Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần Ngoại Truyện: Quá Khứ Của Walker.

- NÀY LẠI ĐÂY ĐI !
-CÓ MỘT ĐỨA TRẺ MẮC KẸT DƯỚI NÀY !
-ĐEM CÁI MÁY TỚI ĐÂY !
*Tiếng máy cưa *
-XONG RỒI ĐƯA ĐỨA BÉ LÊN !
-Được rồi không sao cả, đừng sợ nhóc có chú ở đây.
-ĐỘI TRƯỞNG Ở BÊN NÀY !
-Có chuyện gì vậy ?
-Chúng tôi tìm thấy một đứa trẻ.
-Đưa nó đến chỗ trực thăng ngay.
-RÕ !
-Được rồi nhóc nghe chú nói này, cháu sẽ ổn thôi đừng sợ, chú sẽ đưa cháu đến nơi an toàn được chứ.
-Băng bó cho thằng bé trước đã.
-Đưa tôi băng gạc.
-Được rồi đưa nó lên trực thăng đi.
-RPG !
*Tiếng nổ *
-CHÚNG TÔI ĐANG RƠI, CHÚNG TÔI ĐANG RƠI !
*Tiếng nổ lớn *
-BỌN CHÚNG ĐẾN ĐẤY !
*Tiếng súng *
-AHHHHHH !
-BỌN...KHỐN NÀY...LÀ AI VẬY...
* 1 giờ sau*
-Kiểm tra từng tên một.
-Thằng bé đó đâu rồi nhỉ ?
-Tìm ra nó chưa ?
-Chưa có vẻ nó không ở đây.
-Chết tiệt nếu không đưa được nó về thì chúng ta sẽ không nhận được một đồng nào.
-Người phụ nữ đó thế nào rồi ?
-Không biết nhưng cần phải tìm thằng nhóc đó nhanh lên.
*Tiếng bước chân đến gần *
-Hửm...gì đây ?
-NÀY TÌM THẤY NÓ RỒI !
-ĐÂU !
-ĐÂY RỒI TÌM THẤY NÓ RỒI !
*Tiếng chân chạy lại*
-Đúng là nó rồi.
-Trời ạ nhóc mày làm tụi anh đi tìm mệt muốn chết.
-Thunder 1-4 đây là Thunder 6-2 chúng tôi đã tìm thấy gói hàng lập tức đến điểm tập kết hết.
-Đã rõ máy bay sẽ đến sau 5 phút nữa hết.
-Đã rõ chúng tôi đang trên đường đến hết.
-Được rồi đi thôi.
*Một vài giờ sau*
-Cô gái đó đâu nhỉ ?
-Không biết thử đi vào trạm y tế xem.
-NÀY CÁC ANH ĐÂY RỒI !
-Có chuyện gì mà anh vội vàng thế ?
-Người đã ủy thác cho các anh.
-Đúng rồi cô ấy đâu rồi ?
-Cô...ta chết...rồi...
-CÁI GÌ !
-THẾ THÌ CHÚNG TÔI CẤT CÔNG ĐI TÌM RỒI TRỞ VỀ TAY TRẮNG À !
-Không tiền thì đây.
-Ôi trời ạ anh làm chúng tôi giật mình đấy.
*Người đàn ông đưa cho những người kia một cái vali*
-Khoan đã đây chả phải là nhiều hơn số tiền thuê bọn tôi sao ?
-Tôi không biết nhưng cô ta có nhờ tôi một chuyện.
-Đó là chuyện gì.
*Bọn họ thì thầm một lúc lâu*
-Ôi trời ạ rắc rối rồi đây.
-Tạm thời hãy để nó nghỉ ngơi đi đã.
-Có nên báo cáo lại với Trung úy không ?
-Tôi sẽ liên lạc với Alan cô ấy có thể sẽ giúp.
*Sáng hôm sau*
-Nhóc tỉnh rồi à.
-Đây...đây là đâu ?
-Đừng lo đây là một nơi rất an toàn.
-Chị...là...ai ?
-À đúng rồi chị quên giới thiệu với nhóc nhỉ.
*Người phụ nữ đứng dậy*
-Chị tên là Alan rất vui được gặp nhóc.
-Em...là...
-Nhóc không nhớ tên của mình à ?
*Lắc đầu*
-Em...không...
-Không sao đâu đừng cố cứ từ từ thôi.
-Vậy tại sao em lại ở đây ?
-Bọn chị nhận được nhiệm vụ là giải cứu nhóc.
-Ý chị là gì ?
-Hmmmmm nói tóm lại chị là lính đánh thuê, chị được trả tiền để cứu nhóc.
-Chị là...lính ư ?
-Nói chung em chỉ cần biết bọn chị nhận tiền khi cứu em là được.
-Tại...sao lại...cứu em...
-Vì đó là nhiệm vụ.
-Em không có gì để trả chị cả...
-Không cần lo bọn chị đã được trả rồi.
-Ý chị là gì ?
-Bọn chị đã được trả rồi, nhưng có một số vấn đề.
-Vấn đề gì ?
-Đáng lẽ bọn chị chỉ cứu nhóc thôi, nhưng giờ thì lại có thêm ủy thác.
-Vậy đó là gì ?
-Haizzzzzz đó chính là bọn chị sẽ phải chăm sóc nhóc.
-Tại...sao ?
-Nhóc không thích à.
-Có thể nói là vậy.
-Đây không phải là bắt buộc quyết định là ở nhóc.
-Vậy à...
-Đúng vậy.
-Vậy em...muốn...
-Nhóc muốn gì ?
-Em muốn trở thành một người lính như chị.
-À vậy à thế thì...
-Khoan nhóc vừa nói gì !
-Em muốn trở thành một người lính như chị.
-Nhóc...nhóc chắc...chứ ?
-Vâng em chắc chắn.
-Haizzzzzzz được rồi...là nhóc nói đấy.
-Vậy từ giờ...
-Việc đầu tiên cần làm đó chính là nhóc cần nghỉ ngơi đã.
-Vâng ạ.
-Cậu nhóc ngoan.
-Được rồi binh nhất từ giờ nhóc sẽ phải trải qua những thứ nhóc không thể tưởng tượng được đâu.
-VÂNG !
Hết ngoại truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro