Chap 55
Hạ cánh an toàn tại Sân bay quốc tế John F. Kennedy thuộc tọa lạc tại Jamaica, Queens, ở Đông Nam Thành phố New York, nó và Eunjung đẩy vali ra ngoài...Mọi thứ làm nó đứng hình trong giây lác, Mặc dù không quá xa lạ với nước Mĩ nhưng nó vẫn thích mọi thứ xung quanh ở đây... Nó và Eunjung lên một chiếc Taxi hai người không về nhà ở Thành Phố California mà liền kiêu taxi chở thẳng lại Khách Sạn ở New York cho tiện...Đến nơi nó chỉ muốn nằm xuống đánh một giấc cho đã nhưng nó chợt nhớ liền lấy điện thoại ra điện cho Qri
-Alo. *Qri bật máy*
-Em Jiyeon nè cô... em với Eunjung vừa tới nơi...*nó nói*
-Hyomin đang ở T.P New York đó em... giờ em đang ở đâu?
-Dạ em ở New York luôn sư phụ... vì có lần em nghe Hyomin nói ba cô ấy có một nhà hàng bên đây nên em chọn đại, ai dè hên đúng thiệt hhiihi*
-Hay ghê... cô chỉ biết Hyomin ờ T.P nào thôi, còn địa chỉ thì cô không biết à nha, hai đứa tự tìm....*Qri bên đầu dây nói*
-What? Đùa à? ở đây lớn cỡ nào mà cô kiêu em đi kiếm địa chỉ ở của Hyomin... em nghĩ là cô biết chứ.... *nó xụ mặt*
-Cô nói thiệt mà... khó khăn lắm cô mới hỏi được và biết được nhiêu đó đó... còn lại là phải nhờ vào em đó...
-Trời ơi.... Sao mà đành đạn vây hả trời...*nó ôm điện thoại kiêu trời*
-hihi thôi cố mà tìm... cô cúp máy nha, cô phải đi hợp tổ bộ môn rồi... bye em, chúc em vui và mai mắn....*Qri nói rồi cúp máy*
Còn nó quăng điện thoại xuống giường rồi nằm phịch xuống thở dài, nét mặt khó chịu... Eunjung từ trong WC đi ra thấy vậy lại đánh nhẹ nó hỏi
-Vụ gì? Điện thoại cho cô Qri chưa?
-Rồi!!!!!!! haizzzzzzz*nó nói buông hơi thở dài*
-Sao điện thoại mà không chờ tớ ra... hix... mà sao thở dài? Sao cái mặt bí xị nữa rồi? *Eunjung hỏi*
-Đau Lòng chứ gì...
-Why? *Eunjung to mắt nhìn con người dang nằm úp mặt xuống gối*
-Cô Qri nói là chỉ biết Hyomin ở New York thôi... còn địa chỉ ở đâu thì cô ấy không biết...haizzzzzzzzzzz *nó tiếp tục thở dài*
-Đây là sự lựa chọn sai lầm của ta khi đi theo mi qua đây tìm người huhu....
-Ai bỉu kiêu ở lại Hàn Quốc mà không chịu, đòi đi theo chi rồi giờ than...*nó ngồi bật dậy nhìn Eunjung*
-Ai mà biết gặp hoàn cảnh như thế này đâu hix... chắc kiếm mục xương luôn cũng không biết Cô ấy ở đâu...Thất vọng... quá thất vọng huhu *Eunjung chề môi nói*
-Dù sao thì cũng phải liều một phen... tớ tin là nếu có duyên thì gặp nhau thôi...*nó nói với nét mặt ngây ngô*
-Mắc cười haha mắc cười ghê... cậu tưởng câu đang trong phim hả? xác suất gặp nhau là 1% PARK JIYEON ạ... nghĩ sao nói câu nghe dễ thấy ớn... chỉ có trong phim thôi diễm à...*Eunjung đứng lên khỏi ghế nói*
-Ai mà biết được... lỡ gặp thì sao...
-Ngủ đi rồi mơ... tớ ngủ đây... tối nay thức đi dạo phố với tớ... ngày mai sẽ bắt đầu cuộc hành trình đi tìm người...okey *Eunjung nói rồi đi lại phía giường cạnh với giường Jiyeon*
-Okey...
K
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro