Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 2

Chap 2.

Siyeon thức dậy bằng tiếng chuông điện thoại, có ai đó gọi cô.

- Xin chào

“Siyeon, là em nè, Dami, chị xóa số điện thoại của em hay sao vậy?”

- Không, chị chưa kịp nhìn điện thoại, có chuyện gì thế?

“Chủ tịch Park của công ty xây dựng Piri muốn gặp chúng ta bàn công chuyện vào chiều nay”

- Okay

“Một tin vui, em sắp lịch được cho chị gặp một chuyên gia về tiềm thức não, vào sáng mai”

- Được đó.

Siyeon cúp máy, nhăn mặt vì cơn đau đầu, rồi mắt hướng lên trần nhà, hồi tưởng lại giấc mơ vừa rồi. Cô biết thêm được thông tin mới mẻ về cô gái lạ đó, ngày sinh của cô ấy liên quan đến con số 810, là 8 tháng 10, hay 10 tháng 8???

Chỉ dựa vào ngày sinh, thì cũng rất khó tìm, mỗi ngày thế giới có hàng chục ngàn em bé ra đời, và cũng chẳng có gì chắc chắn rằng cô gái lạ kia là một người đang còn sống trên thế giới này. Tóm lại mọi thứ mơ hồ như những vì sao trên vũ trụ vậy.

Chiều đến, Siyeon và Dami có mặt tại trụ sở công ty xây dựng Piri, hai người mặc bộ vest đen xám thanh lịch và trang trọng.

- Lee Siyeon, lâu lắm mới gặp cô – chủ tịch Park giơ tay chào hỏi.

- Đúng là lâu lắm rồi, ông khỏe chứ chủ tịch Park – Siyeon lịch sự bắt tay người đối diện.

- Tôi khỏe, lần cuối gặp là cô Siyeon-sshi tóc vàng ngắn, giờ tóc cô đã dài ra rất nhiều rồi.

- Thời gian trôi thật nhanh, có chuyện gì mà ông hẹn gặp chúng tôi gấp như vậy?

- Mời cô ngồi.

Phòng họp bao gồm 5 người, chủ tịch Park và hai người nhân viên, cùng Siyeon và Dami. Trên màn chiếu xuất hiện ảnh một người đàn ông, tấm hình hơi mờ như kiểu bị chụp vội, nhưng phần nào đó vẫn nhìn thấy được khái quát vóc dáng và khuôn mặt người đàn ông này.

- Đây là Kim Jongin, một dân chuyên buôn bán vũ khí, tôi đã mất rất nhiều thời gian để có thể có được bức ảnh này. Hắn ta thoắt ẩn thoắt hiện như ninja, tiếp cận rất khó.

- Rồi sao? Ông muốn tóm người này? Việc này đáng lẽ là của cảnh sát chứ - Siyeon bật cười.

- Đây là kẻ đã bắn chết con gái tôi vào 3 năm trước.

- Cái gì? – Dami trố mắt

- Tôi không hiểu động cơ của hắn ta, con gái tôi là một người bình thường, không làm gì bất chính, xinh đẹp giỏi giang, không bao giờ gây thù oán với ai, cả đời này tôi chỉ có một đứa con duy nhất, vậy mà hắn đã cướp đi của tôi.

- ……. – Siyeon trầm ngâm lắng nghe.

- Cảnh sát cũng không làm gì được đâu, Lee Siyeon, cô phải trả thù cho tôi.

- Có manh mối nào về Kim Jongin nữa không? – Dami hỏi.

- Có, đây là em gái của hắn ta – chủ tịch Park nói, trên màn chiếu chuyển ảnh, bức hình của một cô gái hiện ra.

Lee Siyeon như muốn nín thở….

Đây chính là người con gái đã xuất hiện liên tục trong giấc mơ của cô………cực kỳ giống.

- Kim Bora, có một tên gọi khác là SuA, mọi người hay gọi là Kim SuA, đang làm việc trong một trung tâm thể dục thể thao có tên là 4Memory, chuyên môn boxing, người của tôi đã xác nhận nhìn thấy cô ta và Kim Jongin đi cùng nhau đến giao dịch vũ khí ở một đỉnh ngọn núi, ở phía tây nam Hàn Quốc, có thể cô ta làm việc cùng với Jongin, còn nghề ở trung tâm thể thao là phụ.

- Cô ta sinh ngày bao nhiêu? – Siyeon đột nhiên hỏi.

- Cô Siyeon-sshi quen người này sao?

- Có chút quen, cô ta sinh ngày bao nhiêu?

- 10 tháng 8, năm 1994, nhóm máu O, có hồ sơ khá đầy đủ của cô ta tại trung tâm thể thao, nếu cô quen người này, thì việc tiếp cận Jongin có vẻ dễ hơn rồi đó.

Lee Siyeon bàng hoàng, ngày sinh trùng khớp với con số 810, và cô ta hơn cô một tuổi, không còn gì để nghi ngờ nữa, người con gái xuất hiện trong giấc mơ của cô, lại còn đóng những cảnh tình cảm mùi mẫn với cô trong những giấc mơ đó, là một người đang còn sống.

Cô và cô gái này thực sự có liên quan đến nhau….?

Trên đường về nhà, Dami lái xe, Siyeon ngồi ở ghế phụ với những dòng suy nghĩ miên man…

- Có chuyện gì thế? Chị và cô gái Kim SuA đó quen nhau như thế nào? Từng mua vũ khí à? – Dami thắc mắc hỏi

- Không, cô ấy chính là người lạ ở trong giấc mơ của chị.

- Gì cơ? – người cầm lái hoảng hốt.

- Đau đầu quá – Siyeon bấm nút ngả ghế, cô nằm hẳn xuống, tay di di vùng thái dương.

Cô thật sự muốn nghỉ ngơi ngay lúc này để cái não bớt đau lại, nhưng Siyeon không thể kiểm soát nổi, trí nhớ của cô tràn ngập hình ảnh về người con gái này, và giờ cô đã biết cô ấy tên gì, đang làm việc ở đâu, tất cả những giấc mơ chạy trong đầu cô như một cuộn phim ngắn.

Đời cô đã trải qua một vài mối tình chóng vánh với những cô gái đẹp, nhưng đây là lần đầu tiên cô buộc phải vương vấn lâu hơn với hình ảnh của một người con gái nào đó.

- Kim Jongin là một cái tên lạ hoắc em chưa nghe tên bao giờ, có vẻ như chưa hoạt động lâu cho lắm, hoặc có thể là chỉ hoạt động ở nước ngoài, cho nên thân thế mới khó nắm bắt như vậy – Dami nói.

- ……. – Siyeon nằm im, mắt hướng lên trên, khuôn mặt vô cảm như bị mất hồn.

- Chị muốn bắt đầu vụ này như thế nào?

- Thì tham gia một lớp boxing chứ sao.

---

Một ngày trôi qua, sang một ngày mới, Siyeon tiến vào trung tâm thể thao 4Memory, nơi Kim SuA đang làm việc.

Đêm qua cô lại mơ về cô ấy, lần này là khung cảnh giáng sinh, SuA đã tặng cho cô một món quà thiệt bự, hai người đi ăn tối với nhau, tâm trạng đều ấm áp và hạnh phúc.

Và ngay trước mắt Siyeon lúc này, Kim SuA đang ở cách cô khoảng 10 mét, cô ấy đang tập boxing với một cô gái nào đó. Từ đầu tóc, đến vóc dáng, ngoại hình, không nhầm lẫn đi đâu được, hình ảnh y hệt trong giấc mơ.

Lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt, Siyeon không khỏi cảm thấy kỳ lạ, cái người mà đã và đang làm phiền các giấc ngủ của cô suốt 1 tháng qua, giờ đã xuất hiện. Điều này có thể nói là trùng hợp không, ma xui quỷ lối thế nào mà cô lại có thể gặp được người lạ đó vậy…  

Liệu sau màn gặp gỡ này, cô có còn mơ tiếp về cô ấy nữa không?

Siyeon mong là vậy, vì cô không thích bị đau đầu một chút nào.

Cô cứ như vậy, đứng yên như một bức tượng, ngắm nhìn Kim SuA tập boxing, cô ấy trông nhỏ con, nhưng rất mạnh mẽ, cô ấy hiện đang buộc tóc cao, mặc đồ tập nên hở bụng hở vai hở cả cánh tay, cơ thể cô ấy trông thon thả mà rất cứng cáp.

- Xin lỗi, cho hỏi…cô cần giúp gì không ạ? – có một cô gái tiến tới bắt chuyện với Siyeon, có vẻ như là lễ tân ở đây.

- Tôi muốn học boxing – Siyeon liếc nhẹ cô gái lễ tân, rồi trả lời ngắn gọn, mắt vẫn hướng về Kim SuA.

- Vâng, mời cô qua quầy ở kia ạ.

- Giáo viên phải là cô ấy – Siyeon chỉ thẳng về phía trước.

- À….huấn luyện viên Kim SuA.

- Đúng rồi.

End chap 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro