Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 23

Chiều nay được nghỉ, vì Diệp Hàn phải đi tập bóng nên Vy bé nhỏ phải ở nhà một mình, tất nhiên là nó vô cùng chán. Thế là nó quyết định tới trường. Dù sao thì hồi sáng cái Hà với cái Thảo cũng rủ nó đi mà. Ban đầu còn tưởng có ba đứa nó thôi, ai dè còn cả đống người nữa cũng tới xem tập luyện. Vậy cũng tốt, điều lo sợ của Diệp Hàn còn lâu mới xảy ra.

- Hay mình nhòm qua chỗ tập cổ vũ trước nhá?- Cái Hà nói

- Tập cổ vũ á?- Cái Thảo e ngại nhìn Vy, sợ Vy buồn

Cái Hà hiểu ý liền vội lắc đầu:

- Mà thôi, khỏi đi, chúng ta cóc cần xem họ tập, đi xem anh Vũ của chúng ta nào!

Vy tất nhiên là hiểu các bạn, nên nó gạt đi:

- Không, chúng ta đi xem đi, cũng chỉ là xem một lát thôi mà!

Cái Thảo e dè nhìn con bé:

- Nhưng mà... Chuyện... chuyện lần trước...

Nó cười xòa, khoác tay hai người bạn của mình đi:

- Cũng qua lâu rồi, vả lại tớ cũng đâu làm gì sai, cớ gì phải trốn trách!

- Đúng đúng!- Nhỏ Hà phụ họa- Chúng ta đường đường chính chính chỉ nhòm qua một lát thôi mà!

"..."

Thực ra trước đây nó từng nghĩ nó sẽ không mặt dày tới đó đâu. Nhưng mà thời gian qua đi, suy nghĩ của nó cũng thay đổi. Dù sao cũng chỉ là xem qua thôi mà, mặt có dày một chút cũng không ai để ý. Với lại, nó thật sự muốn xem, nó muốn biết những người chuyên nghiệp tập như nào. Không phải bởi vì nó ấm ức vụ tuyển chọn đâu, mà là nó muốn học hỏi thôi. Sang năm nó muốn đích thân đi cổ vũ Diệp Hàn...

Phòng tập của đội cổ vũ nằm cũng không cách sân bóng là bao. Vì vậy đi qua, con bé thể ngó bóng dáng Diệp Hàn nhà nó. Đáng tiếc dòng người đứng xem chật kín, che cả tầm nhìn. Mà xem chừng mấy cầu thủ này toàn soái ca, thu hút lắm fan nữ quá thể... Ở phóng tập tuy đóng kín cửa nhưng cũng có vài người giống như tụi nó, nán lại ngó qua cửa kính một chút. Thế cũng tốt, tụi nó chỉ việc hòa vào đám người đó là xong.

Kể ra những người trong đội cổ vũ cũng không tệ đâu. Động tác đều, lại dứt khoát, mạnh mẽ, nhanh nhẹn. Chị nữ thần tỉ tỉ Dương Hoàng Yến kia thì luôn nổi bật, luôn xinh đẹp và có vẻ chuyên nghiệp hơn tất cả. Nó lúc ấy đúng là có chút ghen tị...

- Năm nay tuy cũng có người giỏi đấy nhưng không bằng năm ngoái- Hà chẹp miệng nói- Năm ngoái có mấy chị nhảy đẹp cực, nhìn xong muốn thi đấu thắng luôn ấy chứ.

- Công nhận- Cái Thảo tiếp lời- May là năm nay còn có nữ thần tỉ tỉ nữa không thì chán lắm. Các chị năm ngoái cứ thi nhau tốt nghiệp hết rồi.

- Phải đấy! Nữ thần tỉ tỉ của chúng ta thật xinh đẹp, lại tài năng. Chị ấy không chỉ nhày giỏi mà còn chơi đàn piano cũng rất giỏi, về việc học thì tuyệt vời không chê được, lại sinh ra trong gia đình giàu có. Nhìn chung là rất đáng ghen tị...- Cái Hà nói với ánh mắt mơ màng- Giá mà tớ được bằng nửa chị ấy...

Vy chỉ cười cười, đúng là đáng ghen tị thật.

Xem chán, chúng đang định rời đi thì cửa phòng bống nhiên bị mở ra. Chị Yến kia đi tới, cười nụ cười nữ thần với tụi nó:

- Vy tới à? Đã tới rồi thì vào đây một lát, xem bọn chị nhảy như thế nào!

- Dạ thôi...- Nó từ chối, tất nhiên phải cật lực từ chối ý, mất mặt chết đi được.

- Vào đã nào!- Mặc kệ Vy, bà chị vẫn một mực kéo nó vào, còn tằng hắng lấy giọng- Mọi người xem ai đến này! Là Nguyễn Tường Vy nổi tiếng đó!

Bấy giờ con bé chỉ muốn chui đầu xuống đất. Nó trở thành tâm điểm chú ý cảu mọi người. Họ nhìn nó bằng ánh mắt đầy ý cười chế nhạo. Đáng lẽ nó không nên đến đây mới phải...

Hà với Thảo trừng mắt nhìn Yến. Trước đây chúng vốn ngưỡng mộ bà chị này lắm. Nhưng giờ thì không, hình tượng của chị ta hoàn toàn sụp đổ trong mắt chúng rồi. Rõ ràng chị ta cố tình làm Vy mất mặt. Con bé khó xử, miệng cố cười gượng gạo nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ lo lắng và dưng dưng trực khóc. Ngược lại, Yến thì cười tươi nói:

- Chúng ta tập nào, nhân lúc Vy đang ở đây, để em ấy xem chúng ta tập như nào!

- Dạ không cần... Em...- Vy cố từ chối nhưng lại không biết nói gì

Mà con người cũng không cho nó nói:

- Ngại gì chứ! Ở đây xem chị tập đẹp không. Sau này khi nào rảnh chị sẽ giúp em tập!

- Chị!!!- Cái Hà không nhịn được, đang định chạy tới túm tóc bà chị kia thì Thảo kịp thời giữ lại.

- Bọn em hiểu lòng tốt của chị nhưng bọn em chỉ ở đây được một lát vậy thôi - Thảo bình tĩnh nói- Bọn em có hẹn với Diệp Hàn là sẽ ra sân bóng xem cậu ấy tập rồi. Đội cổ vũ của chị, hay là để khi nào bọn em hết hẹn đã!

- À, ừ- Mặt Yến biến sắc khi nghe thấy tên của Diệp Hàn- Vậy chị không ép...

Chỉ đợi mỗi câu đó, Thảo liền kéo Vy đi thẳng. Hà cũng đi theo, không quên ngoái lại nhìn bà chị kia bằng ánh mắt nảy lửa.

- Tớ vẫn luôn tưởng chị ta là người tốt!- Hà giận dữ nói, tiện chân dẫm nát đám hoa trong bồn- Đúng là giả tạo!!! Nếu không vì có nhiều người ở đấy thì tớ đã đánh chị chị ta một trận rồi!

Cái Thảo gạt đi:

- Im nào!

Rồi nhẹ nhàng quay sang Vy:

- Cậu không sao chứ?

- Không... không sao...- Vy khé đáp, mặt nó tái mét.

- Đáng ra mình không nên rủ các cậu tới đó- Cái Hà tự trách- Tớ quả thật không nghĩ tới việc chị ta lại kéo cậu ra như vậy... Là tại tớ!

- Thôi bỏ đi, chúng ta ra sân bóng...- Vy trấn an bạn mình- Chuyện đó không phải lỗi tại cậu... Do tớ cũng muốn tới đó mà... Thôi kệ đi!

Con bé cố cười gượng gạo nhưng đôi mắt thì lại đẫm buồn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: