của lôi mama

" Được rồi , chúng ta chia phòng nha ... khách khá đông nên phiền mọi người ở chung nha " Lôi ma ma nói và không thiếu cái nháy mắt với Vệ Trạch

Mọi người không phiền hà , ở chung cũng tiện vì họ có nhiều điều muốn nói với nhau và bàn bạc , nhưng đó chỉ là những Dì , còn những đứa trẻ chẳng chút hứng thú ... chúng chỉ muốn nhanh đi về phòng lăn ra và ngủ . là một người mẹ bá đạo và thấu hiểu với lại kế hoạch không liên quan đến chúng , nên lôi mama có chút ân xá

" của các con , tự mà phân chia "

Cả bọn phấn khỏi

" cảm ơn , bá mẫu"

" được mau cút đi " bà ân sủng mà nói

" bọn tiểu quỷ coi như xong , còn chúng ta ... An An , Diệp Thanh , Khả Hân chúng ta đã lâu không gặp , hàn huyên tâm sư một tí , phòng có tận 2 giường lớn chúng ta ngủ chung nhé ..."

" Được"

" còn Tiểu Băng ?" Khả Hân Dịu dàng nhìn về phía cô gái đang im lặng kia

" ây chết , ta quên mất ... phòng không đủ , Tiểu Băng hay con cùng phòng với Vệ Trạch ở đó có màn ngăn sẽ không sao đâu "

" Không được " người lên tiếng không ai khác là hàn ca

" Nước đá , con không được cái gì ...?"

" đúng là không được đâu bá mẫu , cô giáo của bọn cô vẫn là gái chưa chồng , sao có thể ngủ cùng phòng với đàn ông lạ , mất giá quá a "

" ta đã nói có vách ngăn , con nghe không rõ " bắt đầu tỏ sát khí

" Hay để Tiểu Băng ngủ cùng chúng ta , chật một chút không sao ?'" Bà Diệp lên tiếng

" thật là chứa không đủ nên mới thế , Tiểu Băng con chịu khổ đêm nay ,ngày mai đã có phòng "

Lôi ma ma nhất quyết kế hoạch , diễn nhiên tâm ý của bà là để họ tiếp xúc tìm hiểu chứ không tiếng xa hơn
Tiểu Băng thật khó xử , nàng giờ không biết thế nào , nàng không quen ngủ với người khác đặc biệt còn là người đàn ông xa lạ

" Cô ấy sẽ ngủ cùng Hoa Thần" Hàn Thần im lặng nảy giờ mới lên tiếng lời nói chất lượng trăm phần

" Đúng thế , cô giáo chúng ta điều là nữ nhân sẽ thuận tiện hơn , bọn nam nhân rất phiền phức " câu nói mang tầm ẩn ý

Dương Thần và LôI Thần không hẹn mà nhìn Long Thần

Long Thần kiều khong phải nói tôi, tôi là chông tốt à nha, với lại tui không phải đàn ông

Tiểu Băng trong lòng một hơi nhẹ nhõm , liền gật đầu đồng ý nhưng lôi mama vẫn chưa chịu

Một ánh mắt lạ nhìn bọn thần *** tiểu quỷ bọn con muốn phá ta sao ? ***

" Như thế ...."

" Lôi bá mẫu , có thể nghĩ ngơi" hàn thần tí nhíu mày nói

" ơ , được , quyết định vậy đi " lôi mama có tí khó hiểu chưa bao giờ thấy ánh mắt đó , chưa bao giờ hàn thần như lúc này , sát khí hơn mọi khi , có phải mình thật sự đi quá vấn đề

-----------------
" Đùng ...Đùng ...Đùng "

" cẩn thẩn "

Hàn Thần từ phía xa bay đến ôm lấy Dì khả hân né khỏi phát súng từ xa , sau đó lại hai phát liên tiếp dồn dập về phía hai người , cũng mai điều tránh được . Bên ngoài mọi người chạy loạn xa , và đầy tiếng thét , nhìn lên ngọn đồi phía xa có tí tia sáng phản xạ , là sát thủ bắn tỉa . Lôi Thần cùng Long Thần lập tức đi xem xét .
Hàn Thần đỡ dì khả hân dậy

" có sao không"

" không sao , con có sao không "

Hàn thần lắc đầu khẽ nhíu mày
Tiểu Băng ánh mắt lo lắng nhìn về phía hàn thần , nàng rất muốn bước tới hỏi em có sao không nhưng tên nam nhân đáng ghét lại đi đến

" em có sao không ? không làm em sợ chứ "

" tôi không sao " nàng băng lãnh trả lời

Đúng lúc lôi thần cùng long thần trở lại

" hắn biến mất rồi , là khẩu trong quân đội mĩ ...."

".." hàn thần im lặng

" Dì đi rửa mặt một tí ... " khả hân dương như quen với việc này khi làm vợ người giàu có , ông trùm thế lực đông nam á

" Tôi đi với Dì " Tiểu Băng lên tiếng

" ừ "

" Tôi đi cùng hai người , tối nay tôi sẽ ngủ cùng Dì ấy"

Hàn Thần quét sơ những người có mặt ở đó , chuyện này ngày không đơn giản , là dã ngoại hay là âm mưu
" cẩn thẩn " lôi ma ma nhắc nhở
Hàn thần gật đầu

Phía sau đó một nụ cười nham hiểm , chỉ một tên nhóc con sao .

------------
"lúc nảy không sao chứ ?" hàn thần hỏi tiểu băng sao khi quan sát nàng

" không , còn em ?"

" ổn "

" sao lại là Dì ấy "

" không biết , nhưng nó không hề đơn giản ..."

" ưm , em phải cẩn thận đấy ... "

" ừ , cô cũng thế ... đừng đi đâu một mình mục tiêu không chỉ có một"
" hì , không phải có hàn thiếu phong ở đây sao "

*** đúng tôi không phép ai làm hại em, nhưng dù thế nào đi chăng nữa , chỉ là vết thương nhỏ tôi cũng sẽ đau lòng *** nghĩ là như thế nhưng bên ngoài là một biểu cảm lạnh miệng không thoát một từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro