Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 68

- RINNNNN!!!!!!!!!!! CẨN THẬNNNNNNNN!!!!!!!!!!!! - Miku hét lên một tiếng kinh hoàng, cả đám đang trợn mắt lên nhìn con nhỏ A đang lao đến Rin với con dao sáng bóng trên tay, sát khí nổi hừng hực.

Đang trong lúc nguy cấp, Rin đứng yên, không hề cử động. Đôi mắt mang ý sợ hãi, Rin bất động nhìn chằm chằm con dao sáng bóng đang lao về phía mình.

"Sợ hãi.. Mình mà sợ chết ư.." - Rin lẩm bẩm mấy câu rồi nhỏ đưa đôi con ngươi xanh biên biếc lên nhìn Len.

Len lúc này đôi mắt đã đỏ sẫm, trời đã tối bây giờ còn tối hơn, gió thổi mạnh, làm bay mái tóc màu vàng rực , che đi đôi mắt rung động, hoang mang của Rin cùng sự tức giận đến tột cùng của Len.

Con dao còn cách Rin rất gần thì một bóng đen lao tới chắn ngang khoảng giữa Rin và con dao, ả ta hết hồn tính dừng lại nhưng theo quán tính dao cứ đâm thẳng về phía trước. Con dao dài hơn 20cm đâm xuyên qua ngực trái của Len, Len khẽ nhăn mặt liếc nhìn xuống khuôn ngực bị đâm lủng, máu đen chảy xuống từng dòng. Nhỏ A nhất thời hốt hoảng buông tay ngã phịch xuống đất, hốc mắt mở to, nước mắt cứ theo đó mà chảy, miệng lắp bắp:

- [Tôi.. Tôi..]

Mayu nhìn mà cứng cả họng, đồng phạm của nó vừa giết người!?

- [ Mày.. Mày chết đi, đừng nhận tao làm bạn. Chúng mày ...] - Mayu bực bội rít lên, quay ra sau, ngoắc những tên đô con lại gần và ra lệnh đánh chết nhỏ A

- [ Không.. Đừng.. Tôi xin mấy người]

Mặc cho nhỏ A có can xin tha mạng thì bọn chúng vẫn cứ đánh đập đến khi mắt nhỏ ta trợn ngược lên, phun ra ngụm máu rồi nằm bất động.

Mayu cười thoả mãn nhìn sang bên Rin thì mắt nhỏ trợn ngược lên khi thấy 28 đứa còn lại vẫn đứng dựa vào lan can mà hông có phản ứng, bọn nó không hề chạy lại đỡ Len khi hắn sắp chết, Rin thì ngồi hẳn xuống đất nhìn nhỏ A bị mấy tên kia hành hung,rồi Mayu ngước mắt lên nhìn Len, Len đang cầm con dao từ ngực trái mình rút ra từ từ, máu vẫn chảy thành dòng đều đều. 

"không thể nào, theo như mình biết đâm vào chỗ đấy hẳn là xuyên tim, còn không thì hắn ta phải chết hay kiệt quệ vì mất máu, cớ sao lại vẫn đứng như không có chuyện gì, đám kia sao lại không gọi cấp cứu chứ? Còn con Rin nữa, chồng sắp cưới của nó mà? Sao không lo lắng gì đi?" - Mayu nghĩ thầm

- [ Ha, thì ra tình bạn của tụi mày là như thế sao! Thật đáng thất vọng! Tao cứ nghĩ tụi mày phải lo lắng lắm chứ! Thì ra cả đám tụi bây chơi với nhau chỉ vì tiền! ] - Mayu nhếch mép 

- [ Câm mồm, con đĩ! ] - Gumi bực tức nói - [ Tao thề rằng cả đời này mày sẽ chẳng bao giờ hiểu được tụi tao đâu! Mày muốn biết thì nhìn đi, rồi mày sẽ biết...] - Giọng Gumi nhỏ dần rồi im bặt, hất đầu về phía Rin và Len.

Khi Len rút cây dao hoàn toàn khỏi người mình, máu đen đọng đầy cán dao, Rin đứng dậy phủi chiếc quần short jeans vài cái rồi quay sang hỏi Len:

- Xong chưa?

- Rút xong rồi, bỏ mẹ nó, chết thì chết rồi nhưng vẫn biết đau chứ! - Len bực tức chửi thề một tiếng

Rin quay sang Mayu tính hỏi nhỏ xem có chiến tiếp không thì bất chợt..

"Hú..hú..hú.." Tiếng còi báo động của cảnh sát vang lên, dưới đất có tổng cộng 4 cái xe cảnh sát đậu bên dưới và 16 người mặc đồ cảnh sát chạy lên.

- [Tụi mày báo cảnh sát?] - Gumiya trừng mắt nhìn Mayu

- [ a... Đúng rồi, là tao đó] - Mayu cười khinh nhìn đám 12-8 và những cái xác chết dưới đất cùng những vũng máu loang lổ, và đương nhiên, Rin là người đứng gần những cái xác nhất.

- [ Đề nghị tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đứng yên không ai được di chuyển ] - tiếng một chú cảnh sát ở dưới cầm loa nói to. Tất cả đèn phòng trong chung cư đều bật sáng. Có người hoảng sợ có người run rẩy lại có người hiếu kì.

Khi những người cảnh sát lên đến nơi, chĩa súng vào 12-8 và hô "Đứng yên" thì trên trời xuất hiện 3 chiếc trực thăng. Đám chúng nó nhìn nhau cười rồi bám vào cầu thang dây đang treo lắc lư trên không trung.

- [Tạm biệt mấy chú cảnh sát đẹp trai, hẹn ngày tái ngộ] - Meiko thích thú cười đùa vẫy tay với cảnh sát.

- [Không được di chuyển. Bắn!] - một chú cảnh sát trông già tuổi nhất hô to. Tất cả cảnh sát nhắm vào từng chiến trực thăng mà bắn.

Kì lạ hay cố ý, tất cả viên đạn đều không dính vào chúng nó, đám 12-8 chỉ liếc nhìn qua Len, Len cười cười là tụi nó đã hiểu ý. Rồi bắt đầu leo lên trực thăng bay đi.

- [Chết tiệt!] - Mayu rủa thầm.

- [ Mời cô cậu theo tôi về đồn lấy lời khai. Còn mọi người khiêng mấy cái xác đi đi. Rạng sáng ngày mai sẽ bắt đầu kiểm tra] - chú cảnh sát nhiều tuổi nói.

Mayu và đám du côn lẽo đẽo theo sau cảnh sát, lên xe và đi về đồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro