Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22: Bại lộ

Đã 5 tháng kể từ lúc hắn làm người hầu cho nó, mọi việc thì chẳng có gì nặng nhọc trừ những lúc hai đứa cãi nhau về những thứ "không thể vớ vẩn hơn được nữa" như là giành tivi, thi xem ai ăn bim bim nhanh hơn hay nhân vật nào trong phim đẹp nhất,... và tất nhiên bam giám khảo chính là Hương và Duy. Thỉnh thoảng hắn cũng hơi thắc mắc là tiền lương sao chưa có? Nhưng nghĩ lại thì thôi, dù sao mình cũng ăn ở ở đây luôn rồi nên chắc người ta cũng trừ dần. Cho đến một ngày đẹp trời...

_"Chết rồi chết rồi!! Gìơ sao đây?? Chết rồi chết rồi!!" -Nó ở trong phòng hét ầm lên làm hắn đang lam việc ở phòng bên cũng giật mình chạy sang

_"Chuỵên gì vậy?"

_"Chết rồi Du ơi!! Phải làm sao bây giờ??!! Asihhhh..." -Nó thấy hắn chạy qua thì đi đến lắc hắn không ngừng

_"Bĩnh tĩnh lại kể nghe coi" -Hắn giữ nó lại để tạo sự bình yên cho cái đầu của mình -_-

_"Còn hai tiếng nữa thôi...hai tiếng của cuộc đời thôi...phải làm sao đây??" -Nó bỏ Du ra đi vòng vòng khắp phòng vừa cắn móng tay với vẻ gấp gáp

Du bực mình gắt lên

_"Phải nói ra mới giải quyết được chứ??"

_"Còn hai tiếng nữa thôi...hai tiếng nữa Hoàng Hậu Ma Ma sẽ giá lâm tới đây để kiểm tra rồi!!" -Nó nhìn hắn ánh mắt tỏ sự khẩn trương

_"Là ai??"

_"Hoàng Hậu Ma Ma á!"

_"Who??"

_"Má tui đó thím!!" -Nó bực mình hét lên

_"À...Mà kiểm tra gì??" -Hắn vẫn rất ngây ngô hỏi lại

_"Nhà cửa, vệ sinh, cá nhân,...Mà tôi thì chưa chuẩn bị gì hết, Ma Ma mà biết chỉ có nước đi chết" -Nó nói, tay để ngang cổ rồi đưa qua ám chỉ nếu không xong thì chỉ có nước đi đời

Lúc này hắn mới nhớ ra việc gì đó liền chạy ra ngoài thì omeoi!! Nhà cửa "sạch" kinh khủng!! Áo khoác vứt một nơi, vỏ bim bim một nơi, vỏ bánh một nơi, cây cảnh thì héo gần chết,...Cái nhà như vậy mà được ghé thăm thì hắn sẽ mất vịêc mất!! Không suy nghĩ nhiều, hắn và nó bắt tay vào vịêc ngay lập tức. Hắn dọn nhà, nó ôn lại cách đi đứng, chào hỏi, các kiểu của quý tộc,...Hai người đều lo việc của mình mà không để ý thời gian, không gian. Chỉ có chú Lai nhà ta vẫn thảnh thơi nằm ườn ra ngáp ngắn ngáp dài :v

Hai tiếng sau...

"Kính congg... Kính congg..."

Đang làm việc nghe tiếng chuông nhà, cả hai không hẹn mà giật mình tới tấp thay đồ ra chào đón Hoàng Hậu Ma Ma.

Đối với hắn thì đây là lần thứ 2 hắn gặp mẹ nó sau vụ xin việc, bà nhìn hắn và nở nụ cười. Vào nhà, bà nhìn lướt qua rồi gật đầu tỏ ý rất hài lòng. Đến nó, đi lấy trái cây, pha trà, các hành động đều nhẹ nhàng thùy mị như một tiểu thư đài cát khiến bà vui vẻ mãi, còn nó và hắn thì cảm thấy....thật giả tạo!! Hắn cũng không ngờ nó có thể làm những chuyện này, vào một khoảnh khắc nào đó, hắn cảm thấy mẹ nó thật to lớn!!

_"Được rồi, hai đứa ngồi xuống đây, mẹ có chuyện muốn nói" -Bà nhìn hai đứa rồi nói

Khi cả hai đã ngồi vào chỗ của mình, và tất nhiên ngay cả dáng ngồi nó cũng phải ra kiểu của tiểu thư nữa == thì bà mới nói tiếp

_"Mấy tháng qua hai đứa ở với nhau cảm thấy như thế nào? "

Nó vừa nghe hỏi là chồm lên như muốn bay qua ngồi với mẹ nó nhưng may mà hắn kịp giữ lại

_"À chồi ôi mẹ biết không....Ahihi con xin lỗi, con hơi lố"

Mẹ nó giật mình rồi cũng bình tĩnh nghe nó nói tiếp

_"Tụi con cảm thấy rất hợp, Du rất chăm chỉ và dễ gần, lúc nào cũng lo cho con lắm" -Nó kể lể với mẹ nó rất nhiều chuyện tốt của hắn, tất nhiên việc xấu là phải dấu đi rồi

Bà hài lòng quay qua nhìn hắn với ý hỏi như nó, hắn nhìn bà cũng điềm đạm trả lời

_"Thưa bà chủ, cô chủ rất tốt, cũng "dễ nuôi" cảm ơn bà chủ đã cho con làm ở đây"

Bà cười, chợt nhớ ra điều gì, nghiêm mặt lại nhìn hắn và hỏi

_"Vậy con còn muốn giấu chúng ta sự thật đến bao gìơ nữa hả đại thiếu gia?"

Hắn và nó đứng hình

_"Thực ra con chính là đại thiếu gia nhà họ Hoàng, tên Hoàng Thiên Du chứ không phải họ Phạm. Ta đã bíêt sự thật từ đầu nhưng muốn để xem con sẽ làm gì, không ngờ con cũng im luôn"

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mẹ đang nói gì vậy?? Du là đại thiếu gia họ Hoàng, người mà 5 năm trước mẹ nói sẽ gả mình cho hắn, mình ghét hắn lắm mà, sao gìơ lại vậy??? Chuyện gì vậy??

Nó ngơ ngác, nhìn hắn rồi nhìn mẹ, cả nhà im ắng đến đáng sợ. Lúc sau mẹ nó về, hắn mới giám quay lại nhìn nó, cánh tay vừa đưa lại gần đã bị nó hất ra. Nó nhìn hắn với ánh mắt căm thù nhưng nước mắt không ngừng rơi xuống.

_"Tại sao vậy? Sao lại lừa dối tôi, sao lại coi tôi như con ngốc mà đem ra làm trò cười như thế??"

_"Xin hãy nghe Du giải thích"

_"ĐỦ RỒI! TÔI GHÉT ANH!! BIẾN KHỎI MẮT TÔI ĐI!!" -Nó gào lên rồi chạy ra khỏi nhà bỏ lại hắn đứng đó, miệng mấp máy hai từ "xin lỗi"

End chương 22

P/s: Mình trân thành cảm ơn quý các bn đã ủng hộ truỵên mik trg t/g wa :")) mik sẽ cố gắg ko lm phụ lòg tin của các bn ^^ 😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro