CHƯƠNG 14: TỪ BẠN THÂN THÀNH NGƯỜI ĐẶC BIỆT
Joong Archen luôn xuất hiện như một chỗ dựa vững chắc cho Dunk Natachai.
Mỗi khi cậu mệt mỏi sau cảnh quay, anh đều chuẩn bị sẵn một chai nước hay đưa cậu đi ăn.
Đôi lúc ở những buổi quay khuya kéo dài, khi cả đoàn đều bận rộn, cũng chỉ có Joong kiên nhẫn ở bên cạnh cậu, trò chuyện và kể những câu chuyện nhỏ nhặt để giúp cậu quên đi sự mệt mỏi.
Dunk dần nhận ra sự khác biệt...
Cậu bắt đầu để ý rằng Joong không như thế với ai khác.
Sự chăm sóc ấy khiến Dunk bối rối, tự hỏi tại sao anh lại đối xử đặc biệt với mình đến vậy.
Chẳng phải giữa họ chỉ là tình bạn thân thiết thôi sao?
Dù thế, cậu không thể phủ nhận những rung động lạ lẫm trong lòng mỗi khi ở gần Joong.
Những lúc ánh mắt anh nhìn cậu chăm chú hay lời hỏi han dịu dàng vang lên, trái tim Dunk lại rộn ràng. Thế nhưng, cậu cố phớt lờ, cho rằng bản thân chỉ đang quá nhạy cảm.
Joong, trái lại, đã kiên định với tình cảm của mình từ lâu, nhưng anh không vội vàng.
Anh chọn cách âm thầm quan tâm, nhẹ nhàng và không phô trương, để Dunk cảm nhận mọi thứ theo cách tự nhiên nhất.
Tuy vậy, mỗi lần nhìn cậu cố tình lảng tránh, anh không khỏi cảm thấy lòng nặng trĩu nỗi buồn.
_Ngày 24/03/2023_
Trong một cảnh quay nọ, Dunk vô tình bị trượt chân ngã. Trước khi cậu kịp nhận ra điều gì, Joong đã vội vàng lao đến đỡ cậu. Bàn tay của anh dịu dàng, ánh mắt đầy lo lắng như muốn kiểm tra xem cậu có bị thương hay không.
Dunk đứng lặng, trái tim lỡ nhịp. Cảm giác nóng bỏng khi Joong chạm vào tay mình khiến cậu bối rối.
Lần đầu tiên, Dunk tự hỏi: Joong không chỉ đơn giản là một người bạn, phải không?
Nhưng Dunk không muốn nghĩ nhiều hơn.
Cậu sợ rằng câu trả lời sẽ thay đổi mối quan hệ vốn dĩ đã rất quý giá này.
_Ngày 05/04/2023_
Một ngày quay khác ngoài trời giữa thời tiết thay đổi, Dunk bị cảm cúm nhưng vẫn cố gắng hoàn thành công việc. Joong ngay lập tức nhận ra và không rời cậu nửa bước. Anh dường như lo lắng hơn cả bản thân Dunk.
Joong luôn bên cạnh, che ô để cậu tránh nắng. Mỗi khi Dunk ho khẽ, anh lập tức đưa nước ấm và vỗ nhẹ lưng cậu.
Lúc Joong cúi đầu để kiểm tra nhiệt độ trên trán của mình, gương mặt anh gần đến mức khiến Dunk không thể không để ý.
Sự quan tâm ấy không chỉ là trách nhiệm, mà là một cảm giác ấm áp, sâu sắc hơn rất nhiều.
Cậu bất giác cảm thấy lúng túng, bừng tỉnh nhận ra rằng Joong thật sự khác biệt với tất cả mọi người.
---
Dường như không ai trong đoàn là không nhìn thấy sự quan tâm của Joong Archen dành cho Dunk Natachai.
Trong một lúc nghỉ ngơi, P'Tee cười trêu Dunk:
"Nong Dunk, anh thấy Joong chăm em còn hơn chăm chính mình nữa đấy!"
Dunk vội vàng phủ nhận, nhưng nụ cười ngại ngùng đã bán đứng cậu. Dù ngoài miệng cậu khăng khăng rằng Joong chỉ là một người bạn tốt, nhưng trong lòng, cảm xúc lẫn lộn từ từ dâng trào.
Dunk bắt đầu để tâm những chi tiết nhỏ trong cách Joong đối xử với mình: những cái chạm vô thức, ánh mắt anh dõi theo cậu lâu hơn bình thường, hoặc cách anh luôn xuất hiện bên cậu vào lúc cần thiết nhất.
Dần dần, Dunk không thể phớt lờ cảm giác rằng những hành động ấy mang ý nghĩa đặc biệt.
Nhưng đồng thời, sự ngượng ngùng và nỗi sợ phải đối diện với sự thật lại khiến cậu tránh né Joong nhiều hơn.
---
Joong nhìn thấy rõ sự thay đổi của Dunk.
Nhưng anh không nói gì. Joong vẫn nhẹ nhàng quan tâm đến cậu và tránh để cậu thấy áp lực.
Anh tin rằng cảm xúc cần thời gian để chín muồi, và nếu Dunk chưa sẵn sàng, anh sẽ kiên nhẫn chờ đợi.
Với Dunk, ngoài tình cảm sâu nặng ra, thứ anh có thừa nhất chính là thời gian.
---
Tác giả chọn đại ngày, không có ngụ ý đặc biệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro