bốn
Tôi cùng ông ta đi ra khỏi căn phòng, tạm biệt Albert và người đồng nghiệp của anh ta. Họ vẫn rất lịch sự tiễn chúng tôi đến cửa.
"Hắn ta là quái vật à?"
"Khẽ thôi Will, hắn nghe thấy bây giờ."
Albert đăm đăm nhìn vào lưng của chúng tôi cứ dần xa.
"Hắn không phải Thuật Sĩ hay Phù Thủy, hàng thật như hắn bây giờ hiếm lắm đấy."
*
Ông ta dẫn tôi quay lại con đường tăm tối chứa đầy những sinh vật bị giam cầm trong lồng kín. Mọi bắt đầu xì xầm về chúng tôi.
"Không ngờ tên quái vật này lại nẫng tay trên của chúng ta."
"Đúng là không ngờ, Seigh Beggy bây giờ hiếm lắm."
"May mắn thật."
"Khẽ thôi!"
Tôi dường như quen tai với những lời đàm tiếu này rồi, nên ổn thôi. Có điều tôi hơi thắc mắc, người này là ai? Sao lại chi nhiều tiền mua tôi đến vậy?
Tôi đưa mắt nhìn lên tấm lưng khổng lồ của ông ta. Đột nhiên trên vai xuất hiện một sinh vật kì lạ bốn chân, màu xanh da trời, còn có cái đuôi cá nhìn thật đáng yêu. Nhìn như một con khủng long nhỏ xíu và có cánh vậy. Nó bay đến, dụi mặt vào tôi.
"Thì ra em có thể nhìn thấy chúng."
Ông ta lên tiếng, làm con sinh vật này hoảng sợ mà bay đi. Tôi bất chợt nhớ lại một số chuyện không vui, chỉ mím chặt môi chả dám nói gì.
-------
#hanchul weibu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro