Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27

Bầu trời đầu hạ trong vắt, vài cụm mây trắng trôi lững lờ như đang lắng nghe tiếng gõ phím đều đều phát ra từ căn phòng nhỏ trên tầng ba khu trọ. Seul-gi ngồi bên bàn làm việc, mái tóc búi cao để lộ gáy trắng ngần, tay thoăn thoắt lướt trên bàn phím.

Trên màn hình là bản thảo cuối cùng của tập truyện ngắn: "Những điều tớ chưa kịp nói". Những lời văn mềm mại ấy như chính nhịp đập của trái tim nàng – dịu dàng, thầm lặng và đầy hoài niệm.

Sau khi tốt nghiệp, Seul-gi chọn làm nhà văn – một nghề nghe qua tưởng mơ mộng, nhưng là chuỗi ngày sống cùng cô đơn.

Thế nhưng, nàng chưa từng hối hận. Viết là cách nàng kết nối với thế giới, là cách nàng giữ lại những điều từng rung động, từng đau đớn, từng yêu.

Ngay lúc ấy, cửa phòng nhẹ mở. Kyung thò đầu vào, ánh mắt lấp lánh.

"Ê, có người gửi hoa nè. Bó hoa to lắm luôn!"

Seul-gi chớp mắt, hơi nghiêng đầu nhìn Kyung đang ôm bó hồng trắng. Mùi thơm nhẹ thoảng qua, thanh khiết và có chút buốt lòng.

Trong bó hoa là một mảnh thiệp nhỏ, nét chữ quen thuộc:

"Chúc cậu – cô gái luôn viết bằng cả trái tim sẽ được sống đúng với ước mơ của mình.

Tái bút: Cấm bỏ bữa. Nếu không... tớ sẽ tự ý vào nhà đấy.

- Một người từng hứa sẽ không rời xa cậu nữa."

Seul-gi bật cười khẽ, trái tim nàng khẽ rung lên. Chỉ một người duy nhất gọi nàng như thế – "cô gái viết bằng cả trái tim".

Cùng lúc đó, tại tầng cao nhất của tòa nhà JMC – một trong những tập đoàn lớn trong nước Jae-yi đang đứng lặng trước ô cửa kính lớn, nhìn xuống thành phố ồn ào phía dưới.

Ánh nắng chiều chiếu lên bộ vest đen ôm sát người, tôn lên vóc dáng mảnh mai và gương mặt sắc sảo của cô. Từ ngày trở về nước, Jae-yi đã chính thức tiếp quản vị trí CEO mà cha cô để lại.

Lịch trình dày đặc, cuộc họp nối tiếp nhau, những chiến lược hàng trăm tỷ đồng... Cô xử lý tất cả bằng sự lạnh lùng, chính xác như một cỗ máy.

Cô mở điện thoại, lướt qua một bức ảnh – ảnh chụp trộm Seul-gi đang cười trong buổi ký tặng đầu tiên. Hạnh phúc ấy thuần khiết như ánh nắng sau cơn mưa.

Jae-yi gửi một tin nhắn:

"Khi nào cậu ra sách, nhớ giữ cho tớ một cuốn đầu tiên. Người mua không phải là fan đâu... mà là người yêu cũ của cậu đấy."

Một phút sau, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ Seul-gi:

"Yêu cũ gì chứ? Cậu từng hứa sẽ không rời xa tớ cơ mà."

Cô khựng lại. Đôi môi cong lên thành một nụ cười dịu dàng. Bàn tay cô gõ từng chữ, chậm rãi nhưng chắc chắn:

"Ừ. Tớ không hứa nữa đâu. Tớ đang làm thật rồi."

Dưới ánh đèn vàng trong văn phòng, giữa những áp lực và trách nhiệm, dòng tin nhắn ấy như một lời tuyên bố với chính bản thân cô – lần này, cô sẽ không để vụt mất nàng thêm một lần nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro