Có bao giờ con sóng không xô vào bờ đâu em?
có ánh nắng luồn qua kẽ lá
bao cơn gió còn vương mùi tóc
giờ nay đã toàn là vô nghĩa
còn nơi đây bóng dáng hôm nào
sóng ôm bờ, hay tôi ôm mộng
không nơi này em có nhớ tới tôi
xô lên cát, sóng thành bọt trắng
vào tới tận sâu thẳm trái tim
bờ vực thẳm, nơi tình yêu chôn kín
đâu mất rồi- mất rồi thật sao
Em....?!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro