Chap 2 : Phòng PR là hộp đêm bán mình sao
Tuấn Chung Quốc vừa đi ra từ phòng làm việc của trưởng phòng Lâm, Chí Mẫn đã tò mò lên tiếng hỏi, "Chung Quốc, trưởng phòng Lâm gọi mọi người vào làm gì thế
Tuấn Chung Quốc chưa kịp mở miệng thì giọng nói khẩn trương đến từ ba người khác ở trong phòng PR đã bùng nổ.
"Trời ạ, sao hai ngày nay da của tôi bị khô quá, tôi phải đi làm cái mặt nạ nước bổ sung lại thôi. . . . . ."
"Ây da, tôi bị nổi mụn rồi, thật là phiền phức quá đi. . . . . ."
"Híc, tôi không nên ăn đồ có chất béo nữa. . . . . ."
. . . . . .
Chí Mẫn đưa mắt nhìn ba người phụ nữ đang thấp thỏm không yên kia, ngay sau đó nghi hoặc nhìn Tuấn Chung Quốc, "Này, ba người đó làm sao vậy? Tự dưng lên cơn mất tự tin hàng loạt, chẳng lẽ có khách hàng nào cần bọn họ đón tiếp cẩn thận à?"
Tuấn Chung Quốc ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, giọng thản nhiên nói, "Ngày mai tổng giám đốc sẽ đến thành phố Y, nghe nói muốn làm việc ở thành phố Y nửa năm, trưởng phòng Lâm muốn bọn mình tối mai đến khách sạn với mấy sếp để giúp đỡ đón tiếp tổng giám đốc từ xa đến!"
Chí Mẫn chớp đôi mắt hiếu kỳ, "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc nào?
Tuấn Chung Quốc nghiêm túc nhìn Chí Mẫn, trả lời cẩn thận, "Ngoài tổng giám đốc tập đoàn ‘Kim thị’ Kim Tại Hưởng tiếng tăm vô cùng lừng lẫy ra, cậu cảm thấy còn ai có thể làm cho họ không tự tin như vậy?" Nói xong Tuấn Chung Quốc không quên liếc mắt nhìn ba người phụ nữ đang ngồi tại chỗ soi gương không nghỉ.
"Kim . . . . . Kim Tại Hưởng ?" Chí Mẫn đột nhiên lắp bắp, hai mắt sửng sốt trợn tròn, "Cậu nói là tổng giám đốc của công ty chúng ta?"
Tuấn Chung Quốc gật đầu khẳng định.
"Ối trời. . . . . ." Chí Mẫn vội vàng che miệng lại, mừng rỡ không thôi, "Chính là tổng giám đốc trẻ tuổi vào công ty ba năm cũng chưa từng gặp đó sao?”
Tuấn Chung Quốc vẫn chỉ gật đầu.
Chí Mẫn kinh hãi chết đứng tại chỗ một lúc lâu.
Thảo nào đám phụ nữ đó sau khi nghe thấy tin tức lại trở nên thấp thỏm không yên như vậy. . . .
Phải biết rằng, ở bên ngoài Kim Tại Hưởng nổi tiếng là người thần kỳ trong giới thương mại.
Nghe nói lúc anh ta 18 tuổi đã thừa kế tập đoàn ‘Kim thị’ gần như phá sản từ cha mình, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã vực dậy được tập đoàn ‘Kim thị’. Đến nay tập đoàn ‘Kim thị’ lại càng mở rộng phạm vi buôn bán đến toàn thế giới, hiện tại tập đoàn ‘Kim thị’ đã chiếm vị trí số một Châu Á.
Vả lại nghe nói vị tổng giám đốc thần bí đứng đầu trong giới thương nghiệp này còn rất trẻ, tài năng xuất chúng không ai bằng, đến nay vẫn còn độc thân, quả là người đàn ông độc thân thuần chất đẳng cấp kim cương.
Sau một lúc lâu, Chí Mẫn mới hoàn hồn trở lại, cậu nín thở hỏi Tuấn Chung Quốc, "Cậu vừa mới nói gì? Cậu nói trưởng phòng Lâm muốn các cậu đến khách sạn tiếp đón tổng giám đốc với các sếp sao?"
Tuấn Chung Quốc gật nhẹ đầu, "Ừ, tổng giám đốc rất ít khi đến đây, công ty đương nhiên phải sắp xếp vậy rồi!"
Chí Mẫn mất mát bĩu môi, "Thảo nào trưởng phòng Lâm gọi bốn người các cậu đi vào, nhan sắc như bọn mình, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp tổng giám đốc cũng không có!" Trưởng phòng Lâm đương nhiên là muốn cho tổng giám đốc gặp những nhân viên có tố chất cao nhất của công ty.
Tuấn Chung Quốc phản đối, "Chí Mẫn, cậu đừng nói vậy, mặc dù bọn mình được đón tiếp tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ là một cuộc xã giao bình thường thôi, đây là công việc của chúng ta."
Chí Mẫn không đồng ý, "Ai nói, anh ta là CEO của tập đoàn ‘Kim thị’ chúng ta đó, lỡ như trong buổi tiệc đó tổng giám đốc ngắm được người nào trong số các cậu, rồi lại cả đêm tận tình phóng túng, vậy. . . ."
Tuấn Chung Quốc nhíu mày, "Cậu nghĩ rằng mình và nhóm người phòng PR là hạng bán mình trong hộp đêm sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro