Song Nhi Bảo Bối
...…
Yêu thích nên đăng
...…
Hán Việt: Tại khủng phố phiến lí đương vạn nhân mê [ khoái xuyên ]Tác giả: Khương Chi NgưTình trạng: Hoàn 149 chương + 7 PNThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Ngọt sủng , Xuyên nhanh , Vô hạn lưu , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Linh dị thần quái , 1v1Raw: Kho tàng đam mỹ - FanficEdit phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả yêu cầu không đem đi nơi khác, không chuyển ver. Hãy tôn trọng công sức người làm.Truyện edit chỉ thỏa lòng mong muốn nên chỉ dịch sát nghĩa nhất có thể( 80%), câu cú sẽ không quá hoàn hảo nếu không hài lòng hãy góp ý nhẹ nhàng tui rất cảm ơn. Đọc truyện vui vẻ.Notes!!!! Truyện đang được beta lại nên xưng hô các chương sẽ lộn xộn, khi nào xong mình sẽ xóa dòng này. Mong mọi người thông cảm.…
abcxyz rất nhiều, lưu ý: 🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🎃🎃🎃 Truyện chỉ đăng tại wattpad Tranlam1133🎃🎃🎃…
"Trái tim anh chuyển từ đỏ sang tím chỉ vì em. Là vì hơn cả một từ yêu. Anh thương em"…
Lưu Bình An, một thiếu niên bình thường, vì bảo vệ người nhà mà năm 13 tuổi đã gia nhập quân đội, chiến đấu trên chiến trường suốt 6 năm. Sau đó bị quân bộ chọn làm "chuột bạch" thử nghiệm kế hoạch "Ong Chúa".Đã có "Ong Chúa", tất nhiên sẽ có "ong đực". Nơi "ong đực" tụ tập nhiều nhất chính là Học Viện Quân Sự Lục Quân Aliya.Thiếu niên bị cưỡng chế đưa vào trường quân sự, lấy danh nghĩa "học tập", thực chất lại là ...…
nam chính là nhất kiến chung tình với nữ chính, từ khi chị mới 6 tháng tuổi. Tính anh bá đạo nên ngày từ đầu đã kiên quyết sống cùng chị, có thể xem như kim ốc tàng kiều.Trong quá trình đó, những người mà chị có cảm tình, anh đều ghét. Có lần anh còn bẻ luôn chân chị vì mình dám chạy trốn. *** Lãnh Hổ bên cạnh thấy nhưng không thể trách. Đi theo thiếu chủ đã mươi mấy năm, thiếu chủ cũng không để ai vào lòng, chỉ có bé gái như búp bê kia mà thôi.À không.Thiếu niên cuối cùng cũng duỗi chân, rời khỏi boong tàu, vừa đi vừa hỏi: “Hai ngày tôi không ở đây, cô ấy đã làm gì?”Lãnh Hổ đi theo phía sau, đương nhiên biết rõ người thiếu chủ đang nói là ai.“Tiểu thư cô ấy...” Anh muốn nói lại thôi, nhưng sau đó lại nhanh chóng tiếp tục: “Cô ấy nói muốn được đi học như những đứa trẻ bình thường khác.”“Quả nhiên đã trưởng thành rồi.” Thiếu niên bỏ lại một câu như vậy, đi vào khoang thuyền.*** Một tình yêu chân thành được thử thách bởi những miệng đời cay độc của người đời, hành động mưu mô của những kẻ quen mặt, hứa hẹn sẽ khiến nhiều bạn đọc cảm thây thú vị và hào hứng…
1. Bản dịch cá nhân phi thương mại nhé.2. Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không repost khi chưa xin phép3. Tui lần đầu tiên mò đi dịch nên có gì mọi người đọc được thì ghép ý với tui nhé.4. Một câu chuyện máu chó hơn tui nghĩ.5. Cùng xem hai nhân vật không cùng sóng não sẽ yêu nhau thế nào nhé ^^…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…