
Chương 13
Edit: Hoa
Beta: Wan
___________
Ở chúc gia cô nương chưa lấy chồng đều tiến đến trước mặt Chúc lão thái quân cúi đầu chúc thọ, chúc Kiêm cùng cặp song sinh chúc gia hoa tỷ muội này vẫn đáng chú ý hơn.
Song thai xưa nay vốn dĩ đã hiếm thấy, huống hồ chi là con cái danh môn thế gia được coi trọng hơn nữa còn lại là song thai, tự nhiên là hiếm lạ cho nên tỷ muội Chúc Kiêm ở Chúc gia cực kỳ được sủng ái.
Chúc lão thái quân thích tiểu cô nương ăn mặc linh động đáng yêu, đối với ai cũng đều một bộ dáng hiền lành nhất là những đứa trẻ, điều đó cũng làm cho các tiểu cô nương chưa lấy chồng lại thích gần nơi Chúc lão thái quân nô đùa. Bất quá, bởi vì hôm nay là ngày sinh thần của Chúc lão thái quân, người vội tới mừng thọ Chúc lão thái quân rất nhiều, sau lại đến cúi đầu thỉnh an người.
Chúc đại thái thái liền cười với mấy cô nương Chúc gia nói: "Hảo hảo, các ngươi mấy cái con khỉ này, đã nháo đến nỗi đầu lão thái quân đều đau, hôm nay còn có vài vị tỷ của muội Khúc gia, các ngươi còn không mang theo các nàng cùng đi Phương Các chơi đi? Đợi chút lại qua đây cùng Lão thái quân đi Bích Đào viện nghe diễn nữa đó."
Mấy cô nương Chúc gia sau khi nghe xong đều mỉm cười, bước đến hành lễ mấy vị phu nhân, cử chỉ đoan trang, khí chất ưu nhã, hoạt bát nhất chính là Chúc Kiêm, đối với trường hợp bây giờ tiến lui thực thoả đáng.
Chúc đại thái thái nhìn đôi nữ nhi, trong lòng vẫn cảm giác thấy có chút đáng tiếc, có điều nghĩ đến Chu Lang cùng Kỷ Lẫm ở Chúc gia đang làm khách, hai người trong một chốc một lát cũng sẽ không đi ngay nên tâm tình tương đối tốt hơn một chút.
Nghe được lời Chúc đại thái thái nói, đám người Khúc Thấm cũng không thể không mau chóng đứng dậy hành lễ. Các tiểu cô nương rất nhanh liền rời khỏi phòng khách, sau đó lôi kéo tay nhau đi hoa viên Chúc gia chơi.
Chúc Kiêm lôi kéo Khúc Thấm, vẻ mặt thần thái như đang thật sự rất cao hứng nói : "A Thấm chỗ ta có đồ tốt cùng nhau đi xem đi."
Khúc Thấm lại quay đầu nhìn tỷ muội Chúc gia đi cùng, trên mặt cố tình lộ ra vẻ khó xử.
Vừa rồi khi nhìn thấy Chu Lang cùng Kỷ Lẫm, lúc này nàng liền nhớ tới đời trước, Chu Lang cùng Chúc Kiêm vẫn luôn không có cơ hội gặp được nhau, cho đến khi đi kinh thành họ mới gặp nhau. Đời này nếu trước đó Chu Lang đã gặp được Chúc Kiêm, vậy tình cảnh lúc trước của họ là như thế nào đây? Có phải hay không vận mệnh của Chúc Kiêm liền sẽ có thay đổi?
Nghĩ đến đây Khúc Thấm âm thầm tính toán, xem ra hôm nay phải theo sát Chúc Kiêm thật tốt, hơn nữa còn phải tìm thời cơ thích hợp mà tạo cơ hội. Chính là nàng không thể làm lộ quá mức, hơn nữa hôm nay Kỷ Lẫm cũng ở đây, nàng còn muốn nhìn xem xem mục đích của Kỷ Lẫm tới Thường Châu phủ rốt cục là gì?
Đời này cũng chỉ có một lần cơ hội rất mau Kỷ Lẫm liền rời đi rồi, nhân lúc nàng không biết muội muội cùng Kỷ Lẫm có hôn ước, ở đây cũng không có người biết rõ ràng. Chúc Kiêm thấy vậy vội nói: "Ai..! Ngươi thật đúng là quá quan tâm! Ngươi quên là Liễm muội muội còn muốn cùng A Gia đi xem cúc tím sao, A Gia ngươi cần phải hảo hảo chiêu đãi Liễm muội muội thật tốt a...!"
Chúc Gia biết rõ tính tình của bào tỷ cũng không biết phải làm sao, nàng và Khúc Thấm tính tình rất hợp nhau, có chuyện gì tốt đều thích tìm Khúc Thấm cùng nhau tâm sự. Lần trước đại ca bọn họ bên ngoài chế tạo được một cơ quan guồng nước khéo léo tinh xảo đưa cho nàng. Làm Chúc Kiêm yêu thích đến mức lúc nào cũng để trong phòng ngủ của mình ngắm mãi, càng không cho người khác chạm vào, hôm nay lại kêu Khúc Thấm đi xem để mở rộng tầm mắt.
Chờ sau khi Khúc Thấm nhìn xong nói không chừng liền kêu các khác cô nương khác cùng đến nhìn đi. Khúc Liễm thấy tỷ tỷ nhìn về phía chính mình liền nghi ngờ, bất kể có phải hay không tỷ tỷ trọng sinh tựa hồ đã xem nàng trở thành tiểu hài tử để chiếu cố. Cũng mong người linh động, cuốn hút như Chúc Kiêm có thể để nàng ấy trò chuyện cùng tỷ tỷ nói không chừng tâm tình tỷ ấy có lẽ sẽ tốt lên hơn một chút.
Hơn nữa, nàng vẫn cảm cảm thấy hôm nay mọi việc tỷ tỷ làm thật sự rất sâu xa, nàng là muội muội tốt tự nhiên cũng sẽ không làm hỏng việc tỷ tỷ đã an bài, liền cười nói: "Kiêm tỷ tỷ nói đúng lắm, ta thật là muốn cùng Gia tỷ cùng nhau đi hoa viên xem cúc tím."
Còn bày ra bộ dáng thật mười phần muốn đi xem ngay tức khắc. Khúc Thấm lại nhìn về phía Khúc Tịch: "A Tịch chẳng phải là muội muốn cùng A Liễm đi xem hoa cúc tím sao?"
Nàng là tỷ tỷ, muốn an bài thật tốt cho muội muội của mình nha. Khúc Tịch cười ha hả nói: "Ta và A Mông muốn cùng đi dạo hoa viên, không làm phiền hai người nữa."
Vừa dứt lời liền kéo tiểu cô nương bên cạnh đi.
Chúc Mông là ngũ phòng cô nương Chúc gia, năm nay vừa lúc cùng với khúc tịch có thể là tuổi tác tương đương, hai người quan hệ cũng so với những người khác thân cận hơn một ít. Cho nên những ngày này, Khúc Tịch tương đối thích cùng Chúc Mông cùng nhau đi chơi, các nàng cũng không muốn đi cùng Khúc Thấm xem náo nhiệt.
Sau khi nghe xong, Chúc Kiêm lại dặn dò đường muội Chúc Mông phải chiếu cố Khúc Tịch thật tốt, đem bọn người hầu nha hoàn đều dặn dò một lượt, liền lôi kéo Khúc Thấm rời đi.
Chờ Khúc Tịch với Chúc Mông đi rồi, Khúc Liễm mới cùng Chúc Gia cùng nhau hướng tới Chúc gia nhà trồng hoa của Chúc Gia vừa đi vừa nói: "Hôm nay người tới người đi rất nhiều? Như thế nào các tỷ muội mấy ngươi còn không cần phải đi giúp đỡ chiếu cố khách nhân sao?"
Chúc Gia cử chỉ dịu dàng, thanh âm ôn nhu cười nói: "Không quan hệ còn có Nhị tỷ của chúng ta, Tam tỷ cũng ở đó, các nàng đang ở Nghê Phương Các chiêu đãi khách nhân, những người tới chúc thọ Lão thái quân đều là quan gia, tiểu thư. Chờ sau khi ngắm hoa cúc tím xong chúng ta lại đi qua, khỏi phải đến quá sớm chỉ ngồi ở chỗ đó thì thật là nhàm chán. Ngươi cũng biết các nàng rất mau sẽ liền phải lập gia thất, đương nhiên là muốn đi theo các trưởng bối học tập, không giống chúng ta được thoải mái nhẹ nhàng như vậy."
Khúc Liễm gật đầu cười, nếu Chúc Gia có thể bồi vậy thì càng tốt hơn, vừa nói vừa đi không bao lâu đã đến nơi Chúc Gia nuôi dưỡng bồn hoa cúc tím. Chờ tới rồi nhà trồng hoa Chúc gia, nhìn đến cả phòng hoa muôn hồng nghìn tía, tâm tình không tốt cũng liền thoải mái lên.
Con cháu Chúc gia thịnh vượng, mỗi giống hoa quý đều yêu cầu một số lượng thật lớn, cho nên nhà trồng hoa xây dựng cũng rất lớn trồng rất nhiều loại hoa cỏ quý báu. Mỗi lần Khúc Liễm lại đây đều cảm thấy như được mở rộng tầm mắt, thậm chí bởi vì nhà trồng hoa xây thật quá lớn nếu không cẩn thận là có thể đi lạc.
Chúc Gia dẫn nàng bước đến nơi trồng hoa cúc tím, cùng nàng nói chuyện. Nhắc lại chính là lần trước lúc đại ca của Chúc Gia đưa cho nàng một bồn hoa lan: "Lúc thời điểm đại ca cho người đưa qua đây một bồn hoa lan cả hoa và cành đều bị chặt đứt hết, cũng không biết có thể hay không trồng cho nó sống lại, chỉ nhìn thôi cũng khiến cho tâm người ta đau lòng. Ta lúc ấy đúng là có một chút tức giận, cũng không biết hắn đưa bồn hoa lan như vậy lại đây cho ta để làm gì? Hỏi hắn thì hắn chỉ nói là có người gửi gắm hy vọng ta nghĩ cách để cứu sống nó, nếu hó thật sự sống lại hắn nhất định sẽ trả thù lao, ta nuôi dưỡng bồn hoa lan này cũng không phải là nhìn trúng thù lao mà hắn trả..."
Xem bộ dáng của nàng khó có lúc mặt mày tức giận đến như vậy, Khúc Liễm cũng biết lần này nàng đúng là tức giận thật sự. Ngày thường nàng là người ôn nhu hiền lành, nhưng một khi tức giận thì lại thực đáng sợ, chắc là mấy ngày này đại ca của Chúc Gia sống được cũng không quá sống yên ổn đi.
Nói chuyện một lúc rất mau liền tới một góc nhà trồng hoa phía đông nam, ngay lúc đó lại gặp được vị ma ma tiến đến đây hành lễ thỉnh an.
Tiểu thư Chúc Gia ôn hòa đáp: "Ta mang Liễm muội muội lại đây xem hoa cúc tím, nơi này cũng không có việc gì cần, nếu như chẳng có chuyện gì gấp các ngươi cũng không cần lại đây quấy rầy."
Ma ma kia cười đáp: "Vâng" một tiếng rồi khéo léo lui xuống, trong lòng lại nghĩ ở Chúc gia nhiều tiểu thư như vậy, nhưng trong số đó vị tiểu thư này lại là người có tính tình tốt nhất, còn là người yêu hoa, bà trồng hoa ở đây đã nhiều lần cùng nàng giao tiếp liền biết nàng người rất cẩn trọng. Nếu là người được tiểu thư mang đến đây tự nhiên là khách quý của Chúc Gia, nếu không nhất định cũng là có quan hệ thật tốt với Chúc Gia, bà là người rất thức thời hiểu rõ hoàn cảnh.
Đi theo tiểu thư Chúc Gia còn có nha hoàn đi tới đưa tiền thưởng cho bà, cười nói: "Hôm nay vất vả cho người, đây là cô nương chúng ta thưởng cho ngươi mua trà, quả."
Ma ma cười tủm tỉm tiếp lấy hà bao rất nhanh liền lui xuống. Không có người ở bên cạnh quấy rầy, hai người vây quanh ngắm nhìn bồn hoa cúc tím.
Khúc Liễm thật sự là người rất yêu thích hoa cỏ, nhìn bồn hoa cúc tím nở đến rực rỡ như vậy, trong lúc nhất thời cũng vui sướng vạn phần, bàn tay nhỏ bé cẩn thận chạm vào cánh hoa cúc tím, không khỏi cảm thấy có chút mỹ mãn.
Nàng nghĩ đến đời trước của mình, thở bé sống cô đơn trong căn nhà to như vậy luôn chỉ có một người là bản thân mình. Sau này, nàng lại đi theo người hầu học chăm sóc và nuôi dưỡng hoa, mỗi ngày ngây ngốc nhàm chán như vậy, cũng vì thế kỹ thuật trồng hoa của nàng trở nên rất thành thục tựa như nước chảy mây trôi.
Mỗi lần có việc gì phiền lòng, nàng sẽ ở nhà trồng hoa tâm sự với chúng, mọi thứ phiền phức bị quên đi rất nhanh, mà hoa cỏ cũng sẽ không ghét bỏ nàng dông dài vướng bận. Đáng tiếc nàng mới vừa cảm thấy mỗi ngày trôi qua không đến mức nhàm chán quá như vậy, nhưng sinh mệnh lại quá ngắn.
Hiện giờ nàng vẫn nhớ rõ như in thân thể này từ trên cao rơi xuống như thế nào, trong lòng bất giác cảm thấy sợ hãi, cũng làm cho nàng cũng không khỏi quý trọng sinh mệnh đời này của mình.
"A Liễm ngươi làm sao vậy?"
Chúc Gia phát hiện nàng cảm xúc có gì đó không đúng, lo lắng hỏi. Trong lòng lại tự hỏi, chẳng lẽ bồn hoa cúc tím này có cái gì đó không đúng sao?
Khúc Liễm đang suy nghĩ bỗng hồi thần, phát hiện chính mình lại nghĩ tới việc không tốt vội cười nói: "Không có gì, chỉ là cảm thấy đóa hoa cúc này thật là đẹp mắt, nếu là ngày nào cũng có thể hoa cũng nở thì thật là tốt quá."
Chúc Gia nhấp miệng cười nói: "Lấy năng lực của ngươi, tất nhiên là có thể trồng ra được." Sau đó lại nghĩ đến việc nàng lạt thủ tồi hoa lại nói thêm: "Ngươi có thể không cần động tay động chân, dù sao cũng có nha hoàn ma ma chăm sóc, chúng nó đều có thể lớn lên thật tốt, ta còn rất hâm mộ bồn song sắc mẫu đơn kia của ngươi đó."
"Ta cũng chỉ là đứng ra nhắc nhở thôi, mọi việc đều là Bích Xuân tự tay làm."
Chính đang lúc trò chuyện, đột nhiên lại phát hiện cửa bên kia nhà trồng hoa truyền đến thanh âm, hoá ra Chúc đại nãi nãi có việc tìm Chúc Gia.
Chúc Gia hơi hơi nhíu mày nhìn Khúc Liễm liếc mắt một cái hỏi: "Chính là có chuyện gì?"
Người tới là một tiểu nha hoàn cẩn thận liếc mắt nhìn Khúc Liễm một cái cười hiền lành đáp : "Tiểu thư cũng không phải có đại sự gì, chỉ là bên kia nãi nãi có một chút việc muốn làm phiền cô nương."
Khúc Liễm là người thức thời vội nói: "Nếu đã như vậy thì ngươi đi trước đi, ta thường xuyên ở đây cũng không xem như là khách nhân. Ta sẽ ở nơi này đợi ngươi, xong việc rồi ngươi lại qua đây tìm ta."
Chúc gia tuy rằng con cháu đầy đàn, nhưng thị phi cũng rất nhiều. Khúc Liễm tuy rằng thường cùng tỷ tỷ tới Chúc gia, có điều phạm vi tự do đi lại cũng có hạn, các nàng vẫn chưa bao giờ tham gia vào sự việc bên trong của Chúc gia.
Mắt thấy tiểu nha hoàn này không tiện mở miệng, nàng tự nhiên sẽ không tò mò tìm hiểu. Chúc đại nãi nãi tốt xấu gì cũng là tẩu tẩu của tỷ muội Chúc gia, nếu đã có việc kêu đi qua tự nhiên cũng sẽ không dễ dàng từ chối.
Chúc Gia suy nghĩ xong liền nói với Khúc Liễm: "Ta đi qua bên đó một lát, ngươi ở chỗ này chờ ta rất nhanh ta sẽ quay trở lại."
Sau đó, lại gọi tới một tiểu nha hoàn, sai nàng đi chuẩn bị một ít trà bánh lại đây, để nàng có thể ở chỗ này vừa ngắm hoa vừa ăn bánh thưởng trà, cũng sẽ không đến mức quá nhàm chán.
Cái này thì càng tốt, bất quá Khúc Liễm mỉm cười tiễn Chúc Gia bước đi. Chỉ là không ngờ nàng vừa mới ngồi xuống chưa kịp uống trà thì trong nhà trồng hoa lại có người tới nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro