Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 3:

Tiếng cửa mở ra thật mạnh, ông chủ đứng bên ngoài đã nghe tất cả, mặt ông nóng đỏ lên, ông lớn tiếng:

- Min. . . cháu vừa nói ai là đồng tính?

- Dạ . . . cháu. . .

- Tôi hỏi ai!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ông chủ quát lớn tiếng đến nỗi những người làm trong nhà đều chạy lên phòng YoonA, YoonA cúi mặt im lặng một hồi lâu, ông chủ vẫn tra hỏi:

- Ai là người đồng tính? Nói đi chứ !!!

- Là con. . .

YoonA nắm chặt tay lại, can đảm nói ra giới tính của mình trước mặt cha. . . ông giận lắm, ông dùng tất cả những lời lẽ khó nghe nhất chửi YoonA:

- Mày. . . biến thái à?. . . đồng tính, mày đang giỡn mặt với tao đó à? Tao đẻ mày ra, nuôi mày lớn lên để mày nói những điều đó với tao sao, con khốn!!!

YoonA cắn chặt môi, ngước mặt, ánh mắt long lên tức giận:

- Les, thì sao? Tôi chỉ muốn sống đúng với bản thân . . . điều đó làm ông không hài lòng sao?

Ông chủ tát vào mặt YoonA khiến cậu ngã xuống sàn, Min như cảm thấy có lỗi, loay hoay nắm chặt lấy tay YoonA, ông chủ nói tiếp:

- Tao có thể không có con trai, nhưng là con gái, không phải là thứ cặn bã, một gia đình, một nam một nữ và những đứa con, không phải là hai đứa con gái !!!

- Gia đình? Ông đã cho tôi một gia đình chưa? Ông đã làm mẹ tôi hạnh phúc với những đứa con chưa? Giới tính là cái gì mà khiến con người ta điên loạn như thế? Nếu không phải vì ông đánh mất hạnh phúc trên tay mẹ tôi, đẩy tôi vào cuộc sống của địa ngục, chứ không phải là hạnh phúc của một gia đình, thì liệu tôi có sống như một thằng con trai chỉ vì mong ước của ông?

- Im đi. . .

Ông chủ bỏ ra ngoài, tâm trạng thật tệ.

Những ngày sau đó YoonA giấu mình trong phòng không muốn gặp bất kì ai, vì lo lắng cho YoonA, Min đã nhắn tin gọi Sica đến an ủi, biết chuyện Sica làm một cái bánh thật ngon mang đến nhà YoonA, trong phòng, rèm cửa không được kéo lên lâu ngày, căn phòng không có ánh sáng, mọi thứ ẩm thấp, trên sàn những chai rượu vương vãi, YoonA ngồi trong một góc tường, nhiều vết cắt trên tay và chân vẫn chưa lành, máu rỉ ra. . . Sica dọn dẹp mọi thứ, vén màn lên, lau vết thương cho YoonA rồi nói:

- Cậu hết đẹp trai rồi đấy! sao vậy hả, sao phải hành hạ bản thân như vậy, có đáng không?

YoonA đưa đôi mắt đã nhoè đi vì khóc quá nhiều nhìn Sica, Sica đút những miếng bánh kem nhỏ vào miệng YoonA và nói:

- Ngon không? Tớ làm nó bằng cả trái tim đó. . .

- Là loại tình cảm gì?

- Sao?

- Cậu có xem tớ là bạn không?

- Tất nhiên là tớ xem cậu là bạn rồi . . .

- Nhưng tớ không xem cậu là bạn

- Sao chứ?

YoonA chỉ tay về phía cánh cửa:

- Khoá chưa?

- Rồi . . . mà. . . không phải cậu nói rất quý mến tớ sao? Giờ lại nói không xem tớ là bạn. . .

YoonA đứng dậy, bước loạng choạng tới giường ngủ vấp té. . . Sica nhanh tay đỡ cậu ấy dậy, YoonA vịn vai Sica đôi mắt lờ đờ của người say, miệng toàn mùi rượu:

- Tớ . . . yêu cậu . . .

Sica chưa khỏi ngạc nhiên, chưa kịp lên tiếng thì đã bị nụ hôn của YoonA giữ chặt. YoonA đẩy Sica về phía giường ngủ, ôm lấy như một bản năng vốn có, như sợ buông ra thì sẽ mất, lúc này là lúc mà YoonA chứng minh rằng mình yêu Sica nhưng cậu cũng lo sợ sự từ chối mà Sica sẽ mang lại. Vì vậy cậu cứ siết chặt Sica cho đến khi Sica vòng tay ôm lấy eo cậu. . .

Áo, quần, vương vãi trên sàn. . .

Đêm hôm đó, căn phòng trở nên ấm hơn, Sica giả vờ ngủ say, YoonA ôm lấy người con gái mà cậu vừa chiếm đoạt, ôm lấy mối tình đầu giữ kín trong lòng, thì thầm:

- Anh . . . xin lỗi em. . . có thể . .. nhưng anh không muốn nếu mình thức dậy em sẽ nhìn anh bằng một ánh mắt khác, sẽ hận anh, có thể. . . nhưng anh vẫn hy vọng hôm nay em im lặng bên cạnh anh không phải vì thương hại anh. . . có thể . . . nhưng anh hy vọng em “cho anh” không phải vì em là đứa con gái dễ dãi. . .

YoonA đã ngủ thiếp đi sau đó, Sica bật dậy nhìn đồng hồ đã 11h30, vội mặc quần áo và viết một sticker nhỏ để lên bàn: “Em thích được nghe ai đó xưng anh, thích được làm bạn của một ai đó. . . làm một người bạn đời. . . đến chết. . . có được không anh?”

Cẩn thận khoá cửa rồi ra khỏi phòng, Sica đã để lộ chiếc khuy áo bị sứt lúc quan hệ với YoonA, nó đã lọt vào mắt Min, cô bé nhìn có vẻ đã hiểu ra điều gì đó nhưng Sica vội vàng đính chính:

- Chị. . . áo . . . là do lúc đỡ anh ấy lên giường bị kéo . . . kéo đứt . . .

- Chị . . . gọi “anh ấy” từ khi nào vậy?

- Chị . . .

- Để em đưa chị ra cổng.

- À . . . ừ

Đoạn đường ra cổng nhà YoonA tự nhiên dài ra, Min thấy Sica rụt rè nên nói trước:

- Chị . . . cũng yêu anh YoonA đúng không? Em đã định nói cho anh ấy biết việc chị là les, trong diễn đàn Lesbian nhưng có lẽ không cần rồi. . .anh ấy đã thay đổi rất nhiều từ khi quen chị . . . à không, đúng hơn là từ khi yêu chị. Sao chị không nói cho anh ấy biết mình là les?

- Chị nghĩ anh ấy thích em. . .

- Sao chứ? Anh ấy chỉ xem em là em gái thôi. . . tại em mà anh ấy mới thành ra như vậy

- Em đừng tự trách mình như vậy, nhờ em mà anh ấy có thể nói ra điều khó nói đó. . . chứ không phải vì chị yêu anh ấy như điều mà anh ấy muốn.

- Chị Sica . . . em mong là hai người có thể vượt qua khó khăn này. . .

                                                                        ................................................

Sáng hôm sau, YoonA thức dậy, không nói cũng đủ biết tờ giấy trên bàn làm cậu ấy vui đến cở nào, trong cuộc sống có những điều không thể đoán trước được và nhất là khi yêu, người ta thường mù quáng đến nỗi không nhận ra đối phương có yêu mình hay không. YoonA cũng vậy, khi yêu một người, có thể từ bỏ tất cả chỉ vì người đó,cũng có thể làm tất cả vì người đó, bất chấp từ bỏ hay thực hiện, bất chấp thủ đoạn. . . nhưng trong tình yêu, trong sự đồng tình thì thủ đoạn trở thành một câu hỏi để nhận lấy câu trả lời. Thủ đoạn chiếm đoạt Sica của YoonA là câu hỏi khiến cho Sica phải trả lời rằng: “Em cũng yêu anh”. Đôi lúc tình yêu không thể hiện qua lời nói được mà phải hành động. . 

Một buổi sáng ấm áp, dường như hạnh phúc đã xoá sạch những đau đớn mà YoonA đã trãi qua, cầm điện thoại và nhắn ngay một tin nhắn cho Sica: ” Em yêu, làm cho anh một cái bánh thật ngon đi. . . mang tới ngay nhé! Anh đói lắm rồi”

Sica mang đến bánh cupcake mới nhất của cửa hàng cho YoonA, căn phòng ngập tràn ánh nắng ban mai, cậu ấy dọn phòng trước khi Sica đến và thay cả khăn trãi giường, bác Vú nuôi đã dọn hết mớ bao gối và khăn trãi xuống dưới nhà giặt, YoonA nhìn Sica cười mãn nguyện, Sica liếc mắt nói:

- Đồ dê già đáng ghét, cưỡng hiếp con gái nhà lành rồi lăn ra ngủ như chết vậy?

- Ai bảo cưỡng hiếp, người ta nhẹ nhàng vậy mà, sao không hét toáng lên như ngày đầu tiên?

- Ngày sinh nhật đấy à. . . tại lúc đó cứ tưởng con trai

- Sao hả? còn giấu cả chuyện là les, không la lên là vì đã yêu anh rồi đúng không? Thừa nhận đi.

YoonA chỉ tay lên trán Sica chọc ghẹo, Sica gạt tay đi:

- Thôi đi, không thích đùa, giận đó!

YoonA cười nháy mắt chọc tiếp:

- Mình là bạn đời . . . hay bạn tình đây hả?

- Cái gì. . .?

- Mà em định giấu anh, định yêu cái người “bạn” này âm thầm đến bao giờ?

- Anh cũng vậy mà? Nếu không say, không vì rượu thì có dám nói ra không, giỏi lắm mà. . . sao biết Min yêu anh mà không biết em cũng yêu anh. . . đào hoa quá nhỉ

- Còn em? Sao em không nói đi hay là vì . . . đêm qua

- Im ngay !

Sica giận quá đỏ cả mặt, YoonA cười chọc ghẹo:

- Cái này người ta nói rằng: “Tình yêu mà không có tình dục thì chỉ là tình bạn đó”

Cà hai cười lớn vui vẻ, dưới nhà ông chủ nghe nói Sica ghé nhà thì cho gọi xuống nói chuyện, Sica cũng vâng lời xuống dưới, ông ấy ân cần rót nước mời Sica, cười xuề xoà:

- Cháu tới nhà chơi à, chắc cháu cũng biết chuyện của YoonA, đứa con đó, thật là không thể dạy bảo hay nhờ vả gì, cháu này, bác có quen một thương gia lớn, ông ta có một đứa con trai vừa du học về, bác sẽ giới thiệu cho cháu. . .

- Bác . . . làm vậy có được không? Cháu không là gì của gia đình bác cả. . .

- Bác sẽ nói cháu là con nuôi, hôn sự này. . . không phải dễ . . . cháu thấy có được không?

- Tất nhiên là không!

YoonA từ trên lầu bước xuống, ánh mắt tức giận nhìn cha mình, bước lại gần nắm tay Sica và nói:

- Sica. . . là của tôi

- Như . . . như vậy là sao – Ông chủ bối rối ngạc nhiên

Sica nắm chặt lấy tay YoonA nhìn thẳng vào mắt ông chủ:

- Chúng cháu. . . đang yêu nhau

- Cái . . . cái gì ?!?!

- Có lẽ, bác không thể chấp nhận YoonA, nhưng cháu thì khác, cháu yêu YoonA và muốn sống cùng anh ấy. . .

- Sica à, nghe bác nói, nó không phải con trai, làm sao lo lắng cho cháu được, làm sao có thể có con và hạnh phúc chứ?

- Bác à. . . tại sao phải có con mới chứng minh được hạnh phúc trong khi nhiều người có con nhưng vì nó không phải con trai mà bỏ rơi con mình, bỏ rơi gia đình mình? Tại sao phải là người đàn ông thì mới có hạnh phúc. . . đối với YoonA, với cháu, được sống đúng giới tính và được mọi người chấp nhận mới là điều hạnh phúc nhất.

- Cháu!!!

Sica cúi đầu chào chủ tịch rồi kéo tay YoonA ra khỏi cái nhà đó, đến nhà Sica, ba Sica vui mừng tiếp đón YoonA, cậu ấy xin phép lên phòng Sica nghĩ vì mệt

- Anh cứ nghĩ lại nhà em. . .

- Sica !. . .

YoonA kéo tay Sica lo lắng điều gì đó, Sica hiểu ý đặt tay lên bàn tay YoonA trấn an:

- Anh đừng lo, ba em hiểu rõ về em mà. . .em gọi điện kêu Min mang quần áo qua cho anh ! Ngoan nhé!

Sica hôn lên trán YoonA rồi mĩm cười, quả thật chỉ có những giây phút bên cạnh người mình yêu mới cảm thấy tâm hồn thanh thản.

Ở nhà YoonA, chủ tịch ngồi thừ ra, bà vú thấy vậy nên rót trà khuyên can:

- Ông chủ, tôi thật sự xin lỗi vì đã không nói cho ông biết trước chuyện YoonA nó có tình cảm với Sica, nhưng thật sự nhờ Sica mà nó đã thay đổi rất nhiều.

- Nhưng tại sao con bé Sica ngoan hiền, giỏi giang đó lại như vậy chứ, không được, tôi phải ngăn cản nó cho bằng được, phải cho nó với thằng con trai Giám đốc Lee. . .chị nghĩ sao?

- Tôi . . .

Ông chủ tịch suy nghĩ một hồi lâu chưa kịp nghe bà vú nói thì mắt đã sáng lên, cười nói:

- Nếu con bé với thằng con trai kia . . . gạo nấu thành cơm thì có lẽ. . .

- Có lẽ muộn rồi ông chủ à!

Bà vú xen vô câu nói của ông, ông châu mày khó hiểu:

- Ý chị là sao?

Tối hôm qua Sica có đến gặp YoonA, hai đứa nó . . . đã . . .

- Đã gì?

- Tôi không dám chắc, nhưng tôi nghe nhiều tiếng động lạ phát ra từ phòng của cậu chủ . . . à không cô chủ . . . bé Min nói nó nhìn thấy áo Sica sứt nút . . .

- Vớ vẫn!

- Ông chủ, là thật đó, sáng nay tôi giặt khăn trãi giường đã nhìn thấy chính là vết máu . . . chắc chắn hai đứa nó đã . . .

- Thật là vớ vẫn hết sức. . . hai đứa con gái thì có thể sao?!?!?!

Ông chủ tức giận lái xe ra ngoài, đến tiệm bánh Gee tìm Sica nhưng ba Sica nói hai đứa đang ở nhà riêng, ông chỉ tịch liền lấy địa chỉ đến đó.

Tại nhà Sica, YoonA ở phòng khách dọn dẹp phụ Sica, họ vừa làm vừa đùa giỡn, Sica ngại ngùng nói:

- Nhà em ai cũng ở ngoài tiệm bánh, ít dọn dẹp, may mà có anh đó

- Chứ sao, con rễ mà. . .

- Hứ! ai làm dâu cho nhà anh hồi nào vậy?

- Tối hôm qua . . .

Cùng lúc đó ông chủ tịch đứng ngoài cửa sổ nghe lén, hai người họ vẫn say sưa nói chuyện không để ý:

- Tối hôm qua gì chứ? Khi nào hả?

- Còn chối à, tối hôm qua là đêm động phòng lãng mạn của hai đứa mình mà

- Động cái đầu anh đó, cưỡng hiếp con gái nhà lành thì có

- Thôi mà, vợ, thấy chồng lau bàn ghế mệt không, còn bắt nạt nữa, thưởng đi

- ở đâu đây?

- Môi!

Sica hôn lên môi YoonA tinh nghịch, Sica nhìn YoonA, âu yếm:

- YoonA. . . anh có cảm thấy buồn không? Có thấy đau khổ hay không?

- Sao em lại hỏi vậy?

- Nếu sống đúng với bản thân mình mà làm anh đau khổ, thì anh hãy nghe theo sắp xếp của cha anh. . .

YoonA nắm lấy tay Sica, chắc chắn:

- Nếu vì sợ đau khổ mà lừa dối người khác, lừa dối bản thân mình thì đó không phải là tình yêu. . . trước kia anh nghĩ cuộc sống của anh phải được bù đắp tất cả vì anh không có hạnh phúc của một gia đình. . . nhưng từ lúc gặp gỡ em. . . từ khi tình cảm của anh dành cho em vượt quá giới hạn bạn bè. . . từ khi anh cảm thấy hạnh phúc khi ở bên em. . . thì tất cả những gì anh cố gắng để có được đều trở thành vô nghĩa. Chỉ cần em đồng ý. . . anh sẽ từ bỏ tất cả để được yêu em

-YoonA. . .

- Anh ngốc lắm đúng không, *giờ anh không biết mình đã mất nhiều hơn. . . hay là có nhiều hơn, nhưng anh chỉ cần đủ là được. . . có đủ nụ cười. . . có đủ niềm vui. . . có đủ hạnh phúc. . . và người làm anh hạnh phúc phải là em thì mọi thứ mới đủ. . .*

- Em yêu anh .

Sica ôm lấy YoonA gục đầu vào lòng “người con trai” của đời mình, số phận an bài cho Sica và YoonA, vì thần tình yêu đã bắn tên thì cho dù là trai hay gái mọi thứ đều có thể xảy ra, không ai có thể thắng được trái tim mình.

- Anh muốn mình nắm tay nhau đi hết những con đường, muốn được yên lặng bên cạnh em, nằm trên cỏ, ăn chung một cây kem, muốn được làm bờ vai cho em. . . như trước đây, như hiện tại và như tương lai. . . không phải danh vọng hay tiền bạc. . . anh chán con người lạnh lùng của mình. . . anh không muốn quay về nơi đó nữa. . .

- Em hiểu mà. . .

YoonA nhìn vào mắt Sica một lần nữa:

- Đó là vì. . . anh muốn có em!

- Muốn có?!

- Đúng,* vì anh muốn có em, chứ không phải vì anh thích có em. . . vì nếu thích thì có thể không cần, cũng chẳng sao. . . như những cô gái khác ở Mỹ, Nhật . . . nhưng với em. . . anh muốn và nếu không có thì không được, anh muốn và anh sẽ làm tất cả để có*

Ngoài cửa sổ, ông chủ tịch lắc đầu ngán ngẫm. . . lẻn ra về.

                                                                        .......................................................

Một năm sau

- Nếu con chịu rời xa Sica. . .cha sẽ chu cấp tiền để nó có thể chữa bệnh. . . còn con, rời khỏi tiệm bánh đó trở về Nhật và học cử nhân

- Sao . . .

YoonA ra khỏi phòng cha mình, cánh cửa đóng lại . . . nước mắt đã rơi không thể ngừng. Sica bị máu trắng. . . số tiền chữa trị lên tới vài nghìn won, nhưng điều kiện để chữa trị không có. Lợi dụng điểm yếu này chủ tịch muốn Sica và YoonA rời xa nhau.

Bệnh Viện SM:

Sica nhìn ra cửa số hồi lâu rồi quay hỏi Min với đôi mắt thể hiện sự thất vọng:

- Tại sao YoonA không đến?

- Là . . . do cách ly, bác sĩ không muốn nhiều người thân đến.

Min quay lưng, chớp chớp mắt để giữ tâm trạng ổn định:

- Chị phải xạ trị và hoá trị hơn 3 tháng. . .

- 3 tháng nữa mới được gặp YoonA sao

- Dạ . . .

Sica đã ở trong bệnh viện suốt khoảng thời gan đó cũng những lời nói dối: “YoonA lo giúp tiệm bánh”, “Tiền viện phí do khuyên góp từ thiện” . .

3 tháng sau:

- Ten ten! Chúc mừng con gái, con sắp ra viện rồi

- Chúc mừng chị!

Sica ngây thơ giương đôi mắt nhìn quanh phòng:

- YoonA không đến hả ba?

- À . . . nó . . .

Min ngồi xuống giường bên cạnh Sica, vỗ vai, Sica ngạc nhiên:

- Sao thái độ mọi người kì vậy?

- Chị Sica. . . thật ra. . . anh YoonA đi Nhật từ lúc chị nhập viện. . . đây là thư của anh ấy. . .

Sica run run đôi tay, ánh mắt vẫn còn ngạc nhiên lắm, cầm lấy bức thư và. . .

“Sica! Anh xin lỗi, biết nói ra điều này là không phải. . . nhưng có lẽ anh thực sự không thể ở bên em, anh chỉ là một đứa con sống dưới tay cha mình. . . không có đủ điều kiện để lo lắng cho em. Hạnh phúc chừng ấy thời gian có lẽ đủ rồi, hãy cố gắng sống thật tốt khi không có anh, khi em nhận được bức thư này cũng là là mà anh đã quên em. . . chắc chắn như vậy. Ba tháng không phải là ngắn, anh hy vọng em hiểu. Quên tình yêu đó đi em nhé, vì em phải sống cho bản thân em. Xin lỗi vì đã lừa dối em, nhưng anh vốn dĩ là đứa lạnh lùng vô cảm, em đau, em khóc. . . nhưng anh thì không sao cả. Cám ơn vì đã cho anh tất cả. . . và anh sẽ vui hơn, hạnh phúc hơn nếu em tha thứ cho anh. Tạm biệt em!”

                                                                        .................................................

Sica buông bức thư xuống đất, hai dòng nước mắt đã chảy dài trên má. Mọi người im lặng. . . Sica tức tốc dùng hết những sức lực đang có chạy. . . chạy thật nhanh ra khỏi bệnh viện, chạy dọc theo vỉa hè, qua những hàng cây, qua những nơi mà hai đứa đã từng ghé, mọi thứ dần thay đổi chỉ sau ba tháng. . . Sica đứng lặng trước căn biệt thự đóng kín cửa. . . xa cách. Nơi mà lần đầu trao cho YoonA tất cả, nơi mà hai đứa bất chấp để đến với nhau. Sica ngồi bệt xuống đất, đằng sau cây cột cao lớn, cứ như vậy khóc cho đến khi cạn dần nước mắt. Trên lầu cao, ông chủ tịch lắc đầu đóng cánh cửa sổ lại.

Kể từ hôm ấy và 3 năm sau, Sica cứ âm thầm làm những việc hằng ngày của tiệm bánh. Có những lúc tưởng như sẽ cố quên đi tất cả, nhưng vùi trong nước mắt, đau đau khổ cô đơn Sica vẫn giữ lại bức thư đó, những gì Sica và YoonA từng có. Một kí ức đẹp đến nỗi sau đó là đau khổ nước mắt Sica vẫn muốn giữ trọn trong tâm trí mình. Còn ông chủ tập đoàn Sone mấy tháng trước cũng qua đời vì đột quỵ, nguyên nhân là bà vợ nhỏ ngoại tình làm mất 20% cổ phiếu vô tay tên lừa tình lừa tiền. YoonA phải quay về lo việc ở công ty, hôm nay là sinh nhật của Min, tổ chức ở nhà Sica, có cả vú nuôi YoonA đến dự họ xôn xao bàn tán chuyện YoonA về nước, vú nuôi cười nói:

- Sica, ngày mài là sinh nhật YoonA đó con

- Thì sao hả bác. . . đừng nhắc cái người vô tình vô nghĩa đó, con đã quên anh ta rồi

Min cười khì đút bánh kem cho bạn trai tomboy của nó cũng hát vu vơ xen vào:

- Em dối lòng rằng đã quên rồi quên giấc mơ hôm nào nồng ấm, quên đi những mộng mơ có anh trong suốt cuộc đời . . . nhưng yêu rồi làm sao quên được, em cố quên cho lòng thêm nhớ . . . la la la

Sica liếc mắt nhìn Min:

- Mấy người hạnh phúc rồi, đừng có chọc tôi nữa

- Chọc đâu, chẳng phải năm nào ngày 30 tháng 5 chị cũng làm một cái bánh kem, tự chúc mừng rồi tự ăn sao? Còn nói là quên anh ta rồi

Sica vừa lau bàn vừa nói:

- Lẽ ra chị nên hận anh ấy, nhưng chị không làm được. . . cảm thấy có điều gì đó kì lạ không giải thích được

Min đẩy tay bà vú nháy mắt:

- Mình có nên nói “điều kì lạ” đó cho Sica nghe không hở bác?

- Bác nghĩ nên để nó tự tìm hiểu thì nó sẽ vui hơn

Sica cười gượng:

- Hai người đang nói gì vậy?

- Có gì đâu ( cả hai đồng thanh)

                                                                            ...........................................................

Hôm sau, 4 giờ chiều ngày 30 tháng 5, Sica làm một cái bánh kem nhỏ, bỏ vào hộp cùng với nến và nước ép, mang ra cánh đồng cỏ, nơi mà Sica và YoonA hay đến trước đó, ngồi lặng nhìn bầu trời màu cam chuyển sang màu tím, ông mặt trời đỏ buông dần. . .

- Anh về rồi. . . nhưng anh không đến thăm em. . . anh quên em thật rồi. . . nhưng anh có biết là em vẫn nhớ anh, nhớ ngày sinh nhật định mệnh của anh

Sica mang cái bánh kem socola nhỏ ra, thắp nến và nói thầm:

- Giờ anh là Chủ tịch tập đoàn Sone, em chỉ là đứa bán bánh nhỏ nhoi, khoảng cách của chúng ta ngày càng xa hơn, dù anh bỏ rơi em. . . em vẫn không muốn hận anh. . . em đã không khóc. . . đã cố gắng sống hạnh phúc. . . đã tha thứ tất cả những gì anh làm em đau, nhưng anh à. . . không có em anh có hạnh phúc không? Em . . . thì không

Sica cắt miếng bánh nhỏ vừa ăn vừa khóc như một con ngốc, phong cảnh đẹp, gió lướt qua làm lung lay. . . nhưng trong lòng Sica buồn nên mọi thứ đều buồn. Gạt nước mắt, đứng dậy, quay lưng và bỏ lại . . .

Sica ngước nhìn, giày lười, quần jean màu bò, áo thun sọc trắng sọc xanh, áo khoác màu nâu nhẹ . . . mắt kính đen hàng hiệu. . . và một làn da trắng, mái tóc tomboy màu nâu đỏ. Sica lùi lại phía sau, tên con trai nghiêng đầu tháo mắt kính ra chỉ về phía Sica:

- Trời đẹp ăn bánh kem một mình có buồn không?

- YoonA. . .

Sica quay lưng lại, bước loạng choạng vô thức về phía trước, giấu những giọt nước mắt đang rơi, giọng lạc đi:

- Sao . . . anh lại đến đây?

- Vậy sao em lại ra đây? Cái gì đây? Bánh kem. . . “mừng sinh nhật lần thứ 22 YoonA”, tên này nghe quen quen nhỉ?

Sica gạt nước mắt quay lại giật lấy cái bánh kem trên tay YoonA, cười nói:

- Sao? Anh quen với tên đó sao? Một đứa lừa dối, đáng ghét, vờ yêu, rồi bỏ rơi người mình yêu để tìm tương lai khác, bỏ lại tất cả những lời hứa. . . những vui buồn. . . anh quen với con người phản bội đó sao?

YoonA cười điềm tĩnh, vẫn là YoonA của ngày xưa đó thôi:

- Đúng . . . tên con gái giả trai đó tồi tệ như vậy. . . nhưng tại sao có người yêu nó đến vậy?

- Ai ? ai chứ ? không đời nào. . .

- Âm thâm chúc mừng sinh nhật, em còn định lừa dối bản thân đến khi nào nữa?

- Lần cuối. . . sẽ không có lần nữa đâu, vì trước kia tôi không thể quên. . . có lẽ vì tôi chưa cố gắng. . . nhưng từ giờ tôi sẽ cố gắng . . .

YoonA kéo Sica lại, khoá chặt môi Sica để Sica không nói ra từ “quên anh”, giữ Sica trong vòng tay một lần nữa, Sica vùng vẫy thoát ra khỏi đó, nhưng sức mạnh của YoonA làm Sica nghẹt thở, cắn môi YoonA và đẩy YoonA ra. . . Sica ngước nhìn với anh mắt long lên sòng sọc của cái tức . . .

Gương mặt YoonA hằn lên năm ngón tay của Sica

- Đồ tồi ! xin anh đó. . . đừng có giở cái trò đó thêm một lần nào nữa . . .

YoonA bước ra khoảng không của cánh đồng cỏ. . . trên cây cầu cao ánh đèn bắt đều sáng rực, YoonA gạt đi vết máu đang chảy ra từ môi mình cười nói:

- Em khoẻ rồi. . .

Min từ con đường lớn chạy thục mạng đến chổ hai người, biết là có chuyện không hay xảy ra, Min vừa thở vừa nói:

- Chị. . . chị Sica làm gì vậy?

Min nhìn máu chảy ra từ vết cắn của Sica xanh mặt:

- Hai người làm gì vậy? anh YoonA, sao anh không nói cho chị Sica biết?

- Biết ?

Sica đang định bước ra về liền quay lại tò mò:

- Em nói biết là biết gì?

- Anh . . . anh YoonA anh ấy . . .

- Min ! Không cần đâu, anh về đây. .

YoonA quay bước, khoảng cách giữa họ trên cánh đồng cỏ ngày một xa hơn. . .Min đứng lặng người, nước mắt tự nhiên rơi ra vô thức, Min hét lên từ phía sau lưng YoonA:

- Sao phải như vậy? Sao anh không nói là anh đi vì cha anh muốn vậy? sao anh không nói vì anh phải đi để chị Sica nhận tiền chữa bệnh từ cha anh. . . sao anh không nói chứ? Vì ai mà anh và Sica phải xa nhau? Giờ thì cha anh mất rồi. . . anh không muốn chị Sica biết điều đó sao?

- Sao ?!?

Sica lặng đi, nước mắt lại chảy dài, Sica chạy thật nhanh, thật nhanh. . .trên đồng cỏ, một bóng một người đi trước, một người đuổi theo phía sau, người từ phía sau ôm chặt lấy người phía trước:

- Sao anh không nói trong thư? Tại sao lại lừa dối em ?

- Nếu có thể cố gắng quên anh được thì em cứ làm đi . . .

- Không . . . em không muốn. . . em yêu anh. . . dù có cố gắng thế nào cũng không thể quên được. . . em đã cố gắng suốt 4 năm rồi. . . em không muốn cố gắng nữa

YoonA nắm lấy bàn tay Sica, ôm vào lòng, vuốt mái tóc dài, giữ chặt lấy Sica một lần nữa, lần cuối cùng trong đời:

- Nín đi. . . anh không muốn làm em khóc. . . hôm nay là sinh nhật anh chứ có phải mừng thọ hay đám giỗ đâu mà khóc

- Đồ quỷ !. . .

- Ây da!. . . hồi nảy con sư tử nào cắn môi anh đau quá . . .

- Em xin lỗi . . .

Đồng cỏ xanh đã hoàn toàn bao trùm bởi một màu đen của bầu trời, chỉ còn bóng hai người con gái ôm lấy nhau trong hanh phúc, thứ hạnh phúc có thể làm trái tim tan ra, hoà quyện vào nhau. . . thứ hạnh phúc đó là kết quả của tình yêu. Từ phía xa, bóng một người mỉm cười nhìn hai người hạnh phúc. . . tự nhiên có một ai đó bước lại gần, nắm lấy bàn tay của ai đó. Bầu trời in bóng, một đôi ôm nhau mãn nguyện trong nước mắt, một đôi nắm tay nhau mỉm cười trong hạnh phúc. Họ là những cô gái của nhau.

End


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro