Chap 65
21:40PM cả ngày nó và cô ở bên nhau đã kết thúc, nó đưa cô về nhà...Nhưng không đến được tận cổng nhà cô thay vào đó nó đứng cách đấy 2m nhìn cô đi vào trong nhà. Rồi nó lại một mình chạy đi về lại khách sạn...Riêng Richard vẫn ngồi chờ điện thoại của cô vì tối thế này rồi nhưng vẫn không thấy cô gọi điện, nên anh liền lấy điện thoại ra gọi cho cô... nhạc chờ trong điện thoại vang lên
Khi gần bên người
Quên chuyện buồn đắng cay
Xin nhìn em đắm say
Tình yêu lên ngôi khi con tim chung tiếng yêu
Đừng suy tư âu lo vì đã, bên nhau
Còn tiếng nói ấm áp mà em, hằng nhớ
Vì ta đã có lúc đánh mất trong tâm hồn
Nhiều đêm em đã khóc khi mơ giấc mơ buồn
Đời như bến lạ, dòng sông xa quá nẻo về
Vùi lấp trong đêm đen tình cô đơn
Vì em đã biết có những khúc ca u buồn
Ngập tràn lệ chia ly cho em nhớ anh hơn
Hãy quay về nhé, hãy mang tình em quay về
Để cháy trong đêm xanh tình say mê...........một bản nhạc chờ cứ như nó tượng chưng cho cô và nó, một lần nữa làm tim anh đau....
-Alo *giọng nói của cô bên kia điện thoại lên tiếng*
-Em đã về chưa? Sao không điện thoại cho anh *Richard cầm điện thoại nói tựa lưng vào gốc cửa sổ nhìn ra ngoài*
-À em xin lỗi nhưng Jiyeon đã đưa em về rồi nên anh không cần lo đâu...
-À thì ra là vậy... ừm...*Richard giọng như nghẹn lại*
-Em mệt rồi... tạm biệt anh, ngủ ngon...*nói rồi cô cúp máy, chìm vào giấc mơ đẹp, giấc mơ mà chỉ có cô và nó*
............................................................
-Cậu về rồi à...Sao? Vui chữa? *Eunjung nằm dài trên giường chơi game, thấy nó về nên nhìn hỏi*
-Ờ!!!!!!!!!!!!! Vuiiiiii.... Mai tớ sẽ sang nhà cô ấy *nó ngồi xuống giường*
-Chắc chưa... không sợ à?
-Sợ thì có sợ... nhưng dù gì cũng phải đối mặt, chỉ là sớm hay muộn mà thôi... *nó nhìn Eunjung cừi nhếch môi*
-Uầy... thôi cái kiểu cười đểu đó với tớ đi nhoa... hỗng thích nhoa... vậy là coi không được rồi nheeeeeeeeeeee!!!!!!!!!!!!!!!!!! *Eunjung lườm Jiyeon*
-Tớ chỉ cười thôi liên quan gì tới cậu, hố hố hố... đi tắm... lo mà điện thoại cho sư phụ kia *nó nói trong giọng cừi có một không hai*
-Chết cha quên mất... sao không nói sớm, thiệt tình...
Eunjung lấy điện thoại ra điện về cho Qri... nhưng không ai bất máy... cố gọi điện thêm cuộc thứ tư...
-Làm gì mà điện thoại quài không thấy bất máy gì hết vậy? *Eunjung la hét trong điện thoại*
-Mắc cười thấy ghê không, Tại sao cô phải bất máy của em? Xí *Qri nói*
-Ý gì vậy hả?
-Mà đi đâu đến tận giờ này mới điện thoại về cho tôi thế hả? *Giọng Qri chanh chua*
-Hí hí mắc cười... sao em phải nói với cô là em đi đâu chớ... Hứ *Eunjung nhái lại câu nói lúc nãy của Cô*
-Mệt, ở bên đấy luôn đi... đừng có về nữa... không có chứa chấp...
-Ê ê khoang đã... đùa, đùa tí mà hihi... báo cho cô nghe một tin mừng nè... sáng mai Jiyeon sẽ sang nhà Cô Hyomin đó... khụ khụ vui hông ? Vui hông? *Eunjung nói cười trong điện thoại*
-Mắc cười quá haha... cười mình đi, khìn khìn... ủa? mà sang đấy làm gì, bộ nó tính hỏi cưới hay gì
-Nghĩ sao vậy cô hai... Sang đó để nói chuyện rõ ràng,... hổng chừng ổng không cho Hyomin quen nó, nó cũng bắt cóc cô ấy về lại Hàn Quốc cho coi...
-Để coi sao đã... thôi cúp máy đi, nói nhiều quá...*nói rồi cô cúp máy*
-Ớ... mình chưa nói hết mà...... thiệt tình, em vẫn chưa nói là em nhớ cô mà Qri.... người gì đâu kì cục. *Eunjung qăng điện thoại xuống giường rồi nằm phịch xuống ngủ*
.......................
06:30AM Khi còn say trong giấc thì ánh sáng bên ngoài cửa sổ chiếu vào không gian phòng, Nó khẽ mở mắt thức... điều đâu tiên nó nghĩ đến là Hyomin. Nó bước xuống giường đi ra thằng ngoài ban công cửa sổ nhìn mọi thứ bên ngoài, một ngày mới nữa lại tiếp tục bắt đầu, tuy thời tiết có vẻ khá lạnh nhưng nó vẫn đứng đấy lấy điện thoại ra điện cho cô... sau vài hồi chuông cô bất máy
-Alooo!! *cô bất máy trong giọng nói còn ngáy ngủ*
-Cô còn ngủ sao? Xin lỗi vì đã đánh thức cô nha hì *nó nở nụ cười khi nghe tiếng ngáy ngủ của cô*
-Không không sao, sao hôm nay em thức sớm quá vậy Jiyeon???
-Không biết sao nữa. chắc là do em muốn gặp cô nên em mới thức sớm vậy nè, cô có biết hông? Vừa mở mắt thức dậy là em đã nghĩ đến cô rồi...*giọng nói ấm áp của nó qua điện thoại làm cô thoáng đỏ mặt*
-Ừm... ờ... mà em đã ăn gì chưa???
-Để em đoán hé... chắc cô đang đỏ mặt rồi chớ gì, sáng sớm mà đã nghe mấy câu nói này của em rồi hihi...
-Lạc đề rồi nghen, cô hỏi em ăn gì chưa mà,,, xía
-Dạ thưa là chưa, tí nữa em sang nhà cô... 8:15 nha, em đi tắm thay đồ cái đã... cô xem nhớ ăn sáng đầy đủ đó nghe chưa, cái tướng như cây tăm mà nhịn ăn sáng quài...*nó nói trêu cô*
-Nhìn sao nói tướng cô như cây tăm vậy? người ta dáng chuẩn thế cơ mà dám nói vậy...
-Được cái là vòng một, hai, ba cũng tàm tạm chuẩn thôi quơ... hí hí *nó cười lớn*
-Uầy, hết sức vô duyên.... Không nói chuyện với em nữa.
Nói rồi cô tắt máy, ngồi xuống giường ôm gương mặt đỏ cấy của cô lúc bây giờ nhưng vẫn nở nụ cười nhẹ trên môi... Còn Jiyeon thì vẫn đứng đấy nhìn tên cô trong danh bạ điện thoại mà cười tũm tỉm, cảm giác của nó dành cho cô chưa bao giờ thay đổi và hết yêu thương mà thay vào đó nó càng yêu cô nhiều hơn, cảm giác lẫn tình cảm của nó dành cho cô lúc nào cũng hơn cả chữ hơn... Nó vào trong tủ quần áo, lấy ra quần jeans dài và áo sơmi trắng phối màu tay đen rồi đi vào WC... Sau 20 phút bước ra, nó đứng chảy chuốc mái tóc màu đỏ nâu thêm 10 phút nữa rồi bước lại gần giường của Eunjung, nó kéo tai lên làm Eunjung la hét um sùm sáng sớm
-Ui....đau, đau... buông ra coi... cha mẹ ơi... sáng sớm làm gì nhéo lổ tai con vậy má.... đau muốn chết Grừ *Eunjung nhìn Nó với cặp mắt hình viên đạn*
-7:20 rồi, tranh thủ thay đồ đi. Sang nhà Hyomin... *Jiyeon thì ngồi đấy nói tỉnh bơ, vẻ mặt vẫn toát ra nét lạnh lùng đáng sợ làm Eunjung rùng mình*
-Cậu đang nhát ma tớ hả Jiyeon... mới sáng sớm mà làm cái bộ mặt này rồi, bộ có chuyện gì để cậu buồn sao? Cười cái cho vui sáng sớm coi, đã thời tiết hơi lạnh mà nhìn cậu tớ muốn đóng băng luôn... khổ thiệt chứ *Eunjung nhìn Jiyeon nói*
-Không, tớ đang vui đấy chứ, có buồn khi nào đâu... cậu cũng thường gặp nét mặt của tớ như thế này hoài mà còn nói khơi gì nữa...*Jiyeon ngồi dựa tường chân dũi thẳng khoanh tay*
-Dù sao đây cũng là một nét đẹp riêng của cậu nên cho qua, nhưng nếu cười thì còn đẹp hơn đó ,...
-Kệ tui...Tui đẹp tui có quyền....*nó tiếp tục nhìn Eunjung nói và nhếch môi*
-Mà hôm nay có hiện tượng lạ nhỉ? Mới thấy mặc quần jeans dài ấy nha, nhìn đẹp, bảnh, sang chảnh hơn tôi luôn nha .........*nói xong Eunjung lại tủ lấy đồ rồi vào WC*
-Thiệt hết nói nổi ...*nói rồi tin nhắn điện thoại rung lên, nó lấy ra xem thì thấy tên của cô*
-Đang làm gì đấy? chuẩn bị xong tinh thần chưa? *dòng tin nhắn của cô hiện lên màn hình điện thoại của nó*
-Tất nhiên là rồi, đã chuẩn bị tình thần từ lâu để gặp ba vợ tương lai rồi hí hí...^^!*nó rep tin nhắn lại kèm theo biểu tượng mặt cười*
-Ai là ba vợ của em ??? ... tự tin mắc ói. Thế đã ăn gì chưa đó?
-Vẫn chưa, còn cô ? đã ăn gì chưa?
-Chưa, nuốt không nổi nên không có ăn...haizzz *tin nhắn của cô làm nó cười*
-Người ta nói ăn mà nuốt không nổi thì coi chừng có long thai đó nghen, chết rồi... là của thằng nào hả? *nó rep tin nhắn xong mà nó bịt miệng cười quá trời*
-Đồ khùng, tại không quen ăn sáng nên mới vậy... long thai nào đâu đây, điên quá chết đi...
-Em chết thì ai sẽ ở bên cô đây hả? cô muốn em chết lắm à?
-Không chết thì sống, mắc quá em chết thì cô chết theo khụ khụ (đùa đấy) *cô và nó nhắn tin suốt đến khi Eunjung bước ra từ cửa WC*
-Nhắn tin với ai mà cười tũm tĩm lúc sáng sớm vậy? hay là bị khìn vậy? *Eunjung đứng chao chuốt tóc , miệng thì nói luyên thuyên*
-Nhắn tin với gái...*câu nói ngắn ngũn của nó*
-Chết rồi, nhắn tin với gái... gái nào? Khai mau, không thì mách ngay đấy...*Eunjung nhìn Jiyeon*
-Hyomin đó ba ơi.... Xàm xí thấy ghê... lo mà điệu nhanh đi, 8h rồi kìa...*nó hối Eunjung*
-Xong rồi, đi thôi... *nói rồi Eunjung và nó đi*
-Em đang sang nhà cô, 10 phút nữa mình gặp nhé *nó không quên nhắn một tin để thông báo cho cô biết*
-Mong gặp em ^^ * cô rep lại*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro