Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

28. Đồng nghiệp cũ

Jungkook và Taehyung đang ngồi ăn sáng, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện , cậu hỏi Taehyung :
"Taehyung, rốt cục chú và Dae gia có xích mích như thế nào?"
Trời ơi ny rồi mà còn chú😭😭
Kim Taehyung đã biết trước rằng cậu nhất định sẽ hỏi nên trả lời rất ngắn gọn lưu loát, không hề để một chút tình cảm cá nhân xen vào, hệt như một cái máy vậy. Jeon Jungkook nghe xong liền cảm thán một tiếng: "Thật cẩu huyết!". Vì một ả đàn bà phẩm cách không ra gì mà hai người bạn thân trở mặt thành người xa lạ, cuối cùng một người chết, một người còn sống nhưng phải gánh trách nhiệm nặng nề, còn ả đàn bà kia lại vì gia đình giàu có quyền thế mà trắng án, tự do tung tăng bên ngoài. Jeon Jungkook lập tức không có một chút hảo cảm nào với Dae gia này, thế lực lớn, tài phú lớn, thâm niên lớn nhưng nhân phẩm lại quá kém. Gỉa sử như gia tộc này thật sự là nhà ngoại của cậu, Jeon Jungkook nhất định sẽ rất không vui. Cậu không cho rằng một nơi đào tạo ra loại người như Dae Miyeon là chỗ tốt lành gì. Không chừng, cái chết của ba mẹ cậu còn liên quan lớn đến bọn họ.
Thấy Jeon Jungkook nhìn mình, Kim Taehyung liền biết cậu muốn hỏi gì. Anh đáp:
"Wongji đã đi điều tra rồi. Ba ngày nữa có kết quả."
Kim Taehyung trả lời vô cùng bình thản, hệt như đang nói thời tiết hôm nay rất đẹp. Anh rất tự tin về mạng lưới tình báo của bang Danger nên không cần nói thêm bất cứ điều gì. Còn nếu thật sự chuyện nhỏ đó mà bang Danger không giải quyết được trong vòng ba ngày, danh hiệu "đệ nhất Châu Á" cũng không cần nữa!
Jeon Jungkook nhận được lời cam đoan của Kim Taehyung liền thoải mái hơn, cậu ngả người ra ghế salon mềm mại, bắt đầu chắp nối suy nghĩ trong đầu mình. Mẹ cậu rốt cục có quan hệ gì với Dae gia, chiếc dây chuyền trong hộp sắt kia có ý nghĩa gì, tại sao ba mẹ cậu lại bị giết, việc này có liên quan gì đến Dae gia hay không?... Jeon Jungkook cảm thấy tấm màn chân tướng càng ngày càng đến gần, tuy nhiên bây giờ vẫn còn cực kì mơ hồ. Ba mẹ, hai người trên trời có linh thiên xin hãy mách bảo cho con một con đường đúng đắn và phù hộ để con sớm ngày được trả thù thành công.
Kim Taehyung thấy hai mắt Jeon Jungkook đã dần dần lim dim liền đứng dậy bế cậu vào phòng ngủ. Lúc Jeon Jungkook tỉnh lại thì đã là ba giờ chiều, Kim Taehyung sớm không còn bên cạnh. Nhìn tờ giấy nhắn màu vàng nhạt trên dán trên đèn ngủ, cậu liền khẽ mỉm cười ngọt ngào, cảm giác trống vắng cũng biến mất sạch sẽ.
"Jungkook, anh đến công ty. Trong tủ lạnh có Limburg Pie, tỉnh dậy nhất định phải ăn, đừng để bụng đói. 5h anh trở về."
Jeon Jungkook ngây ngẩn ngắm nhìn dòng chữ ngay ngắn cứng cáp trên tờ giấy một lúc lâu, trong lòng vô cùng ấm áp. Hóa ra cảm giác được người ta quan tâm và yêu thương lại tốt đến vậy, tốt đến mức cậu không kiềm được nhớ về những ngày tháng vui vẻ bên ba mẹ kia.
Mắt Jeon Jungkook bỗng nhiên biến đổi, từ màu đen lấp lánh trở thành màu đỏ khát máu. Kẻ hại Jeon gia nhà tan cửa nát, cậu nhất định sẽ khiến chúng phải trả giá gấp trăm vạn lần!!!
Sát khí dày đặc cuối cùng cũng tản đi khi Jeon Jungkook nhận được tín hiệu trò chuyện từ chiếc hoa tai hồng bảo thạch. Vừa bật tần số lên, cậu liền lộ ra vẻ mặt vui mừng hiếm có bởi vì giọng nói quen thuộc kia.
"JK, hello, thằng em còn nhớ anh đây không hả?"
Đó là giọng của Bam Bam , người từng tham gia huấn luyện chung với Jeon Jungkook trong một thời gian ngắn, lớn hơn cậu năm tuổi. Lúc đó Bam Bam và Jeon Jungkook đều nằm trong đội ngũ đào tạo đặc biệt của Josh, nhưng vì thực lực của hai người chên lệch quá nhiều nên chỉ sau ba năm Bam Bam đã bị chuyển sang nhóm đào tạo bình thường , từ đó hai người cũng không còn liên lạc nữa. Tuy nhiên, không ngờ hôm nay cô ta lại chủ động gọi điện cho cậu đúng là quá mức ngạc nhiên mà.
" Bam Bam, hóa ra anh vẫn nhớ đến người em trai kết nghĩa này à?"
Jeon Jungkook khẽ mỉm cười, thời gian mới bắt đầu huấn luyện quả thật rất khó khăn với cậu, nếu không phải có Bam Bam giúp đỡ và động viên, cậu chắc chắn sẽ không cố gắng được đến hôm nay. "Aizz, JK à, em nghĩ anh không muốn đến thăm em sao, chỉ là anh bị kẹt khóa huấn luyện nâng cấp chết tiệt kia. Sáng hôm nay vừa thoát khỏi cái địa ngục kinh khủng đó anh liền gọi cho em, như thế còn không đủ yêu thương nhung nhớ sao?"
Jeon Jungkook bị cụm từ "yêu thương nhung nhớ' của Bam Bam làm cho nổi da gà khắp người, lập tức vội mở miệng ngăn cô ta lại:
"Bam Bam anh có thể không nói những lời kinh dị như thế được không?"
Bam Bam bên kia nghe xong liền phá lên cười, đáp:
"Được rồi, không trêu em nữa. Nghe nói em trở về quê nhà à?"
Bam Bam và Jeon Jungkook vô cùng trùng hợp đều là người Hàn Quốc. Đó cũng là lí do hai người dễ dàng thân nhau như vậy.
"Uhm." Jeon Jungkook gọn gàng xác nhận.
Bam Bam im lặng một chút, sau đó nói tiếp:
"Để trả thù cho ba mẹ em à?"
"Vâng."
"Aizz, một đứa trẻ còn nhỏ tuổi như em...thôi, đều là do ông trời không có mắt cả. JK này, giờ em rảnh không, ra ngoài uống một ly cafe nhé."
Jeon Jungkook nghe thế liền kinh ngạc trừng lớn mắt:
" Anh đang..."
"Ừ, Anh đang ở Hàn Quốc, hơn nữa còn cùng thành phố với em. Thế nào, ngạc nhiên chưa?"
Jeon Jungkook nghe vậy liền có chút cảm động. Cậu nhẹ giọng đáp:
"Chỗ anh gần quán café nào?" Bam Bam giống như đang quan sát đường xá bên kia, sau một phút, cậu ta mới đáp:
"Quán cafe INU, đường XX."
"Chờ em 10 phút."
Quán café INU cũng được xem là một quán café lớn, gồm ba tầng lầu, trang trí đơn giản mà khoáng đạt, là nơi rất nhiều người trong giới cổ cồn trắng(*) ưa thích lui tới.
(*)Cổ cồn trắng" là một thuật ngữ tiếng Anh (White-collar worker) để ngụ ý những nhân viên trí thức, thường làm việc trong văn phòng và mặc áo trắng với bộ vest (Suit), khác với "cổ cồn xanh" (Blue-collar worker) thường ngụ ý công nhân lao động chân tay.
Jeon Jungkook mặc một cái áo sơ mi cổ ren kèm cái nơ đắt tiền đính hàng trăm viên đá quý , bên ngoài khoác một cái áo coat dáng dài Eco Cashmere của Gucci có giá lên đến hàng trăm triệu. Tóc cậu lần này không xõa tung như mọi khi mà được vuốt kiểu dấu phẩy đơn giản, trông có vẻ trường thành và chững chạc hơn đôi chút, cũng có nét cuốn hút vô cùng đặc biệt. Lúc cậu bước vào quán café, không một ai là không đưa mắt nhìn theo, cả phụ nữ cũng không ngoại lệ .Đa số bọn họ đều ghen tị vì những món đồ hàng hiệu có giá hơn trăm triệu Won trên người Jeon Jungkook, thầm than xa xỉ quá mức rồi.
Jeon Jungkook không để ý cách nhìn của mọi người xung quanh, đi thẳng một mạch lên tầng ba. Tới nơi, ngay lập tức cậu liền nhận ra Bam Bam đang ngồi ở một bàn ở cuối dãy bên trái.
Bam Bam trông rất khác so với năm năm trước, cả người tràn đầy hơi thở đàn ông trưởng thành, quyến rũ điên cuồng. Cậu ta mặc một cái áo thun màu nâu cổ cao của Chanel, . Bên dưới thì diện một cái quần đen bó sát để lộ vòng ba cực quyến rũ cùng với cặp chân thon dài như siêu mẫu.
Ngũ quan của cậu ta còn cực kì sắc sảo, rất giống một con cáo gian trá, ánh mắt hơi hẹp và dài tạo cảm giác bí ẩn ma mị, ngoài ra mái tóc được nhuộm nâu và uốn lượn sóng càng khiến cậu ta thêm quyến rũ và bí ẩn, còn có cả chút gì đó bất cần đời. Có thể thấy, Bam Bam đã trở nên giống người Anh hơn người Hàn rất nhiều.
Vừa nhìn thấy Jeon Jungkook, Bam Bam liền buông cốc nước lọc xuống, vẫy tay với cậu.
"JK! "
Jeon Jungkook hơi gật đầu như chào hỏi, sau đó thong thả kéo ghế ngồi xuống đối diện Bam Bam
"Sao anh đến mà không báo trước cho em một tiếng?"
Bam Bam nở nụ cười vừa mê hoặc vừa dịu dàng, đưa bàn tay phải nhẹ nhàng vuốt đầu cậu rồi nói:
"Em có biết cái gì gọi là niềm vui bất ngờ không hả? Thế nào, dạo này mọi việc đều suôn sẻ chứ?"
"Cũng khá ổn. Em gọi đồ uống nhé, anh uống cái gì?"
Bam Bam xoa đầu Jeon Jungkook một lúc rồi mới không cam lòng bỏ tay xuống, đáp:
"Café đen thôi."
Jeon Jungkook gật đầu một cái, sau đó gọi phục vụ, yêu cầu một ly café đen và một ly Cappuccino, sau đó tiếp tục trò chuyện với Bam Bam.
"Em nghe nói anh vừa xong khóa huấn luyện nâng cấp. Hiện tại số sao của anh là bao nhiêu?"Trong tổ chức Evos , năng lực của sát thủ được dùng sao để đánh giá. Jeon Jungkook chính là mức độ cao nhất, 10 sao. Cứ ba năm tổ chức sẽ lại mở một cuộc huấn luyện kim khảo sát toàn diện một lần, nếu sát thủ nào không qua được, người đó sẽ bị hạ sao, đồng nghĩa với việc hạ luôn tiền lương và ưu đãi. Còn nếu được tăng sao thì ngược lại, sẽ được nâng tiền lương và ưu đãi.
"Ha ha, anh em rất may mắn, được tăng sao rồi. Bây giờ anh là 6 sao, tuy nhiên mới chỉ đứng thứ 200 trong bảng xếp hạng mà thôi, chẳng được như em, mới hoạt động chưa bao lâu đã leo lên ghế số 1 rồi."
Vừa nói, Bam Bam vừa giả bộ ghen tị. Jeon Jungkook chỉ cười trừ, đáp:
"Chỉ cần giết nhiều người là được thôi."
Bam Bam nghe vậy liền trợn trắng mắt, giết nhiều người, cái gì gọi là giết nhiều người?
"Em tưởng ai cũng biến thái như em chắc, một đêm huyết tẩy bang Ravens số lượng ba ngàn người, không sợ gãy tay đi. Nói đi nói lại, rốt cục em dùng vũ khí gì mà lợi hại vậy?"
Trong tổ chức ngoài Josh ra thì không ai biết Jeon Jungkokk chuyên dùng dây kim loại, hơn nữa cũng chưa ai chứng kiến tận mắt cảnh cậu giết người, Bam Bam không biết cũng phải thôi.
Jeon Jungkook cầm lấy tách Cappuccino mà phục vụ vừa đưa đến thổi nhè nhẹ rồi uống một hớp nhỏ, động tác cực kì thong thả và cao quý như một thiếu gia danh giá. Ngay khi Bam Bam sắp tò mò đến chết, cậu đáp:
"Dây."
Bam Bam há hốc, hoàn toàn không ngờ đến vũ khí của Jeon Jungkook dùng là dây. Thứ mềm yếu lại dài quá mức như vậy thật sự có thể giết người sao, hơn nữa còn là giết nhiều người như thế, quá là khó tin mà!
"Dây? JK à, em đúng là biến thái, không, là siêu biến thái mới đúng!!!"
Cậu ta vừa la hét vừa đập bàn. Ông trời ơi, có thể nói cho tôi biết tại sao tôi lại quen được một kẻ "phi bình thường" như thế này không?!
Kích động qua đi, cuối cùng Bam Bam cũng nhớ đến chuyện mà mình thật sự muốn nói.
"JK à, manh mối về kẻ giết ba mẹ em đã có chưa, cần anh giúp gì không? Anh vừa nâng cấp xong nên được nghỉ hai tuần, dù sao hai người cũng đõ vất vả hơn một người mà, đúng không?"
Jeon Jungkook nghe vậy liền hơi ngây ra một chút, đúng vậy, hai người, từ khi nào thì cậu không còn đơn độc nữa nhỉ? Bên cạnh cậu không biết từ lúc nào có thêm một người đàn ông vừa tài giỏi vừa bá đạo, lại vừa yêu thương cậu sâu sắc là Kim Taehyung. Anh xuất hiện quá nhanh, cũng cắm rễ trong lòng cậu quá nhanh, nhanh đến nỗi cậu gần như có cảm giác mình và anh vốn nên như vậy, nhanh đến nỗi cậu không nhận ra sự thay đổi kì diệu đó.
Nghĩ đến đây, Jeon Jungkook liền thấy tim mình đầy tràn mật ngọt. Cậu vô thức nở một nụ cười đầy hạnh phúc, đáp:
"Không, em không đơn độc. Bên cạnh em từ lâu đã có thêm một người nữa rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro