đêm của tuần thứ tư ★
Classytalk xin chào các cậu, sau gần một tháng tạm nghỉ ngơi để các thành viên tập trung cho việc ôn thi, thì chúng tớ đã quay lại đây.
Hôm nay author đầu tiên đánh dấu cho màn comeback này là một author triển vọng của ficdom bxg nói chung và đạn đỏ nói riêng. Và người này đang là đại diện tài năng của lứa 05er, chứng minh cho câu nói tuổi trẻ tài cao. Và author đó chính là wel (@nautilocalyx_) người vừa nhận giải author triển vọng của năm. Và bây giờ chúng ta hãy đến với những bí mật được wel bật mí tại classytalk hôm nay nhé!
dailyclassy
chào wel, mình là saint từ @dailyclassy! trong số mới tuần này của classytalk, chúng mình sau khi cùng nhau bàn bạc đã quyết định sẽ chọn cậu là author tiếp theo. mình nghĩ rằng với những thành công trong năm vừa qua thì hiện tại @nautilocalyx_ đang là một author đầy triển vọng với nhiều người ủng hộ. họ có lẽ sẽ rất vui nếu được cậu tiết lộ đôi chút về bản thân, về cách để trở thành một người viết tốt khi độ tuổi chưa phải quá lớn. mình sẽ rất vui nếu được phỏng vấn cậu, cậu sẽ chấp nhận lời mời từ dailyclassy chứ?
nautilocalyx
omgggggggg tui được daily classy mời nè hicccccc
cảm ơn mọi người đã ngỏ ý mời mình tham gia, tất nhiên là mình rất sẵn lòng rồi.
dailyclassy
cảm ơn cậu vì đã nhận lời của dailyclassy! trước khi vào phẩn phỏng vấn, cậu có thể giới thiệu về bản thân chứ?
nautilocalyx
xin chào mọi người, mình là wel đến từ đạn đỏ. hôm nay được đến đây trò chuyện cùng mọi người quả thật là vô cùng hạnh phúc, không ngờ rằng sau các senpai thì mình lại là người được phỏng vấn tiếp theo <3
dailyclassy
cảm ơn cậu, chúng mình cũng rất vui vì có thể giúp các reader hiểu rõ hơn về wel! giờ chúng ta sẽ cùng đến với câu hỏi đầu tiên nhé~
câu hỏi đầu tiên chúng mình dành cho wel là: năm 2018 có thể nói là một năm thành công với nautilocalyx_ phải không nhỉ, vậy cậu nghĩ gì khi nhận được sự yêu thương từ mọi người và giải author triển vọng năm nay?
nautilocalyx
có lẽ mọi người sẽ nghĩ vậy, nhưng mình thực sự chưa cảm thấy 2018 là một năm thành công với mình. mình đã bỏ phí một khoảng thời gian rất dài trong năm nay, có thể nói là mình đã lạc lối đi, hoàn toàn bế tắc. rất may là mình đã tìm lại được cảm hứng viết lách vào khoảng những tháng cuối năm nay và quay trở lại cùng với mọi người, nhưng cũng chính vì đã biến mất một thời gian khá dài nên mình còn rất nhiều dự định dở dang, rất nhiều bản thảo chưa triển khai và bản thân chưa thực sự phát huy được tối đa những gì mình có. vậy nên mình sẽ không xem 2018 là một năm thành công đâu, nó còn là một năm đầy tiếc nuối với mình ấy chứ, mình sẽ chỉ nhận lấy hai chữ thành công một khi mình thật sự hài lòng với bản thân.
khoảng thời gian khi mình trở lại wattpad thực sự khá khó khăn, mình cảm thấy tự ti, tủi thân và vô cùng xa lạ vì chẳng còn mấy ai nhớ đến. nhưng khi dần dần nhận được sự yêu thương và công nhận của mọi người thì mình thật sự chỉ muốn mắng bản thân thật nhiều thôi, sự cố gắng sẽ luôn được đền đáp, và những người yêu thương mình sẽ mãi luôn ở bên cạnh mình mà thôi. mình thực sự vô cùng trân quý những tình cảm mọi người đã dành cho mình, từng lời nhận xét, khen ngợi hay an ủi động viên, mọi người khiến mình nhận ra rằng à, chỉ cần mình luôn luôn dành cho mảnh đất màu cam này những cố gắng tốt đẹp nhất này thì sẽ nhận được những yêu thương, những đền đáp tốt đẹp nhất mà thôi, đơn giản vậy thôi mà mình lại ngốc nghếch suy nghĩ nhiều đến như vậy.
về giải author, trong khoảng thời gian bế tắc mình thậm chí còn xác định 2018 này mình tèo rồi, bye bye awards luôn rồi, vậy mà cuối cùng vẫn được mọi người tin tưởng bình chọn, vẫn được vinh danh. lúc này thì mình thực sự hiểu rồi, mình chỉ cần cố gắng thật nhiều, yêu thương thật nhiều, những gì xứng đáng nhất sẽ đến với mình mà thôi. xin lỗi và cảm ơn mọi người vô cùng vì đã dành cho mình giải author triển vọng năm nay.
"văn chương mà, cái cần nhất chính là cảm xúc, cảm hứng và thời gian. và mình chưa bao giờ thấy wel viết không hay cả, wel hãy cứ bồi đắp cảm xúc đi, không phải vội vàng, hãy cứ nghỉ ngơi đi, nếu wel muốn vậy" mình vẫn luôn nhớ câu nói này của chị rêu.
dailyclassy
câu hỏi tiếp theo của cuộc phỏng vấn này cũng là một câu hỏi cho thấy một lý do giúp wel được mọi người yêu mến đó nè~ các reader và follower của cậu đều công nhận rằng cậu rất chăm chỉ, có lẽ một phần lý do cậu được mọi người công nhận cũng là vì lịch update thường xuyên của cậu nhỉ? cậu có động lực gì để viết nhiều như vậy không ạ?
nautilocalyx
động lực để viết nhiều à, chính xác là vì từ vị trí một người reader như mình đây. mình đã từng bỏ lỡ, lãng quên rất nhiều chiếc fic hay vì author rất lâu mới có thời gian viết và update fic, kể cả khi author đó có cập nhật thì cũng rất khó để bắt lại được mạch cảm xúc sau một thời gian dài, mình đành toàn tặc lưỡi bảo thôi được fic hoàn rồi đọc một thể thế là tèo téo teo quên fic luôn =))) chính vì rất sợ fic của mình sẽ lâm vào tình trạng như vậy nên mình tự nhủ đã viết ra, đăng lên cái gì thì cũng đều phải tâm huyết, tập trung chăm chút cho duy chỉ mình nó đến khi ngon lành xong xuôi thì mới yên tâm đi update các fic khác.
nhưng mà cái tính cả nghĩ này của mình cũng hơi ba chấm, vì sợ update fic rồi mà tự dưng bí ý tưởng nên mình có hơn chục cái bản thảo cũng chả dám đăng, bấm bụng tự nhủ hoàn xong mới đăng lên, điển hình là một longfic wenga 1 năm 4 tháng được có 8 chương.
dailyclassy
ồ hoá ra là vậy. có lẽ nhờ wel có trách nhiệm với các tác phẩm của mình nên các reader mỗi lần đọc fic của cậu đều cảm thấy rất an tâm không sợ tác phẩm mình yêu thích không còn được update nhỉ? cơ mà theo như cậu nói, thì có vẻ sự chu toàn có được từ chính kinh nghiệm đọc fic của bản thân đã khiến wel được biết đến nhiều hơn với oneshot ha, vì oneshot sẽ không phải lo update nhiều đúng không nè. wel được biết đến với các oneshot, tuy ngắn nhưng có dòng cảm xúc rất tốt. vậy để viết nên những câu chữ ấn tượng như
thế thì cảm hứng văn chương của cậu thường đến từ đâu?
nautilocalyx
là những lúc ngồi vẩn vơ mà nghĩ ra hoặc đọc được mấy câu hay ho trên tumblr, trong thơ, trong nhạc rồi triển luôn thành plot. ví như mình có đọc được một câu "khói thuốc hôm nay có vị cô đơn lạ" ở đâu đó, thích quá và thế là triển luôn ra được "khói thuốc", hay quá ấn tượng câu "Em đi rồi, tôi cũng phải về thôi." nên cũng viết ra được "Tôi cũng phải về thôi". lúc mà có được một câu gì đó hay ho để khai thác thì mình sẽ nghe nhạc, đọc thơ đọc tumblr đọc fic để cảm xúc tuôn trào bùng nổ luôn, sau đó tắt hết mọi thứ và tập trung viết bằng tất cả những cảm hứng mình đã có được. đặc biệt mình viết oneshot là phải viết một lèo cho xong luôn, lắm đâu được những lúc hăng viết thế này.
dailyclassy
hoá ra cảm hứng của cậu chỉ đơn giản như vậy thôi ha, cơ mà tuy đơn giản nhưng không ai cũng có khả năng nắm bắt những dòng cảm xúc thoáng qua đâu ấy. vậy từ khi nào mà cậu tìm được những cảm hứng vừa rồi, cũng như dùng chúng để bắt đầu viết? quá trình trở thành một author của cậu hẳn cũng không dễ dàng gì, cậu có thể kể cho dailyclassy và những người ủng hộ cậu đôi chút về quá trình ấy không?
nautilocalyx
càng viết nhiều thì cái tâm hồn văn chương của mình nó càng nhạy cảm, viết lách cũng lên tay và sẽ biết cách năm bắt, khai thác những cảm hứng dù chỉ là nhỏ nhất thôi.
trở thành một thành viên của bangtanvelvet là điều trước kia mình chưa hề ngờ tới, đổ đạn đỏ một cách tình cờ, tìm được đến thế giới ficdom và hâm mộ các senpai đi trước một cách tình cờ, rồi cũng muốn được viết, được cống hiến cho đạn đỏ, được ngưỡng mộ, được trở thành một lí do đưa mọi người đến với đạn đỏ. mình vẫn nhớ như in cái cảm giác bồn chồn, hạnh phúc cùng thỏa mãn vô cùng khi viết ra cái oneshot đầu tiên và thấp thỏm nộp nó đi để làm test cho vị xuân, rồi khi nhận được những dòng nhận xét, những lượt vote, những sự công nhận đầu tiên, khi mimosa cán mốc 1k lượt đọc, nhiều lắm. rồi cả những khoảng thời gian bế tắc, tủi thân và chán chường, ngẫm lại thấy thực sự rất đẹp đẽ. cái vị trí author của đạn đỏ đến bây giờ đối với mình vẫn luôn là một điều thật kì diệu, khi mình tình cờ được đến với thế giới ficdom này, khi nó trở thành một phần đặc biệt quan trọng trong cuộc sống của mình, quen được những người bạn mình hết sức trân quý, cống hiến được cho nơi này những điều mình vô cùng tâm đắc. mà lan man quá, tóm lại chỉ là quá trình ấy thực sự rất kì diệu mà thôi.
dailyclassy
cảm ơn wel vì đã vượt qua những khó khăn vừa rồi để đem tới cho mọi người những tác phẩm hay nhé! và dailyclassy cũng được biết, cậu sinh năm 2005, một độ tuổi có thể nói là vẫn còn nhỏ so với đa số các author khác. vậy cậu có cho rằng số tuổi ảnh hưởng đến cách viết, văn phong của một author không nhỉ?
nautilocalyx
mình nghĩ một phần thì số tuổi cũng ảnh hưởng đến cách viết và văn phong, giống như mọi người đều có thể thấy rằng hầu hết các anh chị đi trước đều được va chạm và có nhiều kinh nghiệm, viết rất chắc tay, vốn từ phong phú. thời gian giúp hoàn thiện con người mà, càng lớn lên thì nội tâm, suy nghĩ càng có chiều sâu hơn, các lĩnh vực, thể loại và hiểu biết càng được mở rộng hơn. nhưng mình cũng nghĩ số tuổi chưa chắc đã quyết định được gì, vì văn phong, giọng văn xuất sắc hay không cũng phụ thuộc vào tố chất văn chương nữa.
2005 là độ tuổi vẫn bé và còn nhiều khiếm khuyết, mình không có ý kiến gì về suy nghĩ này. nếu các anh chị lớn hơn cảm thấy vậy thì chính là họ cảm thấy như vậy, ai, độ tuổi nào cũng có những góc nhìn, những thế giới khác nhau. độ tuổi nào cũng có khiếm khuyết, cũng giống như mình bây giờ nhìn vào các em nhỏ hơn cũng có vài điều muốn nói, nhưng thay vì nghĩ đến độ tuổi của các em, nghĩ đến việc tặc lưỡi lắc đầu với các em vì nghĩ các em còn nhỏ tuổi mà có nhiều khiếm khuyết thì mình chỉ tập trung vào những khiếm khuyết của các em để góp ý, giúp các em sửa đổi cái khiếm khuyết đó một các chân thành mà thôi. mình thực sự không cảm thấy thoải mái những người luôn áp đặt suy nghĩ 05line là độ tuổi vẫn bé, chưa hiểu biết, cảm giác như.. hmm, họ cho bản thân ở vị trí cao hơn và nhìn xuống với tư cách bề trên? (mình đang nói về những người suy nghĩ theo hướng tiêu cực). độ tuổi nào cũng có những thế giới riêng, mình cảm thấy suy nghĩ về độ tuổi thế này thế kia thật sự chẳng đáng được chú trọng.
dailyclassy
cảm ơn wel về những chia sẻ vừa rồi! mình tin những gì cậu nói về định kiến dành cho author thế hệ 05er sẽ là động lực cho rất nhiều author tầm lứa tuổi này. tuy nhiên có động lực là một chuyện, nhưng để viết được hay là chuyện khác. wel có hình mẫu lý tưởng hay một author nào đó cậu thấy ngưỡng mộ và coi là động lực phấn đấu không?
nautilocalyx
ngưỡng mộ thì tất nhiên là nhiều rồi, nhưng động lực phấn đấu thì chính là vì đạn đỏ, vì những người mình yêu quý và yêu quý mình cùng một bản thân thật tốt đẹp trong tương lai thôi. mình thường nghĩ đến những điều tốt đẹp hơn là đặt ra một hình mẫu, một cá nhân lý tưởng để phấn đấu trở thành, cứ làm hết sức mình là được.
dailyclassy
cảm ơn wel rất nhiều vì cuộc trò chuyện vừa rồi! cuối cùng, sau một năm 2018 có thể nói là thành công khi được công nhận và yêu mến, wel có thể chia sẻ kế hoạch và dự định của cậu trong năm 2019 không nhỉ? mình tin các readers của cậu đều rất mong chờ các tác phẩm tương lai của cậu đó!
nautilocalyx
mình có nhiều dự định lắm, đầu năm mới bao giờ cũng rạo rực như vậy mà. mình mong bản thân có thể cho ra được ít nhất 2 longfic, một fic thriller nè, mỗi tháng một oneshot nè, tóm lại là cống hiến thật nhiều cho đạn đỏ nói riêng và ficdom nói chung. mình sẽ cố gắng sao cho xứng đáng với giải author triển vọng năm nay và hai chữ thành công cho chính bản thân mình.
dailyclassy
cảm ơn wel thật nhiều nha~ mong cậu trong năm nay sẽ thực hiện được tất cả các dự định trên~ lần nữa cảm ơn cậu vì đã nhận lời phỏng vấn cùng dailyclassy!
nautilocalyx
cảm ơn mọi người thật nhiều vì đã mời mình tham gia phỏng vấn, một năm mới thật hạnh phúc nhé ♡
.
.
.
thế là đã đến lúc chúng ta phải nói lời tạm biệt với nhau rồi. tuy thời lượng ngắn nhưng chúng tớ rất mong các cậu sẽ có giây phút thư giãn và học hỏi được nhiều thứ cùng dailyclassy và author nautilocalyx. cảm ơn các cậu đã theo dõi và xin chào và hẹn gặp lại vào tuần sau nha ♡
phỏng vấn: markleemeanslove
viết bài: merveillxix
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro