Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9

Chương 15 mưu hoa
Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018)
Thân ảnh Triệu huyện lệnh biến mất ở trong phòng, Trĩ Nương cùng Củng di nương trao đổi ánh mắt, Củng di nương dùng khăn lụa lau khô nước mắt, thần sắc đau thương, gọi Ô Đóa tiến vào thu thập. Ô Đóa tiến vào, nhìn cái phòng hỗn độn, lại mỉm cười, Trĩ Nương cho nàng một sự tán dương. Thu thập xong, Ô Đóa đóng cửa đi ra ngoài, Củng di nương vừa vui vừa buồn nhìn Trĩ Nương, nữ nhi cũng có tâm nhãn, trước kia mỗi lần nghe nói việc hậu trạch xấu xa, Trĩ Nương đều không kiên nhẫn. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) Trĩ Nương là người nội tâm, đối với thân phận canh cánh ở trong lòng, không thích nghe những việc này, cũng may hiện tại cũng tỉnh ngộ không muộn. Sự tình hôm nay là Trĩ Nương an bài, để Lan bà tử canh giữ ở bên ngoài, xa xa nhìn thấy lão gia lại đây, mới làm bộ bưng cháo chén lên, Ô Đóa cũng là người cơ linh, nhân cơ hội cáo trạng, hiện tại cứ xem lão gia làm như thế nào. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) phía Đông phòng Đổng thị cũng một đầu hỏa khí, quay đầu thì thấy Yến Nương hai má đỏ bừng mắt mê ly không biết nhìn về phía nào, điểm tâm cũng chưa hề đụng tới. Bà ta cả kinh, Yến Nương có phải bị trúng tà?
"Yến Nương, ngươi làm sao vậy?"
Triệu Yến Nương tỉnh táo lại, đỏ mặt, cúi đầu, "Nương, không có gì." Đổng thị cũng từng là thiếu nữ, nhìn nữ nhi có gì còn không rõ, " Cũng mấy ngày rồi không thấy Hồng ca nhi, không biết có phải việc học quá nặng không."
Vừa nói bà ta vừa quan sát nữ nhi, Triệu Yến Nương khinh thường mà bĩu môi, lúc trước còn cảm thấy Đoạn biểu ca phong độ nhẹ nhàng, phụ thân lại là Thái Thường Tự Thiếu Khanh, nhà ở kinh thành, tự nhiên khuynh tâm. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) Nhưng ở chùa Thiên Âm, một thoáng tương phùng thân ảnh Tư gia đại công tử trong lòng nàng ta liền say nắng, Tư gia là các lão ba đời, người trong thiên hạ đều biết đại công tử chính là các lão đời kế tiếp, Đoạn biểu ca chỉ là một công tử nhà Thiếu Khanh sao có thể so.
"Nương, Đoạn biểu ca là ngoại nam, nương nhắc hắn làm cái gì?"
Đổng thị sửng sốt, nếu không phải Hồng ca nhi, thì còn là ai?
Triệu Yến Nương dùng khăn che miệng, "Nương, dượng là Thiếu Khanh, sao có thể bằng cùng với Tư các lão cầu hôn chứ."
"Ngươi nói Tư đại công tử?" Đổng thị kinh ngạc há miệng, Yến Nương cũng thật biết ảo tưởng, Tư gia đại công tử là người mà công chúa, quận chúa đều muốn gả cho, lão gia bất quá chỉ là một huyện lệnh, Tư gia sao có thể xem trọng. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) "Nương, gần quan được ban lộc, đại công tử trước mắt vẫn ở Độ Cổ, lại cùng đại ca chung thư viện, nữ nhi muốn tiếp cận cũng không phải là việc khó."
Triệu Yến Nương rất đắc ý, Đổng thị nhìn nàng đắp phấn trắng xác, mắt đầy xuân ý, đem lời trong miệng muốn nói nuốt xuống. Nhìn nữ nhi với cái diện mạo này, bà ta là nương còn cảm thấy khó coi, huống chi là Tư gia đại công tử, bất quá cứ thử xem, vạn nhất thành, thì đại vui mừng, nếu không thành, Yến Nương bất quá là kính yêu huynh trưởng, thường tới thư viện vấn an, người khác cũng không nói xấu được.
"Nương, chờ con lên làm vợ các lão gia, sợ gì cha không thăng quan."
"Vẫn là Yến Nương hiểu chuyện, một lòng suy nghĩ cho gia đình."
Đổng thị nói xong trong mắt hiện lên tính kế, "Yến Nương, Tư gia là chính phái, tất nhiên không chấp nhận được nửa điểm tì vết, ngươi nghĩ cách làm đại công tử thất lễ với ngươi, lại truyền ra ngoài, ngươi là đích nữ huyện lệnh, lại có huyện chủ là tỷ tỷ, ngại tin đồn đãi, đại công tử chắc chắn sẽ cưới ngươi." Triệu Yến Nương gật đầu, ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) nàng ta và nương cùng nghĩ đến một vấn đề, nàng ta lớn lên không được như tiểu tiện nhân tây phòng kia, nhìn câu dẫn nam nhân, là nam nhân đều ước gì đem tròng mắt dính lên, nàng ta là tiểu thư con vợ cả chân chính, đoan trang đại khí mới có bộ dáng chủ mẫu, tiểu tiện nhân đó chỉ xứng làm thiếp. Hai người còn ảo tưởng chuẩn bị một phen, đột nhiên cửa bị đá văng ra, khuôn mặt Triệu huyện lệnh hầm hầm bước vào, Đổng thị cho rằng ở tây phòng không thoải mái, nên trong lòng bà ta vui vẻ, "Lão gia, ..."
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, bị tát vào má phải, bà ta bụm mặt, không dám tin nhìn, Triệu Yến Nương cũng cả kinh điểm nhảy dựng lên.
"Ta hỏi ngươi, trong phủ nghèo đến mức ăn không đủ no hay sao? Mỗi tháng bổng lộc của ta không đủ nuôi sống người một nhà hay sao?" ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018)
"Lão gia, ngươi đang nói cái gì, thiếp thân nghe không rõ."
" Bản quan sẽ khiến cho ngươi minh bạch." Triệu huyện lệnh ngồi xuống, "Trĩ Nương tuy là thứ xuất, nhưng cũng là thân nữ của ta, đường đường là tiểu thư, ăn còn không bằng một phần hạ nhân, thậm chí cơm trong phủ đều không chuẩn bị cho nó, nó phải đi ra ngoài mua thức ăn, ta hỏi ngươi, ngươi quản hậu viện như vậy hả, thế mà là đương gia, là chủ mẫu."
"Cha, việc này cũng không nên trách nương, mấy ngày qua trong phủ xác thật là người làm không đủ, không chỉ tây phòng, nương cũng vội đến mức không rảnh ăn cơm."
"Phải không?" Triệu huyện lệnh thấy trên bàn có mâm điểm tâm, bánh bạch ngọc vân, rải mứt lên, nghe có mùi hoa quả, làm người thèm nhỏ dãi, đây là điểm tâm Hương Ký tinh xảo, một hộp ít nói cũng nửa lượng bạc. Đổng thị vội vàng giải thích, "Lão gia, thứ này không phải là của chúng ta mua, đều là người ta đưa lễ." Bà ta luyến tiếc mua mấy thứ quý giá như điểm tâm này, vốn định khi nào rảnh qua nhà mẹ đẻ đưa vài thứ, nào biết nương hôm nay tới cửa, còn bị lão gia đuổi đi, có muốn cho nhà mẹ đẻ, cũng không dám để nương lấy lúc này. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018)
Yến Nương thèm ăn đã sớm theo dõi nó, cũng vừa mở một hộp cho nữ nhi nếm thử, lại không nghĩ tới bị lão gia thấy.
"Vì sao không đưa một ít qua tây phòng, ta nhớ lần này thu không ít điểm tâm."
"Lão gia, thiếp đã sớm phái người giúp Trĩ Nương làm mấy thân xiêm y, cũng là do lòng thiếp nghĩ Trĩ Nương bệnh, không nên ăn điểm tâm, nên cũng không có đưa qua."Triệu huyện lệnh trầm mặt, không nói lời nào. Đổng thị bụm mặt, ủy khuất không thôi, ông ta ho nhẹ một tiếng, "Ngươi thân là chủ mẫu, hậu viện đều là ngươi lo liệu, Trĩ Nương ở đó, nhớ chiếu cố."
" Vâng, lão gia." ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018)
Triệu Yến Nương căm giận nói, "Cha, nương đối với các nàng tốt, các nàng nửa điểm cũng không nhớ, một chút chuyện liền nháo đến trước mặt cha, cũng không có quy củ."
Triệu huyện lệnh trừng mắt, nàng ta lập tức câm miệng, cầm lấy một khối điểm tâm, nhét vào trong miệng nuốt quá gấp, nghẹn trợn trắng mắt, Đổng thị vội vàng rót cho nàng ta một chén nước, lúc này bánh mới mềm xuống nuốt vào. Qua một chút gián đoạn, Triệu huyện lệnh cũng hết giận vài phần, lạnh mặt ra cửa, cũng không về tây phòng, mà đến thư phòng. Trĩ Nương phái Ô Đóa đi tìm hiểu thực hư, liền biết Triệu huyện lệnh bất quá là ở phòng Đổng thị một hồi, trong đó không truyền ra động tĩnh gì, ông ta đã trở lại thư phòng. Nàng hờ hững mà nhìn nóc nhà, tự giễu, cái tiện nghi phụ thân căn bản không đáng tin cậy, có lẽ ông ta có một chút yêu thương nguyên chủ, nhưng cũng là chồng Đổng thị, là cha Triệu Yến Nương, huống chi Đổng thị còn sinh Triệu Thủ Hòa và Triệu Phượng Nương. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) Củng di nương chỉ có mình nàng là nữ nhi, thê thiếp mà so sánh thì cái nào nặng cái nào nhẹ, vừa xem thấy ngay. Nàng che ánh mắt lạnh băng , con đường Triệu huyện lệnh này đi không thông, nếu muốn sống bình an gả chồng, phải mở một đường máu. Trong phòng yên tĩnh đến dọa người, hai mẹ con Đổng thị tâm tư cực kỳ ác độc, Ô Đóa tựa hồ minh bạch dụng ý tiểu thư , từ trong lòng lấy ra một cái yếm màu vàng cam thêu hoa, giống như bị lửa đốt, mắtTrĩ Nương sáng ngời, từ tay Ô Đóa tiếp nhận. Thấy nàng vui mừng, Ô Đóa lại lấy ra một kiện áo lót phụ nhân là của Đổng thị, Trĩ Nương cười khen ngợi nàng, nha đầu này có nhãn lực.
"Ngươi khi lấy nó không bị phát hiện chứ?"
"Hồi tiểu thư, Lan bà tử đem quần áo cũ trực tiếp để vào lò thiêu liền đi , nô tỳ dùng gậy gỗ lấy hai kiện trên mặt tới, đáng tiếc lửa lớn cháy không còn hình dáng." Hai kiện đã đủ phi thường hữu dụng.\
"Ngươi làm rất tốt hai kiện là được." Trĩ Nương thu vào, lần trước Ô Đóa đi thiêu áo cũ, trong đầu nàng linh quang vừa hiện, bảo Ô Đóa nhìn chằm chằm đông phòng, nếu họ muốn thiêu áo cũ, nhân cơ hội lấy tới tay. Ô Đóa cảm thấy tam tiểu thư thay đổi rất nhiều, tuy rằng cũng không thích nói chuyện, nhưng cùng trước kia thực khác nhau, cụ thể không giống chỗ nào, nàng không thể nói rõ, đều do phu nhân, đem tam tiểu thư bức thành bộ dáng này. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) Nàng là nha hoàn bên người tam tiểu thư , tam tiểu thư nếu không tốt, nàng cũng không có kết cục tốt. Trĩ Nương thấy Ô Đóa cúi đầu, đoán là mình cùng nguyên thân khẳng định có khác nhau, dù thế nào cũng không thể biến thành một.
"Ô Đóa, ngươi có phải cảm thấy ta thay đổi?"
"Không có, tam tiểu thư, đều là do phu nhân..." Ô Đóa ngẩng đầu, liền thấy tiểu thư hai mắt rưng rưng, vẻ mặt bi thương, thoạt nhìn cơ khổ lại bất lực. Ô Đóa thầm mắng, đều là phu nhân làm hại, đem tiểu thư khi dễ thành bộ dáng này, là quan gia tiểu thư lại bị bức đến đường cùng. Đổng gia công tử lớn lên hung ác, mỗi lần xem tam tiểu thư, ánh mắt đều hận không thể lột quần áo nàng ra, thậm chí nhìn nàng ta cũng mang dâm khí, nàng ta rùng mình, nếu phu nhân thực hiện được ý định, không chỉ tam tiểu thư, nàng ta cũng khó thoát vận rủi. Không thể để chuyện như vậy phát sinh, nàng kiên định mà nói, "Tam tiểu thư, có gì phân phó cứ sai bảo Ô Đóa đi, phu nhân dụng tâm hiểm ác, ngàn vạn không thể nói đạo lý cùng." ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018) Trĩ Nương rơi lệ càng nhiều, cắn môi, vạn phần cảm tạ nhìn nàng. Nàng thẳng thắn ngực ánh mắt đều là ý trung tâm hộ chủ đầy quyết tâm. Sau khi Ô Đóa rời khỏi đây, Trĩ Nương khôi phục như thường, mặt vô biểu tình lau nước mắt, bây giờ nghẹn khuất qua ngày, cũng không biết khi nào là ổn, giờ yếu thế tuy có thể tạm thời bình an, lâu dài thì không được. Đổng thị với nàng vẫn mãi khống chế để tồn tại, trong một tấc vuông nội trạch đều là địa bàn Đổng thị, Đổng thị muốn hại nàng, dễ như trở bàn tay. Tương đối may mắn là nàng cùng Củng di nương, bên người tuy chỉ có Lan bà tử cùng Ô Đóa là hạ nhân, nhưng đều trung thành, Lan bà tử là được di nương mang vào trong phủ, Ô Đóa cũng là do di nương tự mình tuyển, Củng di nương nhìn nhu nhược, kỳ thật tâm cơ cũng không ít, đáng tiếc là thiếp thất. ( Soái - Đào Quân Trang 20.06.2018)
Nàng đem cái yếm lấy ra, chán ghét dùng ngón tay nhéo, trong mắt hàn ý ẩn hiện, thời điểm mấu chốt hy vọng mấy thứ này có thể có tác dụng.
Các lão phu nhân dưỡng thành ký
Chương 16 sự
Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ : ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Ngày thứ nhất, không thấy Đổng Khánh Sơn Đổng lão phu nhân cùng Đổng thị đều không để bụng, nghĩ là Đổng Khánh Sơn lại ở đâu đó với kỹ nữ, hoặc quả phụ lưu luyến quên về, quên cả trời đất, chờ khi hắn xài hết bạc, tất sẽ trở về. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Ngày thứ hai, Đổng thị ở trong sân chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, Củng di nương tức giận đến phát khóc, Trĩ Nương lạnh mặt, nên làm gì thì làm, nhưng Triệu huyện lệnh nghe không nổi, bảo bà ta câm miệng.
Ngày thứ ba, Đổng thị có chút hoảng hốt, nha dịch mỗi ngày ra ngoài tìm, nửa điểm tăm hơi đều không có, vài lần tìm Triệu huyện lệnh hỏi thăm, đều bị đuổi trở về, Triệu huyện lệnh nhân ngày ấy nghe Đổng lão phu nhân nói, trong lòng nén giận, mấy ngày này không quan tâm Đổng thị. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Mắt thấy ba ngày qua đi, mà Đổng Khánh Sơn tin tức vẫn bặt tăm, Triệu huyện lệnh cau mày, ngồi ở án đường, nhíu mày, nam nhân sống sờ sờ thế nhưng lại biến mất nửa điểm dấu vết cũng không có, cũng không người nào thấy, quá mức không bình thường. Văn sư gia đứng bên cạnh, mắt nhìn về phía ngoài nha môn.
Ngày thứ tư, vẫn không có tin tức, Đổng lão phu nhân ở nhà không yên, trong lòng cũng không thoải mái, liền muốn tìm người gây chuyện, bà ta tới cửa kêu trời khóc đất, Triệu huyện lệnh vừa thấy bà, đầu liền đau, Đổng lão phu nhân khóc nước mũi nước mắt tùm lum, là nhi tử Đổng Đại Tráng cùng con dâu Lý thị đỡ bà ta, Đổng gia chỉ có mỗi Đổng Khánh Sơn là độc đinh, đằng trước có ba tỷ tỷ, đều sớm đã xuất giá. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
"Thư Tài, Khánh Sơn đến tột cùng đã đi nơi nào, ngươi rốt cuộc có phái người dụng tâm tìm kiếm không?"
Hai bên nha dịch bất mãn, sao có thể không dụng tâm, xém lên trên núi luôn rồi, toàn bộ huyện thành, quanh thôn xóm đều hỏi qua, mấy ngày nay, hân đều chạy sắp gãy, đế giày đều mòn, mà nương huyện lệnh phu nhân nương nửa lời dễ nghe cũng không có, còn nói bọn họ vô tâm, thật là làm người ta thất vọng buồn lòng. Nếu không phải là nhạc mẫu huyện lệnh, nha dịch đã sớm dùng trượng đuổi đi. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Triệu huyện lệnh khụ một tiếng, "Nhạc mẫu, đừng vội, có lẽ là Khánh Sơn ham chơi quên về, hai ngày nói không chừng liền tự về nhà mà." ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Đổng lão phu nhân trong lòng cũng nghĩ như thế, Khánh Sơn từ nhỏ tung hoành, không ai dám chọc, từ trước đến nay chỉ có nó khi dễ người khác, người khác ở trong tay nó tuyệt đối không chiếm được tiện nghi, bất quá là do lần trước con rể đem bà ta đuổi khỏi môn, trong lòng oán hận, phát tiết bất mãn mà thôi, cố ý kéo theo nhi tử cùng con dâu tới giữ thể diện, làm con rể phải cúi đầu.
Đổng Đại Tráng cùng Lý thị đối với việc nhi tử mất tích, căn bản là không thèm để ý, dĩ vãng Khánh Sơn cũng thường đi mấy ngày không trở về nhà, chờ bạc hết liền sẽ xuất hiện, bọn họ không cần phải quá lo lắng. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Con dâu Lý thị không cao hứng, da mặt gục xuống, bởi vì bà bà muốn tới huyện nha xả tức, hôm nay cửa hàng cũng không mở, trơ mắt nhìn bạc tuôn đi, một bụng oán khí.
Lúc này, bên ngoài Đăng Văn Cổ có người gõ vang, nha dịch kích trống người mang lên công đường, Đổng lão phu nhân chờ được ánh mắt Triệu huyện lệnh, thối lui đến hậu đường. Người đánh trống là một lý chính thôn Thất Phong dưới chân núi xa xôi nhất Độ Cổ huyện thành, hắn tới báo án nói là thợ săn trong thôn ở trong núi phát hiện một khối thi thể bị dã thú gặm tan tác. Triệu huyện lệnh vội vàng phái nha dịch cùng Ngỗ tác đi trước, Đổng lão phu nhân thấy nha dịch đi không ít, tách ra một nửa người, có chút không muốn, nói với Triệu huyện lệnh:
"Thư Tài, thi thể trong núi kia khẳng định là thôn dân, tiện dân đó đã chết cũng đã hết, hà tất phải phái nhiều người đi chi, để những người này đi tìm cháu trai ngươi Khánh Sơn đi, cháu trai ngươi chính là mệnh Đổng gia, Đổng gia có hắn là độc đinh, tổ tông còn chờ hắn truyền đời đó."
Nha nội thu được ánh mắt huyện lệnh, toàn bộ đứng dậy, một nửa đi tra án lí chính ở Thất Phong, một nửa người tản ra đi tìm Đổng Khánh Sơn, Đổng lão phu nhân cho rằng tất cả đều đi tìm tôn tử, lúc này mới vừa lòng mà hừ một tiếng. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Đổng thị ở hậu viện nghe được thanh âm, phái Khúc bà tử tới đón Đổng lão phu nhân đi vào, Đổng lão phu nhân bĩu môi, buông tay con dâu để nữ nhi đỡ, nghênh ngang mà vào hậu viện. Triệu huyện lệnh mày nhăn như ông lão tuổi cao, Văn sư gia diêu hạ đầu, thở dài, rũ mắt không nói. Vì đại biểu xin lỗi chuyện lần trước, Đổng thị giúp Đổng lão phu nhân có đủ mặt mũi, không chỉ có bày một bàn tiệc tám món lạnh tám món nóng, hơn nữa lúc đi còn cho bọn họ bốn hộp điểm tâm, hai thất vải dệt tốt nhất, Đổng lão phu nhân mặt mày hớn hở, miệng bóng nhẫy ăn lấy ăn để, vênh váo tự đắc ngồi trên xe ngựa Đổng thị an bài rời đi.
Triệu Thư Tài đừng nói là mới làm huyện lệnh, về sau có làm quan lớn hơn nữa, cũng phải kính trọng bà ta, nữ nhi bà ta là chủ mẫu hậu viện hắn, bà ta chính là quan gia lão phu nhân. Con dâu Lý thị nhìn hộp điểm tâm, còn có hai thất vải dệt, lại ăn một đống đồ tốt, trong lòng thoải mái không ít, cũng không bày sắc mặt.
Khi mặt trời lặn, nha dịch Ngỗ tác hồi nha, thu thi cốt tàn khuyết không được đầy đủ về, giữ ở trong túi, giũ ra trên mặt đất, Triệu huyện lệnh quay đầu đi. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Nha dịch đăng nói, bọn họ ở xung quanh hỏi qua, cũng không có nhà ai có người mất tích, đành phải đem thi cốt mang về huyện nha. Thi cốt rơi rớt tan tác, da thịt bị dã thú gặm sạch, thời tiết nóng bức, tản ra mùi hư thối, làm người sống muốn nôn.
Bọn nha dịch đem thi cốt rớt ở phụ cận thu thập trở về, từ mấy miếng vải rách mà xem, là lụa bố, lụa bố tuy không quý báu, lại không phải bá tánh bình thường có thể mặc, ít nhất cũng là nhà giàu có mới có tiền mua, người chết không giống như là người miền núi. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Ngỗ tác báo cáo pháp y trình lên, phỏng đoán người chết là nam tử, tuổi chừng hai mươi sáu bảy, hình thể cao lớn, nguyên nhân chết vì thi cốt không được đầy đủ, da thịt sạch bách, có vẻ là vào nhầm núi sâu, bị mãnh thú tập kích mà chết, phụ cận phát hiện không ít dấu chân dã thú. Văn sư gia viết báo cáo, an bài người ngày mai đi dán bố cáo, nhà ai có dân cư mất tích, nếu là nam tử thanh niên thì tới huyện nha nhận diện.
Một vị nha dịch nhỏ giọng nói, "Đổng gia công tử không phải cũng mất tích mấy ngày sao?" ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Văn sư gia dừng bút, xem hắn, lại xem Triệu huyện lệnh, lòng Triệu huyện lệnh đột ngột rung, hai mươi sáu bảy, là nam tử, thân hình cao lớn, ăn mặc không kém, người chết có đặc thù khá giống Khánh Sơn, với cháu trai rất là ăn khớp.
Nha nội tĩnh lặng, Triệu huyện lệnh gian nan nói, "Phái người đến Đổng gia mời người đến, nhận diện người chết." Bọn nha dịch đến Đổng gia, thì mẹ chồng nàng dâu Đổng gia đang tranh giành hai thất vải dệt đến mặt đỏ tai hồng, Lý thị muốn đưa tới cửa hàng bán, thêm chút tiền bạc, Đổng lão phu nhân lại muốn may đồ mới, ở trước mặt láng giềng khoe khoang. Đang tranh luận không thôi , bên ngoài có người gõ cửa, Đổng Đại Tráng mở cửa ra, nhìn thấy nha dịch, có chút ngơ ngẩn, "Không biết huyện lệnh đại nhân có việc gì,sao giờ này còn tới cửa?"
Đổng lão phu nhân ném vải dệt, chạy ra vui mừng hỏi, "Chính là tìm được tôn nhi ta hả?" ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Nha dịch căng da đầu, không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu, chỉ nói có công vụ, huyện lệnh cho mời. Đổng lão phu nhân không cao hứng mà đô miệng, "Vừa rồi ở huyện nha không nói, hiện tại đến lúc phải nghỉ ngơi, hắn liền tới thỉnh, cũng không biết là chuyện gì?" ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Bất mãn thì bất mãn, Đổng gia có hôm nay cũng là nhờ vào Triệu Thư Tài là huyện lệnh, Đổng gia lại đi theo bọn nha dịch vào huyện nha, trước ngọn đèn dầu thông cửa Đổng lão phu nhân liền cảm thấy có chút không thích hợp, không chỉ có không khí không đúng, hương vị cũng quái quái.
Triệu huyện lệnh sắc mặt hơi đen, bọn nha dịch cũng cúi đầu, vừa thấy thi cốt trên mặt đất thảm đến không nỡ nhìnt, "Oa" một tiếng ói ra. Hôm nay ăn ngon, lại ăn nhiều, mùi khó nghe tản ra, bọn nha dịch đều quay đầu đi. Triệu huyện lệnh căng da đầu mở miệng, "trong núi Thất Phong phát hiện xác nam, khoảng hai mươi bảy tám tuổi, thân hình cao lớn, các ngươi nhận diện một chút." Đổng lão phu nhân ói đến nước mắt đều chảy ra, nghe lời này, lập tức hỏi lại, "Thư Tài, ngươi có ý gì?"
Triệu huyện lệnh che cái mũi không nói lời nào, dùng ngón tay chỉ cái xác trên mặt đất. Đổng lão phu nhân bị dọa đến cú sốc, phản ứng lại mắng to nói, "Hay lắm, Triệu Thư Tài, Khánh Sơn bất quá là ham chơi quên về nhà, ngươi liền trù nó chết, ngươi còn là dượng nó sao?" Đột nhiên, Lý thị hét lên một tiếng, chỉ vào phiến vải vụn, không dám tin mà che miệng, Đổng lão phu nhân cũng nhìn qua, cũng thét chói tai, ngất xỉu. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Đổng Đại Tráng chậm rãi đến gần trước, đánh bạo nhìn người chết tóc hình như còn, Đổng Khánh Sơn từ nhỏ tóc rể tre, không ai rõ con mình bằng cha, sao có thể nhận không ra hài tử, hắn thống khổ mà nhắm mắt lại. Thấy như vậy, Triệu huyện lệnh cùng nha dịch trong lòng hiểu rõ, người chết đúng là Đổng Khánh Sơn. Văn sư gia cúi đầu, ngày mai không cần đi dán bố cáo. Tiếng hét trong nha môn đến nội viện đều nghe rõ ràng, Đổng thị nghe tiếng nương, cả kinh điểm tâm trong tay đều rơi trên mặt đất, nhìn bên ngoài trời tối đen, đã trễ thế này, nương sao còn đến huyện nha. Vừa rồi lão gia mới phái người lại đây nói, có án tử, phát hiện thi thể vô danh, bảo không cần đến công đường, chẳng lẽ...( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Bà vội vàng chạy tới, vừa đến nha nội, liền thấy nương xỉu, tẩu tử thương tâm muốn chết, còn đại ca như ngốc lăng.
Trên mặt đất là cái xác tả tơi, ở dưới ngọn đèn càng khủng bố, đầu lâu xíu xíu, còn một ít da thịt, bà ta ngăn cơn buồn nôn, tiến lên đỡ nương. Lý thị khôi phục thanh minh, "Muội phu, ngươi phải làm chủ cho chất nhi, là ai hại hắn, làm tuyệt tự Đổng gia." ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018)
Triệu huyện lệnh hạ giọng nói, "Đại tẩu, người là ở rừng già núi Thất Phong phát hiện ra, phụ cận có dấu vết mãnh thú."
Lý thị xem thi cốt, xác thật là bị dã thú gặm cắn, chỉ là sao Khánh Sơn lại đến núi Thất Phong, nó tới đó làm gì? Đổng Khánh Sơn đi núi Thất Phong làm gì, Lý thị không biết, Triệu huyện lệnh càng không biết, bất quá án tử lại có thể chấm dứt, Đổng Khánh Sơn bị dã thú cắn chết, nguyên nhân chết không thể nghi ngờ, điểm đáng ngờ là vì sao hắn đến núi Thất Phong, nhưng án tử vẫn chấm dứt. ( Soái - Đào Quân Trang 21.06.2018) Một thành niên nam tử, hắn muốn đi đâu, là chuyện của hắn, hắn bị dã thú cắn chết, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, Văn sư gia viết xong hồ sơ, giao cho Triệu huyện lệnh, Triệu huyện lệnh đóng dấu kết án.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nt