Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bỏ qua

tiếp tục câu chuyện của chap 2 nhak
zô zô mng ơiiiiiiii ......
———————————————————
Bị anh nạt cậu có chút sợ hãi , leo dc lên lưng anh là cả 1 vấn đề vì 2 đầu gối của cậu đã quá đau rồi . Cậu ôm hờ lấy cổ anh , anh nhanh chóng đưa cậu xuống phòng y tế Chinh và Trọng khá bất ngờ , vì ngoài bố mẹ của Toàn ra thì chx 1 ai dám quát cậu cả , nhưng 2người cũng nhanh chóng chạy theo sau . Trên đường đi đến phòng y tế phải đi qua căn tin , Toàn liếc mắt vào trong thì thấy Quang Hải và Văn Hậu đang cười nói vui vẻ , cậu bất giác lên tiếng :
- Hơ , bạn nó què tới nơi r mà vẫn đi chim chuột vs zai dc , bó tay
Rồi cậu quay ra nạt Quế Hải :
- Nãy anh quát tôi đấy à:))) . Giỏi nhờ . Anh nên nhớ ngoài bố mẹ tí ra thì kh ai được phép quát tui nghe chx .
Anh chẳng chịu thua :
- Gì:)? tao chx  đấm cho là may r nhá . Nhìn mày bé bé mà nặng vậy - Anh vừa ns vừa nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường trong phòng y tế .
- Anh cứ về lớp đi , tôi tự cho được . Ơ mà nãy Chinh vs Trọng có đi vs tôi kh ?
Hải hất hàm :
- Chúng nó đang ngồi trong căn tin kia kìa .
Toàn than thở part 2
- Bạn nó chẳng quan tâm toàn nghĩ ăn vs chơi
Bỗng Ngọc Hải ghé sát vào tai cậu :
- Anh quan tâm em chx đủ à??
Câu nói lm Toàn rùng mình , mặt mày đỏ như quả cà chua chín , ấp úng :
- Anh ... anh ..  bị gì vậy , hấp à.. b.. block h
Anh tươi cười :
- Tao đùa tí thôi ,  mày làm j ấy căng thẳng thế em
Cô ý tá của trường bước vào , nhẹ nhàng hỏi:
- Bạn em bị sao vậy Hải ?
- Em ấy gặp vấn đề ở đầu gối cô ạ.
- Đâu để cô xem . Trời ơi làm gì để đầu gối bị bầm ntn . May là kh sao chỉ bị bầm ngoài da thôi , do phải vận động nhiều nên chỉ bị mỏi khớp , em hạn chế vận động mạnh nhé.
Nói rồi cô quay người đi , Toàn đứng dậy tập tễnh từng bước đi ra cửa .
- Này , lên tao cõng về lớp - Hải kéo tay Toàn lại
- Thôi khỏi tự đi dc
Anh kh nói kh rằng bế cậu lên luôn . Cậu có chút bất ngờ vì hành động của anh . Ra đến sân trường mọi ánh mắt đều tập trung vào họ , Văn Toàn có chút ngại ngùng , 2 má đỏ lên . Thay vì bế cậu lên lớp thì anh lại bế cậu xuống phòng nghỉ ngơi của học sinh ( tạm hỉu là mấy chỗ học sinh hay ngồi đầu giờ í , theo như tui dc biết thì ở mấy cái trường quốc tế thường có chỗ này) . Cậu ngơ ngác hỏi :
- Này sao đưa tôi xuống đây??
Anh chẳng nói j quay đi đến chỗ anh để đồ lấy 1 miếng cao dán :
- Cái này bị mỏi khớp dừng tốt lắm đó. Tao đi đá bóng dùng hoài thấy cx ổn , nếu đau thì dân vào nhé .
Cậu gật gật tỏ vẻ đã hiểu
- Lên tao cõng về lớp
- Thôi không cần đâu , tôi tự đi dc . Tôi muốn xuống căn tin chút
- Thế để tao đi cùng m
Trên đường đi anh hỏi cậu :
- Mày còn giận anh kh ??
- Giận cái j , ngáo à
- Thì vì t mà m bị ngã xg còn bị quỳ 2 tiết học đó
- Ha , tôi không để bụng đâu , anh khỏi lo
Hải có chút ngơ ngác vì bình thường gửi tí là cậu giận dỗi , mà dỗi rất dài là đằng khác. Nhưng lần nay khác hẳn. Toàn hình như hiểu được suy nghỉ của anh nên nhếch mép 1 cái rồi * bốp . Cậu đánh vào bắp tay anh 1 cái .
- Đau thế , con lợn nhựa này
Thấy vậy cậu chạy luôn , nhưng chạt chx dc xa thì *Aaaaaaaaaa . Hoá ra là cậu bị ngã , anh bước đến
- Chừa nhá , kêu kh dỗi mà đánh tao rõ đau á.
Nhưng cậu kh trả lời anh , anh thấy bất thường nên lay lay vai cậu . Cậu ngẩng mặt lên , mắt đỏ hoe như sắp khóc . Thú thật thì Hải rất sợ cậu khóc , mỗi lần cậu khóc chắc dỗ muốn tụt canxi vẫn chx hết khóc . Anh hốt hoảng hỏi cậu :
- Sao vậy , này ... này .. Toàn ..
Cậu nói lí nhí:
- Đau quá
Ra là vì chạy nhanh quá , sàn trơn nên theo quán tính lao người về phía trc , 2 đầu gối cậu đập xuống nền gạch
- Ai kêu chạy làm gì , ngồi mà khóc nhá
Anh định đứng lên bước đi , thì cậu kéo tay áo của anh , đôi mắt rưng rưng ...
- Anh cõng cậu vào căn tin trước sự ngỡ ngàng của đám bạn và mng trong căn tin . Anh nhẹ nhàng thật cậu xuống chiếc ghế , ròi quỳ xuống xoa bóp cho cậu , 1 lúc lâu thì chán cậu đỡ đâu hẳn .
Quang Hải , Đức Chinh , Đình Trọng , Văn Hậu và cả cặp song Dũng vẫn ngơ ngác há hốc mồm trc những hành đồng của anh : từng hành động , cử chỉ nhẹ nhàng . Thấy chân cậu đã đỡ đau anh đứng dậy hỏi cậu muốn ăn j kh :
- Cậu chỉ lắc đầu và" Tha tội cho nhà ngươi đó "
chẳng hiểu sao dc Văn Toàn tha tội mà cứ như vớ dc vàng , anh vui mừng tươi cười rồi ns :
- Ngồi đây đi tai ra kia mua chút đồ rồi còn mày về lớp
Những con người kia vẫn đg ngơ ngác , thì Toàn đã lên tiếng :
- Nè mấy người khùng hả , nhìn gì mà nhìn dữ vậy
- Bữa nay anh Hải lạ ha , quan tâm Toàn v
mặt mày vẫn chx hết đỏ
- Về lớp đi , cm nhiều chuyện quá
nghe Toàn ns cả đám lon ton đi về lớp nhg thật ra là đứng nép sau cửa căn tin để hóng tiếp . Toàn đang suy nghĩ ngẩn ngơ thì Ngọc Hải từ đâu xuất hiện và đi cốc
trà sữa mát lạnh vào mặt cậu lm cậu có chút giật mình . Ngẩng mặt lên thấy Hải tươi cười cùng cốc trà sữa , Hải đưa cho cậu :
- Hehe.. đừng dỗi nữa nhé
Toàn thấy có đồ ăn thì mắt sáng rực lên , vừa hút trà sữa vừa gật đầu lia lịa
-----------------------------------------
hết chap 3 òiiiii, dù chx có nhiều người đọc nhg mình vẫn cảm ơn tất cả các bạn đã đọc truyện của mình , mng nhớ vote choa mìn nhak ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro