Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Người bí ẩn

Dayoung ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ , dù trong lớp học có bao nhiêu sôi nổi , đôi mắt cô vẫn một màu yên tĩnh . Nhìn chăm chăm về phía sân trường kia . Không phải có gì đó hay ho . Chỉ là , cô có đôi chút không tỉnh táo , đêm qua thức khuya học bài , bây giờ hai mắt cứ díu lại , thật sự không có tâm trạng để học.

Mà , giáo viên ở trên kia cũng không có chút gì phát giác . Nên gọi là may mắn nhỉ.



Dayoung vẫn ngồi ở đó , cũng không biết đã qua bao lâu , đôi mắt cô vẫn vị trí đó không đổi . Chợt , đáy mắt có chút dao động , cô cau mày nhìn về phía cổng trường , như thể đang cố nhìn rõ dáng vẻ thoắt ẩn thoắt hiện giữa những tia nắng mùa hạ.

Là một nữ sinh !

Cô ngây người . Sao giờ này mới đến? Chuông reo từ lúc 7 giờ mà bây giờ đã hơn 7 rưỡi rồi . Chính xác là đang đi muộn.

Nhìn kĩ dáng vẻ ấy , cô không nhịn mà cảm thán rằng "Cô bạn này thật sự không biết mình đi muộn sao?"

Ung dung , từ tốn , chậm rãi . Thật sự không có dáng vẻ nào của người đi trễ.

Dayoung hơi nghiêng đầu , lần đầu gặp trường hợp này , cô cũng không biết nên phản ứng ra sao . Tâm trí mang ý cười :

"Học sinh bây giờ đều to gan vậy sao? Đi muộn mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy"


Dayoung cũng không chăm chú vào vật thể ấy quá lâu , vì cô không phải là người thích lo chuyện bao đồng , cũng không phải sao đỏ hay giám thị gì. Nên mấy chuyện đi muộn như này- cô tốt nhất không nên xen vào.

Nhanh chóng rời tầm mắt khỏi sân trường , Dayoung bây giờ cũng thấy tỉnh táo hơn . Chắc cũng nên chú tâm vào bài giảng rồi nhỉ.

Chỉ là , cô không biết . Kể từ lúc cô quay đi , cô nữ sinh từ dưới sân trường , mắt vẫn luôn dán chặt lên cô , nhìn mèo nhỏ đang lơ mơ . Đôi môi mỏng bật cười nhẹ , ánh mắt mang vẻ phong tình hiếm có.

Khi thấy mèo nhỏ đã khuất tầm mắt , cao cao tại thượng , không kiêng nể gì , cứ thế sải bước chân về phía phòng học . Gương mặt ngạo nghễ , bất cần . Nhưng , ai mà biết được , trong thâm tâm đang dậy sóng , vui cũng có , mà hồi hộp cũng có.

"Vậy là sớm ngày có thể gặp được mèo nhỏ rồi"

(Hình ảnh để dễ dàng tưởng tượng)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro