Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 47

Chị bật cười rồi thả cô ngồi xuống một cái ghế ở đó, cô nhìn nhìn vào cái siêu thị trước mặt, chị nói với cô

"Chị mua nước cho em!"

Cô ngồi đợi chị, cô nhìn theo bóng lưng chị rồi mỉm cười, nhưng không hiểu sao trái tim cô lại đau nhói, cảm giác cứ bất an thế nào ấy, cái bóng lưng kia thật sự là mang rất nhiều tâm sự, cô không biết tại sao nữa, cảm giác sợ sợ cái gì đó, cô cố xua đi ý nghĩ rồi tự trấn an mình

"Chị ấy nói sẽ không để ai bắt nạt mình mà! Chị ấy sẽ ở bên mình để bảo vệ mình!"

Cô xoay lại thì giật mình khi thấy một người đàn ông đã già ngồi cạnh cô, cô giật mình một giây rồi lễ phép cúi đầu chào ông lão, ông ấy mỉm cười chào lại cô, cô thấy ông ấy già rồi lại còn cầm theo một cây gậy, cô hỏi

"Ông ơi! Ông đi đâu mà đi một mình thế ạ?"

Ông ấy trả lời từ tốn

"Ông đi thăm con dâu của ông! Đứa con gái ông nó bỏ nhà mà qua ở với vợ nó rồi, chẳng chịu về nhà gì cả!"

Cô khó hiểu nhìn ông cụ

"Con dâu ông ở đâu? Ông có địa chỉ không cháu dẫn ông đi, chứ đi một mình thế này cháu thấy không ổn!"

"Nhà con dâu ở gần đây thôi! Ông chủ yếu là muốn gặp mặt nó trông mặt mũi thế nào ấy mà!"

"Ông không biết mặt mũi con dâu mình luôn ý ạ?"

Ông ấy mỉm cười che miệng rồi từ từ nói

"Nhỏ con gái có dẫn về nhà đâu mà thấy!"

"Sao lại thế ạ?"

Ông ấy nói tiếp

"Ta và mẹ nó không chấp nhận cô gái này! Không cho phép hai đứa qua lại! Giờ con nhóc nó bỏ nhà đi luôn rồi cháu ạ!"

Cô thắc mắc

"Cô ấy không tốt hay vì lí do gì vậy ạ?"

"Con bé nó không cùng tầng lớp với con gái ông, con bé không thuộc về thế giới của con nhóc! Cả hai vốn dĩ sinh ra đã rất khác nhau rồi!"

Cô cúi đầu xuống

"Cô ấy...là người mà con gái ông yêu! Nếu ông ngăn cản...họ sẽ rất đau lòng, một bên tình một bên hiếu, cô gái ấy sẽ rất khó xử, ông hãy gặp cô ấy để xem cô gái ấy có thật sự không hợp với con gái của ông hay không nhé! Chắc phải có một lý do gì đó mà cô gái kia mới yêu cô gái như vậy chứ ông! Không ai chịu hi sinh vì một người không đáng đâu ông à!"

Ông ấy mỉm cười nhìn cô

"Con gái ta quả là không chọn nhầm người!"

Cô quay lại vì đã thấy Tuệ Trân cầm hai ly nước đi lại phía cô, cô nói ngay

"Chị ơi! Có ông cụ cần tìm nhà con dâu đấy chị! Ở gần đây thôi! Lát mình dẫn cụ ấy...."

Cô quay lại rồi hớ miệng khi không thấy ai bên cạnh, cô chỉ chỉ rồi quay lại thấy chị nhìn cô với gương mặt khó hiểu

"Có thấy ai đâu em?"

Chị đưa cô hai ly nước rồi quỳ xuống cột dây giày cho cô, chị thủ thỉ

"Dây giày tuột mà còn không hay nữa này cô gái à!"

Chị cột xong rồi phủi phủi tay, giơ tay ra với cô, cô mỉm cười nắm lấy tay chị rồi cả hai cùng nhau tung tăng vừa đi vừa nói ríu rít, phía sau một ông cụ cầm gậy mỉm cười nhìn theo bóng lưng hai người

Cô giơ ly nước cho chị, chị cúi đầu hút một hơi rồi chu mỏ ra nghiêng về phía cô định hôn cô, cô liền đưa ly nước ra che miệng chị lại

"Này này, ngoài đường đấy nhé!"

"Nhìn mặt chị có quan tâm không?"

Chị giơ tay cầm ly nước và tay cô lôi lại, mặt nghiêng về phía cô, đôi môi đỏ đỏ hồng hồng của chị tiến về phía cô, cô nắm chặt tay lại rồi nuốt nước bọt

Bỗng tiếng còi xe buýt vang lên, cô đẩy chị ra nói vả lả

"Xe đến rồi!"

Cô nắm tay chị lôi lên xe, chị chán nản

"Chán thật! Suýt thì hôn được em rồi!"

"Đồ lưu manh!"

Cô chọn hai cái ghế cuối cùng để hai người ngồi, mục đích chủ yếu là không muốn người ta để ý, xe buýt này dễ gặp người quen, sợ có người nhận ra chị, ngồi ghế cuối tốt hơn

Cô ngồi ở cuối có thể quan sát hết tất cả người ngồi trước mặt, có cặp tình nhân ngồi cạnh nhau ôm nhau thật hạnh phúc, có hai mẹ con nói chuyện với nhau về chuyện gia đình, có hai đứa học sinh ngồi cùng nhau nghe nhạc cùng một cái tai phone, cuộc sống thật sự bình thường yên ả, ai cũng đều trải qua những quảng của cuộc đời

Còn cô, cô lại không thể có được những điều đơn giản như vậy, cô nắm tay chị dựa đầu vào vai chị, cô lại sợ rồi, cô ngước mắt lên nhìn chị chỉ tay vào một cặp vợ chồng già ngồi trước mặt hỏi

"Chị à! Sau này chúng ta cũng giống như họ nhé! Sống với nhau đến già có được không?"

"Ừm..."

Chị Ừm một tiếng buồn bã, chị xoa xoa đầu cô

Hai đứa ngồi cạnh nói chuyện với nhau

"Nghe nói 3 ngày nữa nhật thực đấy mày!"

"Có thật không? Hiếm có lắm đấy nhé!"

"Mày đi xem cùng tao không? Nghe nói khi mày cầu nguyện trước nhật thực thì lời mày nói sẽ gửi đến những người đã khuất mà mày yêu thương đấy! Hôm đấy nhớ gửi lời đến bố mày đấy!"

"Thật sao?"

Cô cũng nghe, cô quay qua hỏi chị

"Chị ơi! Hôm ấy chúng ta đi xem đi!"

"Hôm ấy sao?

Chị xoa đầu cô, chị đau lòng

Hôm ấy là ngày chị phải đi! Em sẽ gửi lời gì cho chị đây? Vợ à? Em đừng bao giờ biết nhé! Chị không muốn em phải đau lòng....

Có gì chị gánh cho em! Cô gái à...!

Xe buýt dừng lại ở một trạm gần đó, một người phụ nữ mang thai bước lên xe, chị thấy thì mới vui vẻ mà đứng lên, cô ngỡ ngàng 1 giây rồi chị chìa tay ra với cô, chị nắm tay cô đứng lên nhường chỗ cho người phụ nữ ấy, cô ấy mỉm cười hiền hậu gật đầu cảm ơn hai người, chị nắm tay cô bước xuống, cô nhìn chị thắc mắc

"Đi đâu vậy chị?"

Chị chỉ tay vào một nơi mà người ta bu kín mít, cô nhón nhón chân cũng không thấy được gì, chị lắc đầu ngán ngẫm

"Ây cái đồ lùn này thật là!"

Chị ngồi xuống, cô ngơ ngác hỏi

"Gì vậy chị?"

"Leo lên vai chị này, chứ em nhón như vậy thì thấy được cái gì?"

Cô nhìn nhìn xung quanh có ai để ý không mới lặng lẽ leo lên vai chị ngồi, chị đứng dậy một phát là cô thấy hết tất cả trước mặt, chị hỏi

"Thấy gì không?"

"Gật gật"

"Là một chỗ bán vé xem phim!"

Chị hỏi

"Muốn xem không?"

"Muốn!"

Nhưng khi chị đi vào đã nghe nhân viên nói

"Xin lỗi nhưng hết vé rồi ạ!"

Cô bĩu môi rồi buồn ủ rũ

"Vậy thôi vậy!"

Chị gõ gõ ngón tay lên bàn hỏi

"Lát chiếu đến phim gì? Cho chúng tôi hai vé!"

Cô nhân viên gật đầu mỉm cười rồi chỉ sang phòng vé bên cạnh, chị qua mua vé cho cô và chị, hai người nắm tay nhau đi, đằng sau là ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo hai người, nhan sắc chị khỏi phải bàn rồi, đẹp gái lại trắng trẻo, giọng nói ấm áp lại rất dễ nghe, thiếu nữ nào mà không xiu lòng, chị nắm tay cô vừa đi vừa nói

"Thư Hoa à lúc nãy em có nhớ bà bầu lên xe buýt ấy không?"

Cô gật gật đầu trả lời

"Có, sao vậy?"
__________________________________________________

TÁC GIẢ : cungthienyet

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro