Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thấu hiểu

Tại căn cứ trong một hang động lớn...

"Sao rồi?"- Boruto đứng ngoài phòng bệnh hỏi.

"Không khả quan lắm."- Kuchi cầm xấp giấy bệnh lí lắc đầu.

"Có lần nào khả quan đâu hỏi chuyện thừa như ở huyện."- Kawaki đút tay vào túi quần thản nhiên nói.

"Thôi nào, Kawaki. Không phải lúc gây nhau đâu."- Kuchi vỗ nhẹ xấp giấy vào vai cậu bạn.

"Xì đây không thèm."- Kawaki.

"Kệ cậu ta. Cho tôi biết tình hình cụ thể đi."- Boruto.

"Khá nhiều vết xây xát bên ngoài không nghiêm trọng lắm, vết thương lớn ở eo tôi đã xử lí cũng coi như ổn thoả còn phần nghiêm trọng nằm ở cánh tay rồi."- Kawaki lật lật từng tờ giấy soi xét kĩ.

"Ừm vậy cánh tay còn có thể chữa được không?"- Boruto vẫn điềm tĩnh hỏi.

"Các cơ đều bị đứt rồi tôi e là không thể cứu vãn."- Kuchi.

"Không còn cách nào sao?"- Boruto.

"Không hẳn nhưng tôi phải nói chuyện này cho sư phụ chắc chắn người sẽ có cách."- Kuchi.

"Giấu mãi chẳng được lợi ích gì đâu."- Kawaki.

"Không phải giấu chỉ là không muốn họ lo lắng hơn thôi."- Boruto.

"Giờ thì sao? Chẳng những lo mà còn lo sốt vó lên kìa."- Kawaki phản bác.

"Kể cả như vậy giảm thiểu cho họ được bao nhiêu chuyện phiền phức thì hay bấy nhiêu."- Boruto vẫn điềm đạm đáp lại.

"Cậu coi cả đám này đang gây ra những chuyện phiền phức đấy à."- Kawaki gắt gỏng.

"Tôi nghĩ cậu nên ngậm miệng cho đến lúc hiểu lời tôi nói thì hơn."- Boruto.

"Tôi chẳng có nghĩa vụ phải nghe lời cậu nói, ở đây cậu không có quyền tới thế đâu."- Kawaki.

"Cái tôi quan tâm không nằm ở chỗ cậu thế là đủ."- Boruto.

"Lôi nhỏ đó dậy rồi tụi mình đi, Kuchi."- Kawaki hướng mắt về phía cậu bạn.

"Gì nữa đây, Sarada không thể di chuyển trong vòng hai ngày tới."- Kuchi.

"Tôi không quan tâm nhanh lên không tôi bỏ cậu cả nhỏ đó ở lại đấy."- Kawaki cáu khỉnh.

"Thật là đừng có như vậy nữa chỉ tổ làm cậu ấy bị nặng hơn thôi."- Kuchi.

"Đúng là đầu đất."- Boruto.

"Tên kia nói gì đó có tin ông đây tẩn cho cậu một trận không?"- Kawaki sắn vội tay áo.

"Thôi mà tôi can hai cậu lúc nào cũng cãi nhau hết."- Kuchi vội chạy ra đứng giữa hai cậu bạn.

"Để sau đi tôi không có thời gian đôi co với cậu."- Boruto.

"Sợ thì nói một tiếng ông đây tha cho."- Kawaki.

"Mơ đi. Tôi vào được không, Kuchi?"- Boruto hướng mắt về căn phòng phía sau Kuchi.

"Được nhưng mà sẽ hơi khó chịu một chút đấy."- Kuchi.

"Ừm cảm ơn."- Boruto không quan tâm cậu bạn nối khố vẫn còn đang tức tối mà bỏ vào phòng.

"Cái tên này thật muốn tẩn cho phát."- Kawaki cau có.

"Được rồi chúng ta đi thôi."- Kuchi vỗ vai cậu bạn.

"Biết rồi biết rồi."- Kawaki ôm cục tức rời đi.


Căn phòng nồng nặc mùi sát trùng xộc thẳng vào mũi cậu khiến cậu có chút khó chịu. Cậu ngước nhìn các thiết bị khoa học khá tiên tiến thay phiên nhau đưa các loại chất lỏng vào người cô qua từng sợi dây loằng ngoằng.

"Yên bình được một lúc rồi ha."- Boruto sờ nhẹ gương mặt sưng tấy.

Cậu ngồi bên cạnh ngắm nhìn người cậu yêu ngủ say. Bất giác khoé mắt cậu có chút cay cay lia mắt sang cánh tay nhỏ được băng bó sau lớp vải dày. Cậu bất lực cúi đầu che đi đôi mắt đỏ hoen.

Có chút ấm áp ôm lấy sự lạnh lẽo từ cậu khiến cậu giật mình.

"Này làm gì vậy về giường đi."- Boruto vội đẩy nhẹ cô ra.

"Sao lại khóc?"- Sarada nhìn cậu chằm chằm.

"Tôi không có khóc, mau về giường cẩn thận mấy sợi dây."- Boruto bế cô ngồi lên giường.

"Có chuyện gì nói tôi nghe."- Sarada đung đưa đôi chân nhỏ nhắn.

"Không có gì hơi mệt chút thôi."- Boruto cần mẫn gỡ rối từng sợi dây tránh làm đau cô.

"Mệt thì nghỉ đi không cần canh tôi đâu."- Sarada hướng mắt dõi theo từng hành động của cậu.

"Đồ ngốc, tôi không sao."- Boruto kéo ghế ngồi đối diện cô.

"Thật không đó?"- Sarada nhìn cậu.

"Thật tôi ổn."- Boruto tránh ánh mắt của cô.

"Ổn mà sao mắt đỏ vậy?"- Sarada chạm nhẹ vào mặt cậu.

"Chắc do tôi hơi buồn ngủ."- Boruto cố gắng không nhìn vào mắt cô.

"Xin lỗi nhé tôi chỉ ôm cậu được một tay thôi."- Sarada ôm lấy vai cậu.

"Còn sống là tốt rồi."- Boruto cảm nhận cái ôm ấm từ cô thêm lần nữa.

"Tôi nói này, Boruto."- Sarada dịu giọng nói vào tai cậu.

"Hửm?"- Boruto.

"Giờ chúng ta có thể không còn là gì của nhau nữa nhưng..."- Sarada.

"Cậu muốn như vậy?"- Boruto.

"Không, ai lại muốn rời xa người mình luôn để ý chứ."- Sarada vẫn nhẹ nhàng nói.

"Rồi sao?"- Boruto cố giữ bình tĩnh.

"Boruto, dính vào tôi cậu sẽ gặp nguy hiểm đấy chưa kể tôi làm cậu đau khổ quá nhiều rồi nên..."- Sarada.

"Đau...đau đến mức khó thở."- Boruto ôm lồng ngực mình nhàu nát chiếc sơmi phẳng phiu.

"Sao vậy? Nói tôi nghe cậu đau ở đâu?"- Sarada hoảng loạn.

"Không sao cậu không cần lo nếu cậu muốn như vậy tôi cũng không ép cậu.."- Boruto đẩy nhẹ bàn tay nhỏ đang đặt lên vai mình ra.

"Này đừng như vậy tôi lo đấy."- Sarada giơ tay định chạm vào cánh tay cậu nhưng bị bàn tay to lớn giữ lại.

"Không cần, tôi sẽ ổn thôi."- Boruto đứng dậy cúi gằm mặt rời khỏi phòng.

Gần đến cửa cậu nghe một tiếng động lớn phía sau lưng...

"Ưm..."- Sarada ngã sõng soài trên nền đất lạnh, cô cố chống đỡ thân thể đứng dậy.

Cậu nhìn thấy cảnh tượng trước mặt không ngần ngại vội quay lại đỡ cô ngồi lên giường.

"Đi đâu?"- Boruto cau mày.

"Định đi theo cậu nhưng đột nhiên mất thăng bằng..."- Sarada.

"Chú ý một chút."- Boruto.

"Tôi tưởng cậu sẽ không quan tâm đến tôi nữa."- Sarada cấu nhẹ vào vạt áo.

"Không nỡ."- Boruto chỉ đáp ngắn gọn cậu vẫn đang tập trung nhìn vào các vết thương trên người cô.

"Nè."- Sarada gọi cậu.

Boruto nghe cô gọi nhưng không đáp lại bởi vì cậu sợ sự cố chấp này sẽ khiến cô cảm thấy khó chịu mà ghét bỏ cậu.

"Nè nhìn tôi một cái được không?"- Sarada nhìn cậu né tránh trong lòng cô có chút buồn bã.

Boruto nghe giọng cô run run có chút như đang cầu xin cậu liền ngước mặt lên nhìn cô.

"Xa quá lại gần đây một chút."- Sarada nhìn khoảng cách giữa mình với cậu.

Cậu không biết cô muốn làm gì nhưng luôn chiều theo ý của cô mà xích lại gần thêm chút.

"Lúc nãy tôi chưa nói xong."- Sarada cười nhẹ.

"Nói đi tôi nghe."- Boruto cụp đôi mắt cậu sẽ chấp nhận mọi thứ chỉ cần đó là điều cô muốn.

"Tôi không được mọi người yêu mến giờ tôi gần như giống lời ông ta nói tôi cũng chỉ là một thứ bỏ đi. Nên nếu cậu muốn một người tốt hơn..."- Sarada vẫn nhẹ nhàng nói với cậu.

"Đừng nói nữa."- Boruto lấy tay che đi đôi mắt đỏ ngầu.

"Boruto."- Sarada kéo cậu lại gần ôm lấy bả vai to lớn của cậu.

"Tôi không cần người tốt hơn."- Boruto vùi mặt vào người cô nhỏ giọng nói.

"Cậu..."- Sarada ngẩn người trước câu nói của cậu.

"Ở bên cạnh tôi được không?"- Boruto ngày càng siết chặt bờ vai nhỏ.

"Vâng."- Sarada mỉm cười xoa nhẹ mái tóc vàng bồng bềnh.

"Thật? Đừng tự ý bỏ đi nữa."- Boruto giờ như chú mèo to xác làm nũng với cô.

"Thật mà."- Sarada nhìn vào cậu cười tươi.

"Ai tin được chứ cậu bỏ đi mấy lần r..."- Boruto chất vấn 'yêu' cô.

"Nè đáng tin hơn chưa?"- Sarada chặn lời nói của cậu bằng một nụ hôn nhẹ vào má.

"Vậy mới đáng tin."- Boruto tham lam chiếm trọn môi cô trong vài giây mới buông ra.

"Cái tên tham lam này."- Sarada đỏ mặt thở hổn hển.

"Hình phạt đấy."- Boruto cười nham nhở.

"Xem nào mắt cậu đỏ hết rồi này."- Sarada nhìn chằm chằm vào mắt cậu.

"Ừm hơi đau một chút."- Boruto tránh ánh nhìn của cô.

"Cậu không phải kìm nén như vậy trước mặt tôi."- Sarada nhẹ giọng.

"Ừm."- Boruto mân mê bàn tay nhỏ của cô.

"Có chuyện gì nói tôi nghe."- Sarada.

"Không có gì chỉ là tự nhiên thấy cậu ra nông nổi này tôi có chút dằn vặt bản thân thôi."- Boruto nhàn nhạt đáp.

"Vậy hả?"- Sarada.

"Ừm tôi thấy mình thật tệ lúc nào cũng để cậu gặp nguy hiểm hết, mỗi lần thấy cậu như vậy tôi đau lòng lắm."- Boruto cúi gằm mặt, cảm giác tội lỗi bao trùm lấy cậu.

"Không phải thế đâu, Boruto. Chẳng phải khi tôi cần cậu nhất cậu vẫn luôn ở đó kể cả khi mọi người đều quay lưng với tôi vẫn chỉ có mình cậu bênh vực tôi mà không phải sao."- Sarada giải thích.

"Kể cả như vậy..."- Boruto.

"Kể cả như vậy cậu đã kéo tôi ra khỏi đầm lầy và khi tôi muốn tìm tới cái chết cậu luôn bênh cạnh ngăn cản tôi nhiêu đó là quá đủ rồi, Boruto."- Sarada cố gắng giúp cậu vực dậy tinh thần.

"Vốn dĩ chẳng có đầm lầy nào hết, cậu từ bỏ bản thân vì mấy kẻ đứng đầu làng bán mạng cho chúng để làm gì."- Boruto chất vấn.

"Cậu biết rồi?"- Sarada.

"Nếu giờ tôi không biết cậu vẫn còn muốn giấu tôi?"- Boruto.

"Biết càng nhiều càng bất lợi, tôi cũng chỉ muốn các cậu được an toàn thôi."- Sarada.

"Cậu có nghĩ cho bản thân không vậy? Cậu chấp nhận chịu thiệt thòi như vậy sao?"- Boruto cau mày.

"Tôi quen rồi chút thiệt thòi có là gì."- Sarada cười nhạt.

"Yên tâm tôi không để mấy lão già đó làm gì cậu nữa đâu."- Boruto.

"Đừng để tôi tự giải quyết nếu cậu nhúng tay vào không chỉ cậu mà cả cha cậu cũng khó xử."- Sarada.

"Chúng không đáng để tôi quan tâm nhiều đến thế đâu, Sarada."- Boruto.

"Hãy nghĩ cho cha cậu và cả sự an toàn của cậu."- Sarada.

"Còn cậu thì sao? Cậu bảo tôi phải bỏ mặc cậu à."- Boruto.

"Tôi...cũng không biết."- Sarada ngập ngừng.

"Nghĩ cho bản thân một chút."- Boruto sờ má cô.

"Nhưng mà..."- Sarada.

"Nên nhớ cậu không phải con chó trung thành cũng không phải đồ bỏ đi, cậu là Uchiha Sarada là một thiên tài."- Boruto.

"Uchiha trước kia cũng trung thành với làng, giờ họ nói tôi như vậy đâu có sai."- Sarada.

"Sarada, thật tôi không hiểu nổi tại sao cậu lại nghĩ như vậy."- Boruto lớn giọng.

"Tôi..."- Sarada trầm xuống.

"Tôi không có ý quát cậu nhưng tôi sẽ giải quyết những việc còn lại."- Boruto hạ giọng lại.

"Không được..."- Sarada.

"Tôi sẽ cho mấy lão già đó biết chúng chọc sai người rồi."- Boruto.

"Phải quan sát tình hình trước đã, Boruto."- Sarada.

"Ờm vài ngày nữa khi sức khoẻ cậu ổn định hơn chúng ta cùng nhau về làng."- Boruto.

"Về làng sao?"- Sarada ngạc nhiên.

"Ừm cánh tay cần mẹ cậu xem xét và chữa trị nếu cậu không muốn về tôi sẽ nghĩ cách khác."- Boruto.

"Không sao để tôi về cũng được không phiền đến mọi người."- Sarada.

"Sẽ ổn thôi còn mấy lão già đó để tôi lo."- Boruto xoa đầu cô.

"Đừng làm gì quá nguy hiểm."- Sarada.

"Ừm tôi biết rồi."- Boruto trao cho cô ánh mắt dịu dàng.


"Boruto."- Sắc mặt Sarada đột nhiên tối sầm lại cô bắt đầu cảm thấy có chút khó thở.

"Sao vậy? Lại đau à."- Boruto biến sắc khi thấy thân thể nhỏ đang run rẩy.

"Ưm..."- Sarada cắn chặt răng chịu đựng.

"Đau ở đâu?"- Boruto nắm chặt bàn tay đang run rẩy.

"Tay..."- Sarada thở dốc.

"Cố thêm chút nữa tôi lấy thuốc cho cậu."- Boruto vội tìm thuốc trong ngăn tủ bên cạnh.

"A...đau quá..."- Sarada nghiến răng nói ra từng chữ.

"Sarada, đừng nghiến chặt như vậy."- Boruto không thể nhét viên thuốc vào miệng cô.

Sarada vẫn nghiến chặt răng cơn đau dần lan ra khắp cơ thể cô sắp không trụ nổi qua cơn đau giằng xéo này.

Boruto ngày càng hoảng cậu làm liều bỏ viên thuốc vào miệng rồi bóp nhẹ má cô. Miệng cô vừa hé cậu liền hôn cô dùng lưỡi đẩy viên thuốc vào trong.

"Đỡ chưa?"- Boruto một lúc lâu sau vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ.

Cô thở dốc không còn sức trả lời chỉ khẽ gật đầu nhẹ gục trên vai cậu.







"Coi như ổn được một lát rồi."- Kuchi kiểm tra cánh tay xong xuôi quay sang nói với cậu.

"Tôi không nghĩ cánh tay mất cảm giác lại có thể khiến cho cậu ấy đau đến như vậy."- Boruto.

"Tuy Sarada không thể cử động nhưng nếu các cơ vẫn còn giãn nở hoặc đứt đoạn thì vẫn có thể truyền đến cơn đau."- Kuchi.

"Khi tôi cho cậu ấy uống thuốc có vẻ cơn đau đã hoàn toàn biến mất."- Boruto.

"Thuốc là phương pháp tạm thời thôi sử dụng nhiều cũng không tốt chưa nói đến thể trạng cậu ấy rất yếu, vài tuần e rằng cậu ấy không trụ nổi."- Kuchi.

"Sắp xếp về làng càng sớm càng tốt."- Boruto.

"Sớm cũng được nhưng việc đi lại với cậu ấy khá bất tiện."- Kuchi.

"Việc này cậu không phải lo tôi sẽ có cách."- Boruto.

"Được thôi mà môi cậu bị chảy máu kìa lấy thuốc bôi vào."- Kuchi.

"Ờm."- Boruto.

"Vậy thôi cậu canh cậu ấy có chuyện gì gọi tôi."- Kuchi.

Đợi Kuchi ra khỏi phòng cậu liền ngồi xuống lấy tay lau vết máu trên môi.

_Đồ ngốc, nay dám cắn tôi chờ cậu khoẻ lại tôi sẽ phạt cậu._ Boruto mân mê bàn tay nhỏ.














________________________________

Éc o éc thíu máo quá quý dị ơiiiii🌝🌝🌝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro