Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 5

🍁Cô Dâu Thực Tập 🍁 P5
#HTD
-'Tư Nguyệt , cháu có thể ở lại với ta được không ' Lãnh Phu Nhân nói
Cô nhìn hắn ,đôi mắt dò xét ý kiến .Hắn bắt gặp ánh mắt cô ,rồi khẽ gật đầu
-'Haiz , ta còn tưởng cháu sẽ không đồng ý nữa , đi ăn cơm thôi ta đói rồi ' bà ấy nói rồi dắt tay cô đi vào phòng ăn . Hắn cũng đi theo sau
-'Tư Nguyệt , ăn nhiều vào , nhìn con này , Mặc  anh chăm sóc vợ sắp cưới thế à ' Hắn bị cái nhìn sắc lạnh .
-'Đâu , không phải tại anh ấy đâu ,bác đừng trách anh ấy '
-'hừm ,Mặc  có người bênh cho anh rồi nhé , không lại nói mẹ suốt ngày bắt nạt con ' mẹ hắn cười nói
-'Cảm ơn em... đã bênh vực tôi ' hắn nhìn cô nói
Cô chỉ cười trừ một cái rồi sau đó cúi đầu vào ăn  , hai mẹ con nhà hắn khiến cô quá ngạc nhiên rồi
Bữa tối kết thúc , cô đòi đi rửa bát nhưng mẹ hắn bắt hắn phải đi
-'Đường đường là tổng tài mà cũng bị bắt rửa bát hay sao ' cô nói nhỏ
-'Cho dù là chủ tích của tập đoàn Lãnh Thị cũng phải rửa bát nói gì nó , Tư Nguyệt , mau lại ăn hoa quả đi , mặc nó '
-'ANh ấy tên Mặc mà.... ' cô nói
-'Ừ thì kệ nó .'' bà ấy cười đáp
Vậy là cô được tiếp đón nồng hậu như thế đấy...
-'Tư Nguyệt , ta thấy trời cũng khuya rồi , hay là đêm nay con ở lại đây đi ' Lãnh phu nhân lên tiếng
-'Nhưng mà.... ' cô ấp úng
-'Mẹ , cô ấy ngại mà ' hắn lên tiếng
-'Có gì mà ngại chứ , yên tâm hai đứa cứ ngủ trên tầng đi, mẹ chắc chắn sẽ không nghe lén hai đứa đâu ' bà ấy cười nói
=.= cô và hắn nhìn bà ấy
-'Mau mau hai đứa đi ngủ đi ' bà ấy cười trừ
-'Mẹ , Tư Nguyệt phải về chứ , cô ấy là con gái mà ' hắn cố nói
-'Ruốt cuộc là hai đứa ngại hay là chỉ đang đóng kịch cho bà già này xem đây '  giọng mẹ hắn lạnh nhạt vang lên
Cô thấy run cả người , giọng điệu này quả nhiên giống hắn
-'Tư Nguyệt , đêm nay em ngủ lại đây nhé ' hắn nhìn cô
-'Vâng... ' cô nói ,trong lòng thì đang kêu gào
-'Đấy , hai đứa thật là đáng yêu... haha , mau mau đi lên phòng đi , đêm xuân đáng giá ngàn vàng  ' mẹ hắn nói xong rồi cười đi về căn phòng ở lầu một cạnh phòng khách
-'Đi thôi ' hắn nắm lấy tay cô
Cửa phòng vừa mở ra rồi đóng lại .
-'Đêm nay em muốn ở trên hay dưới ' hắn nói
-'Anh...anh nói gì cơ.. ' cô khó hiểu nhìn hắn
-'Em đừng nói hiểu nhầm ý tôi đấy nhé , ý tôi là em muốn ngủ trên giường hay dưới đất  hoặc em có thể chọn phương án ba ngủ cùng tôi cũng được ' hắn cười nói
-'Tất nhiên là trên ' cô nói , cô đâu có dễ bị lừa thế..
-'Được , tôi đi tắm trước , em có thể lấy đồ ở tủ cạnh tủ của tôi' hắn nói rồi đi vào phòng tắm
Cô ngồi trên giường hắn , thử độ êm của đệm .
Tủ quần áo bên cạnh tủ của hắn là một tủ đồ nữ , có rất nhiều váy đẹp , nhiều mẫu thời trang đủ cả bốn mùa . Điều này làm cô thắc mắc
Mắt cô liếc qua chiếc váy trắng ở cao cao phía trên ,cô với người lên để lấy  , chiếc váy đã lấy được , cùng lúc đó một tấm ảnh rơi xuống
Cô cúi người chưa kịp nhặt thì bàn tay hắn đã cầm lên
Hắn nhìn cô bằng đôi mắt sắc lạnh
-'Em lấy ở đâu ra ' hắn nói
-'Tôi...tôi chỉ vừa lấy quần áo ,..nó rơi xuống... ' cô đáp
-'Được rồi , em đi tắm đi rồi đi ngủ ' hắn nói rồi xoay người rời đi
Cô nhìn theo hắn khó hiểu , sau đó đi tắm
Lúc cô bước ra từ phòng tắm đã thấy hắn đang ngồi gõ máy trên bàn cạnh giường
-'em đi ngủ trước đi ' hắn nói
-'Còn anh '
-'Tôi sẽ ở dưới.... ' hắn nói
Cô gật đầu , sau đó đến bàn trang điểm bên tay phải của giường xem đồ , cô thấy một cái kẹp tóc khá vừa mắt , nhân lúc hắn không để ý nên đã thử cài .. ai dè một cài hai khó tháo
Cô lay hoay mãi với cái kẹp tóc mà vẫn không được
-'Sao vậy ' hắn nhìn cô
-'giúp em.. ' cô vừa nói vừa thở do mệt
Hắn tạm bỏ việc dở dang đi đến bên cạnh cô
-'Sao lại thế này... em có chịu một chút nhé ' hắn nói êm dịu
-'Ái..đau...đau... anh nhẹ nhẹ tay thôi ''  cô nói
-'Anh nhẹ lắm rồi... Tại em kẹp chặt quá......  sắp được rồi '
-'Oái... vẫn đau,,,nhẹ hơn chút.... '
Hai người trong căn phòng mải mê với công việc , bên ngoài có một bóng hình với khuôn mặt mỉm cười đắc ý  lặng lẽ rời xuống dưới nhà....
-'Được rồi.. ' hắn gỡ chiếc kẹp màu tím xuống , nhìn cô nói
-'Phù... cái kẹp tóc này thật là....hại người quá đi ' cô than thở
-'Lần sau em đừng nghịch lung tung nữa.. ' hắn chỉ nói
-'Tôi biết rồi  thưa tổng tài.. '
-'Em vừa gọi tôi là.... ' hắn nhìn cô
-'Tôi biết rồi thưa anh Mặc , giờ tôi có thể ngủ được chưa '
-'em ngủ đi..  ' hắn nói rồi rời đi đến chỗ bàn làm việc
-'Lãnh Mặc , sao nhà của anh lại có đồ của phụ nữ vậy ' cô thắc mắc nói
-'Em nghĩ sao.. ' hắn hỏi
-'Theo tôi thì có hai ý kiến , một là anh có người phụ nữ nhân tình gì đó hay mang về nhà nên mới có đồ '
-'Nhưng tôi chưa tình dính scanda tình ái , bên cạnh tôi cũng chỉ có em là nữ thư ký , ý kiến này không phù hợp đâu ' hắn đáp
-'Vậy chỉ còn khả năng thứ hai , Lãnh Mặc ,có phải anh thích đồ phụ nữ hay không, không sao cứ nói với tôi ,tôi sữ giữ bí mật cho anh mà...  ' cô cười tươi
-'Lục Tư Nguyệt , em còn nói thêm một câu tôi trừ 10% lương em cho một câu nói ' hắn nói
Cô nhìn hắn ai oán , sau đó im lặng đi ngủ.... .
___Còn___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: