Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Cậu bị bất ngờ trước lời nhắc nhở của hắn . Trên đường về lớp cậu liên tục đặt câu hỏi " Yêu nhau là phải làm chuyện đó sau " . Không phải cậu không yêu hắn không muốn làm với hắn , mà là cậu và hắn chỉ mới học trung học còn chưa tự lo được cho bản thân , còn chưa có gì trong tay không thể cưới nhau được thì sao có thể làm chuyện đó được . Cậu cố gắng thuyết phục bản thân cho hắn thứ hắn muốn để hắn tin rằng cậu cũng yêu hắn , nhưng cậu không thể thuyết phục nổi bản thân mình .

Hôm nay anh không cùng cậu về nhà cậu mà về thẳng nhà anh . Vừa bước vào nhà đã thấy ông anh của anh ngồi ở phòng khách . Anh lướt qua hắn đi thẳng lên lầu .

- Hôm nay cậu em quý tử của tôi lại về nhà sớm thế , không đi theo thằng nhóc chủ tịch câu lạc bộ âm nhạc ah . Tiêu Thành nói móc anh .

- Chuyện của tôi không cần anh xen vào . Anh quay về phía hắn nói .

- Nhưng đó là người yêu của tao . Mày không nên động vào . Hắn đứng dậy nhìn anh .

- Tôi và Nhất Bác chỉ là bạn không có gì cả . Anh nên chăm sóc người yêu anh cho tốt đi đừng để mất rồi mới hối tiếc .
Anh nhắc nhở hắn .

- Tao không hề sợ mất nha . Chỉ là cái tao muốn vẫn chưa lấy được nên chưa muốn vứt đi thôi . Hắn nhếch mép nhìn anh .

- Khốn kiếp , đừng làm Nhất Bác tổn thương tôi sẽ không tha cho anh đâu .
Anh cảnh cáo hắn .

Không để hắn nói thêm anh quay lưng đi lên phòng mình . Anh tức giận đấm mạnh tay vào tường khiến tay chảy máu . Anh không biết làm sao để nói cho Nhất Bác biết mà tránh xa tên anh khốn kiếp của anh ra , không biết nói sao cho Nhất Bác tin đây . Suy nghĩ thật kĩ anh quyết định sẽ khuyên Nhất Bác thử xem sao .

Ngày hôm sau khi cùng cậu đi về nhà trên đường đi anh nói chuyện cùng cậu . Đến 1 đoạn vắng người anh thấy thời cơ tới nên đã nói với cậu .

- Nhất Bác . Anh gọi cậu .

- Nè sao nay kêu đúng tên vậy , cậu đừng làm tôi sợ nha . Cậu bất ngờ nhìn anh .

- Tôi biết cậu rất yêu Tiêu Thành , nhưng mong cậu đừng quá tin tưởng hắn . Hắn không đáng để cậu tin tưởng đâu và cũng không yêu cậu thật lòng đâu . Đừng cho hắn bất cứ cơ hội nào có được cậu nếu không người tổn thương sẽ là cậu đó . Anh nói liền 1 mạch với cậu .

- Nè Tiêu Chiến cậu có biết cậu đang nói gì không . Cậu nói xấu người yêu tôi trước mặt tôi sao . cậu nhìn anh tức giận .

- Tôi không phải nói xấu người yêu cậu tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu . Tôi không muốn cậu tổn thương . Anh nắm lấy vai cậu nói .

- Cậu lấy bằng chứng gì nói anh ấy như vậy . Anh ấy không phải là người như vậy đâu . Tiêu Chiến nếu cậu còn muốn là bạn tôi thì đừng bao giờ nói như vậy trước mặt tôi . Cậu hất tay anh ra khỏi vai mình .

- Sao cậu ngốc quá dậy Nhất Bác , tôi nhắc nhở cậu mà cậu còn như vậy với tôi . Tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi . Anh tức giận lớn tiếng với cậu .

- Tôi không cần , cậu đi về đi tôi không muốn nói chuyện với cậu . Cậu quay mặt bỏ đi .

Anh tức giận bỏ về nhà mình . Sao cậu lại tin tưởng hắn như vậy , sao lại yêu tên khốn như hắn nhiều như vậy . Anh chỉ muốn tốt cho cậu sao cậu không tin anh . Còn ở bên cạnh hắn thì sự tổn thương sau này cậu phải nhận sẽ rất lớn , cậu thật ngu ngốc . Kể từ ngày hôm đó anh và cậu không nói chuyện với nhau nữa , dù có sinh hoạt chung trong câu lạc bộ anh cũng không nhìn đến cậu .

Kì thi học kì 2 đến gần khiến ai cũng bận rộn ôn thi để đạt thành tích tốt . Cậu và hắn cũng chỉ nói chuyện với nhau qua điện thoại . Cậu cố gắng quên đi những ưu phiền trong chuyện tình cảm để tập trung thi thật tốt . Chuyện đó để sau khi thi xong cậu sẽ cùng hắn nói chuyện thật đàng hoàng . Trải qua kì thi học kì 2 xong mọi người đều trông chờ vào kết quả thi để xem người đứng đầu ba khối có thay đổi hay không . Đến lúc có kết quả cậu liền thở phào nhẹ nhõm , không bị ảnh hưởng chuyện tình cảm cậu vẫn đứng nhất khối 11 .

Ngày hôm đó hắn chủ động gọi cho cậu hẹn cậu đi ăn để chúc mừng . Cậu đồng ý .

- Hôm nay em không được từ chối anh đâu đó , em hứa em sẽ là của anh . Hắn mỉm cười nhìn cậu .

- Tiêu Thành em ..... em . Cậu không biết phải nói thế nào .

- Em lại sao nữa . Hắn nhếch mày nhìn cậu .

- Em thật sự chưa sẵn sàng cho chuyện đó . Mình tập trung vào việc học trước được không . Sau này lớn hơn , đứng đắn hơn mình hãy tính đến chuyện này , được không . Cậu nói .

- Em thật phiền phức . Hắn bỏ lại 1 câu nói rồi đứng dậy đi về .

Cậu như chết lặng khi hắn bỏ lại cậu 1 mình mà ra về . Chuyện đó đối với hắn quan trọng vậy sao . Cậu thật thất vọng khi hắn hành động như vậy . Tính tiền rồi ra về , cậu đi lang thang trên đường về nhà cảm thấy thật bất lực . Đang đi thì cậu đâm phải 1 người đi ngược về hướng mình .

- Xin lỗi , xin lỗi tôi không cố ý . Cậu cúi đầu , liên tục xin lỗi .

- Vương mỹ nhân , làm gì như người mất hồn vậy , đi không nhìn đường gì hết .
Anh vội đỡ cậu đứng thẳng dậy .

- Không có gì . Cậu bình tĩnh lại thì thấy người đó là Tiêu Chiến .

- Nhìn sắc mặt cậu không tốt có chuyện gì sau . Anh vội hỏi cậu khi thấy mặt cậu rất buồn .

- Tôi .... cãi nhau với Tiêu Thành . Cậu ủ rũ nói .

- Đi tôi đưa cậu đi chơi . Anh nắm tay cậu lôi đi không để cậu trả lời .

Đưa cậu đến công viên anh cùng cậu chơi những trò chơi mà cậu thích . Cậu cũng cùng anh chơi những trò chơi mà anh thích . 2 người cùng nhau vui vẻ ăn kem rồi đi dạo công viên . Tâm tình của cậu cũng tốt hơn rất nhiều . Vui chơi đến khi mệt nhoài anh đưa cậu về nhà .

- Cảm ơn cậu đã đưa mình đi chơi . Cậu nói với anh .

- Không có gì tôi chỉ không muốn thấy cậu buồn thôi . Cậu cười sẽ đẹp hơn . Anh nhéo má cậu .

Cậu mỉm cười nhìn anh . 2 người chào nhau rồi ai về nhà nấy . Anh không muốn tìm hiểu cậu và hắn cãi nhau chuyện gì . Anh không muốn vì hắn mà anh và cậu lại bất hòa thêm 1 lần nào nữa . Anh muốn dùng tư cách là bạn để ở bên cạnh cậu bảo vệ cậu . Anh không biết được là hắn sẽ làm gì cậu nên anh cần ở cạnh cậu . Còn cậu khi về nhà đã cố gắng gọi cho hắn nhưng không ai bắt máy .

Tiêu Thành sau khi bỏ cậu lại quán lẩu hắn hẹn với vài đứa bạn đi quán bar để uống rượu . Hắn thật sự rất bực bội vì cậu làm hắn mất quá nhiều thời gian . Đã bỏ ra nhiều thời gian như vậy thì hắn nhất định phải ăn được cậu mới thấy hả dạ .

- Thằng nhóc mày quen thế nào rồi đã ăn được chưa . Bạn hắn bỡn cợt hỏi .

- Vẫn chưa , thằng nhóc đó làm tao mất quá nhiêu thời gian rồi . Hắn bực bội nói .

- Hàng nguyên tem , con nhà lành đâu phải nói ăn là ăn như mấy đứa lẳng lơ được . Bạn hắn lại nói .

- Muốn cùng ăn không , tao sẽ hẹn nó ra tụi mình cùng nhau ăn .
Hắn nhếch mép nhìn bạn mình .

- Nè cưỡng bức thanh niên chưa 18 đi tù đó nha mày . Bạn hắn nhắc nhở .

- Mày quên tao là con trai tập đoàn Tiêu thị ah . Tao có cưỡng bức nó vài lần thì cũng không sợ đi tù . Hắn tự tin nói .

- Nếu mày đã bảo đảm thì ăn thôi hàng ngon vậy mà . Bạn hắn cười nham nhở .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro