Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 126 - Đoán ra được (3)

Sau này cậu mới biết thì ra khách sạn Ngọc Sáng và CLB đêm Ngọc Sáng là một chủ.

- Đi chỗ khác chơi được không?

Phác Trí Mẫn kéo tay Tiểu Kim.

- Ây za, Phác tổng? Đau lòng rồi? Cậu xem mấy tay đàn ông đã vào rồi, bây giờ chúng ta không vào có phải là mất hứng quá không?

Tiểu Kim hồn nhiên không hiểu ý Phác Trí Mẫn, tưởng cậu xót tiền cố ý trêu chọc.

- Phác tổng! Nhanh lên một chút.

Lúc này mấy tên đàn ông đã vào đến cửa đang gọi họ.

Phác Trí Mẫn ngẫm nghĩ, thôi, là anh ta mở nhưng chắc không đến nỗi ở đây 24/24 chứ, hôm nay coi như cậu đến làm khách, dù sao những người ở đây cũng không biết cậu, thôi kệ.

- Đi thôi.

Phác Trí Mẫn lôi Tiểu Kim, Lý Nhiên vào trong Ngọc Sáng.

- Phòng riêng, 7 người.

Phác Trí Mẫn ở quầy rượu nói với nhân viên lễ tân.

Lễ tân kiểm tra trên máy tính, tươi cười nói với Phác Trí Mẫn.

- Ngại quá, hôm nay phòng nhỏ cũng hết mất rồi.

- À? Vậy phòng trung bình đi.

Phác Trí Mẫn không nghĩ là Ngọc Sáng lại kinh doanh tốt như vậy, cậu suy nghĩ một chút rồi đưa ra đề nghị với lễ tân.

- Xin lỗi anh, phòng trung bình cũng hết rồi, hiện tại chỉ còn phòng VIP hạng Kim Cương, xin hỏi anh có thẻ VIP không?

Phòng VIP là phòng sang trọng nhất của Ngọc Sáng, thẻ kim Cương phải có tối thiểu 5 vạn tiền mặt, bởi vì phí bao phòng đắt dọa người.

- Không có... không có.

Phác Trí Mẫn lắc đầu. Mọi người đứng đó cũng hơi thất vọng, Phác Trí Mẫn cảm thấy hơi ngại.

Khi Phác Trí Mẫn xuất hiện ở lễ tân để hỏi phòng, Lý Kinh Lý vô tình đi ngang qua đã nhìn thấy, liếc mắt một cái là nhận ra cậu, anh cũng dự tiệc cưới của Chủ tịch, khi đó vì tò mò không hiểu một người như thế nào có thể làm vợ Chủ tịch nên đặc biệt ấn tượng với Phác Trí Mẫn. Lúc vừa thấy cậu xuất hiện ở đây anh hơi kinh ngạc.

Nói vài câu với thuộc hạ bên cạnh, anh vội vàng đi tới đằng trước.

Thuộc hạ sau khi nhận lệnh, đi về hướng Phác Trí Mẫn, giao một tấm thẻ cho Lễ tân, nói với cô.

- Mở phòng kim Cương cho thiếu gia này.

Phác Trí Mẫn liếc mắt thấy một người mặc vest đen, cảnh giác xem xét kỹ lưỡng người đàn ông này.

- Ngại quá, cậu khỏe chứ, tôi là quản lý ở đây, tối nay cô là vị khách số 168 may mắn, cho nên, chúng tôi phục vụ miễn phí cho mọi người.

Thấy Phác Trí Mẫn nghi ngờ, người đàn ông kia liền mang thẻ nhân viên của mình cho cậu xem, nhân tiện sáng tác lời nói dối, khiến cho nhân viên lễ tân há hốc mồm.

- Thật không? Vậy thì tốt quá.

Tiểu Kim và nhóm đồng nghiệp đều tưởng thật, phòng VIP đấy, họ chẳng biết phải để dành lương bao lâu mới được bước vào đây một lần, lần này không ngờ lại may mắn đến thế, được miễn phí.

Cả đám tính toán, tối nay sẽ hoành tráng một bữa.

Phác Trí Mẫn tự nhiên không tin lắm, cậu vội vàng quay đầu nhìn một lượt xung quanh, cậu nghĩ là Mẫn Doãn Khởi nhìn thấy cậu nên mới sai người làm thế nhưng nhìn một vòng cũng không thấy anh.

- Thiếu gia. Thiếu gia à...!

Thấy cậu nửa ngày không lên tiếng, người đàn ông kia vội vã gọi.

- À, ngượng quá, chúng tôi không chơi nữa.

Phác Trí Mẫn cầm lại chứng minh thư, lôi bọn Tiểu Kim đi.

- Đừng thế mà...

Mấy người kia không chịu đi, gặp chuyện may như vậy, sao lại đi chứ, bọn họ thi nhau lôi kéo Phác Trí Mẫn, cầm thẻ phòng lễ tân đưa cho, bắt cóc Phác Trí Mẫn vào thang máy.

Phác Trí Mẫn có nỗi khổ mà không dám nói ra, đây là nơi chồng cũ làm chủ, là anh ta giúp cậu mở phòng VIP, không phải nực cười quá à? Phác Trí Mẫn không dám để ai biết.

Cố nén phiền não, Phác Trí Mẫn không nói gì, nghe mọi người liến thoắng không ngừng, vui vẻ không biết trời đâu đất đâu, cậu cũng thấy buồn cười.

Thay máy lên tầng 36, phục vụ viên dẫn họ đến phòng bao, cậu không biết phòng bên cạnh chính là phòng của Mẫn Doãn Khởi, mà người có thể đến được tầng này chắc phải có thân phận vượt xa tưởng tượng của cậu.

Mẫn Doãn Khởi mang một bụng tâm sự đến Ngọc Sáng, điện thoại để chế độ im lặng nên anh không biết Lý Kinh Lý gọi, khi anh và Kim Thái Hanh chuẩn bị vào thang máy thì nghe tiếng Lý Kinh lý hổn hển gọi với theo.

- Chủ tịch! Chủ tịch! Đợi đã...

Lý Kinh Lý gọi điện thoại nhiều lần cho Mẫn Doãn Khởi nhưng không được, chuyện của Phác Trí Mẫn và chủ tịch anh cũng biết tương đối, vì Thiên Mộng Tuyết luôn ở bên chủ tịch, mấy năm gần đây không thấy Phác Trí Mẫn xuất hiện.

Trong khoảng thời gian đó, Chủ tịch rất chán chường. Anh biết Mẫn Doãn Khởi lụy tình, có lần, Mẫn Doãn Khởi uống rượu say anh còn nghe thấy anh ta không ngừng lải nhải một câu.

- Tại sao lại đi, tại sao rời bỏ anh.

Xem ra, trong lòng Mẫn Doãn Khởi, Phác Trí Mẫn vô cùng quan trọng.

Cho nên lúc nhìn thấy Phác Trí Mẫn anh rất kinh ngạc, anh cũng không biết Mẫn Doãn Khởi đã nhìn thấy cậu chưa.

- Chuyện gì mà vội vàng hấp tấp thế.

Kim Thái Hanh biết hiện tại tâm trạng Mẫn Doãn Khởi không được tốt, vì vậy, anh sải bước lên phía trước, nhìn Lý Kinh Lý mặt nghiêm túc chạy tới, đường đường là một quản lý mà bộ dạng thế này là sao?

- À không... tôi... tôi nhìn thấy... Phác thiếu gia...

Lý Kinh Lý thở không ra hơi. Anh không biết nên nói thế nào, bởi vì Chủ tịch đã ly hôn thật anh chưa anh cũng không rõ, đành gọi là Phác thiếu gia.

Mẫn Doãn Khởi vốn không nhìn Lý Kinh Lý, nghe thấy nời này đột nhiên quay lại nhìn anh.  

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: