Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 14 : Đi Làm ( 1)

Truyền thuyết nói , viên kim cương Koh-i-Noor mang một lời nguyền dành cho đàn ông .

Đã có một lời nguyền rằng, bất kỳ người đàn ông nào mang viên kim cương này đều có một kết cục thảm thương, chỉ có Thượng đế hoặc những người phụ nữ mới có thể mang nó mà không bị trừng phạt.

Chỉ có Thượng đế hoặc những người phụ nữ mới có thể mang viên siêu kim cương Koh-i-Noor này .

Thậm chí , Thế kỷ 16, Hoàng đế Mughal đầu tiên là Babur từng là chủ nhân của Koh-i-Noor đã bị trục xuất khỏi vương quốc và phải sống lưu vong.

Còn Người kế vị Babur là Shah Jahan đã đặt viên “siêu” kim cương lên chiếc ngai vàng chim công tại triều đình và bị chính con trai ông này giam giữ vào cuối đời.

Tiểu vương Duleep Singh, sau khi tận tay triều cống Koh-i-Noor cho người Anh, đã được nhận khoản “trợ cấp” tương đương 50.000 bảng Anh/năm, nhưng rồi cũng phải chết trong cảnh nghèo đói giữa thủ đô Pari hoa lệ vào năm 1893.

Đến nay, viên “siêu” kim cương Koh-i-Noor thuộc quyền sở hữu của nữ hoàng Anh Elizabeth II. Nó được bảo quản cẩn mật trong Tháp Luân Đôn như một phần trong bộ sưu tập châu báu của Hoàng gia Anh.

Vậy nhưng bây giời nó lại rơi vào tay Cố thiếu Cố gia , cái này...............

Mọi người tuy rằng kinh ngạc vô cùng , nhưng vẫn không ai nói gì , cho đến khi Cố Dật Phàm tận tay trao viên
Koh-i-Noor cho Cố phu nhân , thì mọi người mới năng ly rượu bước lên chúc mừng......

Tuyết Linh mang tâm tư lạnh lùng nhìn viên Koh-i-Noor trong hộp nhung , đó chính là một trong những viên đá quý mà cô đang tìm kiếm , viên Koh-i-Noor đứng hàng thứ 2 trong 7 viên đá quý cô đang tìm...........

" Dì Cố !" Tuyết Linh cầm ly Sâm Banh tiến lên cạnh bà Cố gọi một tiếng .

Bà Cố đang vui vẻ nhận lời chúc mừng của mọi người , bỗng nhiên nghe Tuyết Linh gọi liền xoay đầu , nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng " Tuyết Linh , qua đây !"

Tuyết Linh đi lại gần bà hơn , sau đó ánh mắt vờ như vô ý lướt qua viên Koh-i-Noor , hỏi " dì Cố , dì có đứa con thật tốt !"

" ân !" Bà Cố tự hào gật đầu , sau đó bỗng nhiên đôi mắt lóe sáng , nói với mọi người " thật ra......., viên kim cương Koh-i-Noor này là do Phàm nhi đem về , may này tôi sẽ trao lại cho con dâu mình !" Nói xong , đôi mắt vô ý nhìn qua Tuyết Linh .

Mọi người chổ này nghe xong câu kia liền ngẩn người , ai ai cũng bắt đầu nhộn nhạo , nếu làm con dâu của Cố gia không chỉ được lợi nhiều , mà còn có thể chiếm hữu viên kim cương Koh-i-Noor huyền thoại kia !.

Cố Dật Phàm cũng rất bất ngờ vì câu nói của bà Cố , sau đó thấy ánh mắt cùa bà nhìn Tuyết Linh rất ôn nhu , liền hiểu ý cười .

Còn Tuyết Linh lại không biết hai người họ nghĩ gì , vì cô đang đấm chìm trong suy tính .

Ban đầu còn định lấy một bảo vật đổi lấy viên Koh-i-Noor từ tay bà Cố , nhưng bà ấy lại nói như vậy thì....., cô không muốn làm trò trộm cấp , nhưng viên kim cương đối cô không đơn giản là đá quý , mà nó còn mang trong mình một nhiệm vụ cao cả đối với cô .






Buổi tiệc qua đi nhanh chóng , Tuyết Linh cùng dì Doãn về nhà , cô liền nhanh chóng lên phòng tắm rửa thay quần áo , lấy loptop ra gõ vài hàng chữ.........................

Một hàng dài số liệu hiện lên trong nháy mắt.......




Sáng hôm sau , Tuyết Linh thân một bộ quần áo công sở ngồi vào bàn ăn , lúc này ông Doãn cùng bà Doãn đều kinh ngạc nhìn cô .

" Linh nhi , cháu làm sau lại mặc đồ này ?" Bà Doãn hỏi .

Tuyết Linh lấy khăn lau cái muỗng trên tay , ánh mắt thản nhiên đảo qua " từ ngày hôm nay trở đi , cháu sẽ là nhân viên của Hồ Thị tập đoàn "

" sau ?!" Bà Doãn kinh ngạc ,nhưng thấy chồng mình không nói gì nên đành im lặng , chuyện thương trường bà không hiểu rõ , vẫn không nên nhiều lời thì hơn !.

Lúc này Doãn Gia Ân đang đắm chìm nhìn dung mạo hơn cả hoa của Tuyết Linh , ánh mắt kia đầy tự trách .

Tuyết Linh lơ đảng liếc qua cô bé , lại không để ý mà dùng bữa .

" chị ?" Gia Ân rốt cuộc không nhịn được mà gọi một tiếng .

Tuyết Linh ngẩn đầu nhìn cô , Gia Ân liền đứng bật dậy nói " chị Linh , em nhất định sẽ học tập tốt , không ham chơi hay lười biếng nữa cho nên..., chị
đừng giận em nha ?" Gia Ân ánh mắt lưng tròng nhìn Tuyết Linh , cái kia giống như cô đang tha thiết ước mơ gì vậy !.

Ông bà Doãn nhìn bộ dáng này của con gái mà buồn cười , từ 5 năm trước nó đã không còn bộ dáng này nữa , và hôm nay Doãn Gia Ân ngổ ngáo ngây thơ cũng trở về .

Tuyết Linh ăn xong bữa sáng , đứng dạy xoay người đi .

Gia Ân thấy vậy thất vọng nảo nề xụ mặt xuống , đôi mắt xém khóc thì bên tai lại nghe " còn không đi học ?"

Gia Ân kinh hỉ ngẩn đầu , nhìn thấy Tuyết Linh đang có ý chở cô đi học liền vui vẻ hô " chị không giận em nữa ?"

" đứa ngốc !" Tuyết Linh gõ đầu của Gia Ân " chị khi nào đã giận em đâu ?"

" hả ?" Gia Ân kinh ngạc , lại ai oán chu chu mỏ nhỏ " vậy mà làm người ta hết cả hồn !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wampire