Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

21. Bị bắt cóc (1)

Kể từ sau vụ náo loạn ở nhà Kim Taehyung , Jin Sohee vẫn chưa trở về thành phố B. Kim Taemin cũng tức giận vì việc cô ta tự ý đi tìm Kim Taehyung mà làm hư thai, ở lại bệnh viện chưa đến một tiếng đồng hồ liền rời thành phố H, mặc kệ cô ta muốn làm gì thì làm.
Sở dĩ Jin Sohee tìm đủ mọi cớ để ở lại đây chính là muốn trả thù Kim Taehyung và Jeon Jungkook. Cô ta hận vì Kim Taehyung tuyệt tình, hận Jeon Jungkook chiếm lấy vị trí cô ta mơ ước từ nhỏ đến lớn, hận bọn họ làm cô ta mất đi đứa con trai thừa kế sản nghiệp. Người bên ngoài nhìn vào đều thấy Kim Taemin tuy lớn tuổi nhưng rất yêu chiều Jin Sohee , chỉ có cô ta biết sự thật đằng sau tấm màn này là gì.
Trên đời này không có gì gọi là trùng hợp, việc bốn năm trước Jin Sohee bị đưa lên giường Kim Taemin cũng vậy. Khi đó Kim Taehyung vừa xây dựng thành công tập đoàn Stigma không lâu, Kim Taemin nhiều lần cầu cạnh con trai không được nên vô cùng tức giận. Ông ta cũng giống như Jin Sohee , cho rằng Kim Taehyung có tình cảm với cô ta. Ý nghĩ trả thù lóe lên, Kim Taemin liền ra tay dàn xếp để lấy Jin Sohee làm vợ, thầm muốn Kim Taehyung đau lòng đến chết. Mặc dù Kim Taehyung không bộc lộ một chút thái độ nào, Kim Taemin vẫn cho rằng anh đang kiềm chế cảm xúc. Vì thế, ông ta càng thêm cưng chiều Jin Sohee , mắt nhắm mắt mở cho cô ta đi tìm Kim Taehyung.
Cuối cùng, mọi chuyện cũng vỡ lở, Kim Taemin rốt cục nhận ra Kim Taehyung thật sự không có chút tình cảm nào với Jin Sohee , đành phải chuyển sang kế hoạch giấu mộ Kim phu nhân. Do việc này, gần một năm nay Kim Taemin càng lúc càng lơ là Jin Sohee , thậm chí còn có thêm nhiều ả tình nhân trẻ trung xinh đẹp ở ngoài. Jin Sohee sợ hãi Kim Taemin ruồng bỏ mình, lại bị sức ép từ gia đình, bắt buộc phải tìm cách mang thai. Kim Taehyung đoán không sai, thai nhi trong bụng cô ta không phải của Kim Taemin mà là của một tên lái xe. Dù vậy, Tạ Ngọc Sương vẫn không có chút lo lắng bị phát hiện, bởi vì ba mẹ cô ta đã sắp xếp người trong bệnh viện sẵn rồi, đứa trẻ sinh ra có xét nghiệm ADN chục lần cũng hợp lệ thôi.
Nhưng Jin Sohee không ngờ rằng một chuyến đi đánh ghen nho nhỏ lại khiến kế hoạch dày công sắp đặt của cô ta đổ sông đổ biển. Kim Taemin không phải là một lão già khờ khạo, ông ta biết rằng mình đã gần 70 , khả năng khiến phụ nữ mang thai chưa đến 1%, Jin Sohee may mắn có tin vui đã kì lạ lắm rồi. Nay cái thai đã xảy, nếu Hin Sohee lại có nữa, đừng nói là Kim Taemin, ngay cả đứa trẻ năm tuổi cũng chẳng tin. Giấc mộng mẫu bằng tử quý trông chốc lát đã sụp đổ, thử hỏi, Jin Sohee có thể không tức giận, không căm hận sao?
Chính vì lẽ đó, Jin Sohee dù mất một đống tiền vẫn muốn lột da róc xương Jeon Jungkook, cô ta ao ước được khiến Kim Taehyung không chỉ đau đớn vì mất đi người yêu mà còn thân bại danh liệt, khao khát đến phát điên!
"Các người..."
Jin Sohee nghe thấy tiếng động phóng đãng trong bụi cỏ, khó chịu cau mày lại. Mặc dù cô ta rất muốn Jeon Jungkook phải chịu cảnh bị chà đạp giày xéo, nhưng lại cực kì không thích những kẻ tự ý làm việc mà không theo mệnh lệnh.
Biết Jin Sohee hiểu lầm, tên đại ca vội vàng giải thích:
" Jin Phu Nhân đừng hiểu nhầm, không được bà đồng ý sao chúng tôi dám làm bậy chứ. Người bà cần đang nằm ở trong, xin mời theo tôi."
Nhìn thấy Jeon Jungkook đang bất tỉnh nằm đó, Jin Sohee liền nở nụ cười hài lòng.
"Làm tốt lắm."
Tên đại ca lập tức vui mừng, như vậy là hắn có thể rút rồi đúng không. Nghĩ đến Kim Taehyung cùng bang Danger khủng bố kia, hắn liền nói:
"Phu nhân, chúng tôi...có thể đi chưa?"
Jin Sohee tức giận liếc hắn một cái, đáp:"Đi đâu, công việc của các người vẫn chưa xong đâu. Hừ, chỉ cần làm bản phu nhân hài lòng, bản phu nhân tuyệt đối không bạc đãi các người, biết chưa?"
Tên đại ca mặc dù tức giận vì bị Jin Sohee dùng thái độ cao cao tại thượng đó để nói chuyện nhưng vẫn gật đầu vâng dạ. Kiếm thêm một chút cũng tốt, sau này ra nước ngoài rồi không cần trở về nữa.
"Tiểu tiện nhân, không ngờ mày cũng có ngày hôm nay."
Jin Sohee ngồi xuống bên cạnh Jeon Jungkook, bắt đầu xoa nắn gương mặt mịn màng của cậu. Không chạm vào thì thôi, vừa chạm vào cô ta liền ghen tị không ngừng. Đúng là tuổi trẻ, không dùng kem mỹ phẩm vẫn có được làn da trơn nhẵn đàn hồi như thế này. Nhớ lại gương mặt đã bắt đầu xuất hiện nếp nhăn của mình, Jin Sohee. gần như phát điên, càng thêm căm hận Kim Taehyung đã làm lãng phí biết bao năm thanh xuân của mình. Nét mặt cô ta hiện lên vẻ dữ tợn, lấy điện thoại chụp vài tấm hình của Jeon Jungkook, sau đó kèm theo lời đe dọa gửi cho Kim Taehyung.
Kim Taehyung lúc này đang lái xe tìm kiếm Jeon Jungkook, vừa nghe tiếng báo hiệu liền mở điện thoại xem tin nhắn. Đập vào mắt là hình ảnh cậu đang hôn mê nằm trên sàn nhà, tim anh chợt thắt lại, đáng lẽ ra dù cậu có phản đối thì anh cũng phái người đi theo bảo vệ mới phải. Lần đầu tiên Kim Taehyung có cảm giác hối hận vì quá cưng chiều Jeon Jungkook. Sau này nhất định không thể như thế nữa.
"Kim Taehyung, nếu muốn tiện nhân này còn sống trở về, lập tức gửi 5 tỉ đô la vào tài khoản xxx cho tao."
Nhìn dòng chữ đe dọa đi kèm, ánh mắt Kim Taehyung liền hiện lên một tia sắc lạnh. Rốt cục là kẻ nào to gan dám động vào người của anh như vậy. Nếu để anh tìm thấy, hai mươi lăm nhục hình tra tấn tàn bạo nhất lịnh sử sẽ sử dụng bằng hết, nhất định phải làm cho kẻ đó hối hận vì sinh ra trên đời này, dù xuống đến mười tám tầng địa ngục cũng phải nhớ mãi.
"Lão đại, là bọn bắt cóc sao?"
Bên trái là chiếc Ferrari của Wongji. Ban nãy anh ta vừa vui mừng chợp mắt được một xíu liền nhận được điện thoại của Kim Taehyung, mơ mơ màng màng nghe thấy nhiệm vụ liền tỉnh cả ngủ. Lão đại cư nhiên huy động tất cả lực lượng của bang Danger ở thành phố H để đi tìm một cậu nhóc mười bảy tuổi , đúng là không thể tin được mà. Trước đó anh ta cũng nghe tin lão đại có nuôi một "tiểu sủng vật" ở nhà, nhưng không ngờ ảnh hưởng của cậu ta lại lớn đến vậy, khiến lão đại thần tiên mặt lạnh này lo lắng điên cuồng.
Kim Taehyung quăng điện thoại qua cửa sổ xe cho Wongji, lạnh giọng ra lệnh, cả người đầy sát khí:
"Lập tức tra xem dãy số này đang ở đâu."
Wongji biết lão đại nhà mình đã thực sự muốn tàn sát rồi, vội vàng chụp lấy điện thoại rồi đưa cho đàn em ngồi đằng sau. Rất nhanh, chưa đến một phút đã có kết quả.
"Là khu vực XX."
Nhận được đáp án, cả đoàn xe gồm hai mươi chiếc đen bóng lập tức tăng tốc rẽ hướng. Kim Taehyung nắm chặt vô lăng đến nổi gân xanh, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước. Jungkook, chờ anh, anh lập tức đến đây.
Lúc này, tại nhà kho, Jin Sohee bắt đầu đi vào quá trình tra tấn Jeon Jungkook mà cô ta thầm ao ước bấy lâu. Đầu tiên, cô ta bảo tên đại ca gọi đám đàn em đang đắm chìm trong nhục dục kia vào, sau đó ra lệnh cho hai tên giữ chặt Jeon Jungkook đứng thẳng. Tiếp theo, cô ta mở túi sách, lấy ra một con dao mổ cực kì sắc nhọn. Nhìn khuôn mặt mình phản chiếu rõ rệt trên lưỡi dao, cô ta nở nụ cười vô cùng hài lòng và man rợ. Con dao này là trong lúc cô ta còn ở trong bệnh viện lén lấy được. Rất đơn giản, bởi vì cô ta muốn tạo nên những vết cắt thật ngọt trên mặt Jeon Jungkook, muốn Jeon Jungkook cho dù chết cũng không giữ được vẻ xinh đẹp trẻ trung này. Ha ha, đợi Kim Taehyung tìm thấy xác cậu, nhất định sẽ ghê tởm đến nôn mửa.
"Tiểu tiện nhân, mày thử tưởng tượng đi, nếu trên mặt mày xuất hiện đầy rẫy vết sẹo xấu xí, Kim Taehyung liệu có giữ mày bên cạnh nữa không?~"
Jin Sohee mỉm cười độc ác, mơn mớn lưỡi dao lạnh toát trên gò má ửng hồng của Jeon Jungkook. Bọn bắt cóc nhìn cảnh tượng này mà cũng không khỏi rùng mình, người ta nói "độc nhất là lòng dạ đàn bà" quả nhiên không sai, chỉ tiếc cho khuôn mặt xinh xắn non mịn này.
Một tên đàn em đứng bên cạnh không kiềm lòng được nuốt nước miếng, to gan đề nghị:
"Phu nhân, hay là để chúng tôi hành hạ cậu ta trước rồi sau đó mới hủy dung. Như vậy cậu ta sẽ càng đau đớn, phu nhân cũng sẽ vui vẻ hơn."
Tên đại ca nghe vậy liền tức giận, con nhỏ váy hồng kia chưa đủ thỏa mãn bọn chúng hay sao, cư nhiên còn dám mở miệng muốn nhúng chàm người của Kim Taehyung. Xem ra hắn quá hồ đồ rồi, lại thu nhận những kẻ háo sắc ngu đần như vậy.
Tên đại ca còn chưa kịp can ngăn, Jin Sohee đã cười phá lên, rõ ràng là đồng ý với đề nghị của tên đàn em kia.
"Ý hay đấy, lát nữa bản phu nhân sẽ thưởng thêm cho chú mày. Nhưng vẫn chưa đến lúc đó đâu. Phải có kích thích một chút đã~"
Dứt lời, Jin Sohee liền dùng dao rạch một đường lên chiếc áo đồng phục của Jeon Jungkook, khiến một góc ngực trắng cùng làn da non mịn lộ ra như ẩn như hiện. Mấy tên đàn em nhìn thấy cảnh đẹp liền đồng loạt liếm môi, yết hầu dịch chuyển liên tục. Thật ngon mắt, so với con nhỏ váy hồng kia rõ ràng không chỉ hơn một cấp bậc. Bọn chúng đúng là tích phúc ba đời mới có vận may như hôm nay mà.
"Nữa không?" Jin Sohee cời cợt hỏi.
"Nữa, nữa đi phu nhân!"
Tiếng la ó dâm tà không ngừng vang lên, Jin Sohee mỉm cười giơ con dao lên, quyết định lần này sẽ rạch một đường trên váy. Không ngờ, cô ta còn chưa ra tay, liền đối mặt với đôi mắt đang mở to và nụ cười thiên sứ của Jeon Jungkook.
"Á á á!!!"
Vì quá bất ngờ, Jin Sohee hoảng hốt hét lên, đến con dao cũng đánh rơi trên mặt đất.
"Phu nhân, có chuyện gì thế?!"
Những người còn lại Jin Sohee che khuất tầm nhìn nên không thấy được cảnh vừa rồi, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc khi thấy cô ta sợ hãi như vậy.
"Nó, nó mở mắt!"
Theo hướng Jin Sohee chỉ tay, bọn họ nhìn thấy Jeon Jungkook vẫn nhắm nghiền hai mắt, rõ ràng vẫn còn hôn mê. Vị phu nhân này không phải trả thù đến phát điên rồi chứ, hay là bị hoa mắt?
"Tạ phu nhân, chắc bà nhìn lầm rồi. Thuốc mê chúng tôi dùng là loại tốt, phải sau năm tiếng đồng hồ mới có thể tỉnh lại, nãy giờ mới hai tiếng trôi qua mà thôi." Tên đại ca tận tình trấn an.
Jin Sohee vẫn có chút không tin, thật sự là cô ta nhìn nhầm rồi sao. Nhưng, cảnh vừa nãy trông rất thật mà.
Tên đàn em đề nghị ban nãy nhân cơ hội này vội vàng nhặt con dao lên, sau đó mỉm cười chân chó với cô ta:
"Phu nhân, bà nhất định mệt mỏi quá rồi. Hay để tôi làm giúp cho nhé. Tôi cam đoan sẽ làm bà vừa lòng."
Jin Sohee ngần ngừ một lúc, sau đó cũng gật đầu đồng ý. Thật ra tự tay mình trả thù vẫn mang lại khoái cảm cao hơn, nhưng cô ta vẫn chưa gạt được nỗi sợ hãi và nghi ngờ trong đầu mình, đành phải thôi.
Tên đàn em kia cực kì vui sướng, vội vàng muốn tìm chỗ nhạy cảm để hạ đao, không ngờ khi lưỡi dao còn cách lớp vải chưa đến 1cm thì cổ tay hắn liền bị bắt lại. Nhìn bàn tay trắng trẻo mịn màng lại có thể khiến hắn đau đơn đến toát mồ hôi lạnh, tên đàn em liền cả kinh. "Chú à, trên đầu chữ sắc có cây đao, chú không biết hay sao~"
Jeon Jungkook không biết từ khi nào đã mở mắt ra lần nữa, hai tên nãy giờ kiềm kẹp bên cạnh cậu cũng đã vô thanh vô tức ngả xuống, hai mắt trợn trắng vô cùng ghê sợ. Ngay khi cả bọn bắt cóc lẫn Jin Sohee còn hoảng loạn chưa kịp phản ứng, Jeon Jungkook đã nhanh như cắt bẻ gãy cổ tay tên đàn em đối diện, sau đó trong tiếng hét như heo bị chọc tiết của hắn cướp lấy con dao mổ.
Ngay sau khi cầm chắc cán dao trên tay, Jeon Jungkook không hề chần chừ đâm thẳng mũi dao vào yết hầu tên đàn em này, máu tươi phun ra cậu cũng chẳng né tránh. Lập tức, chiếc áo đồng phục trắng muốt đã loang lổ một mảng màu đỏ ướt át đến ghê người.
"Á á á!!!"
Jin Sohee bị kinh sợ lần nữa hét lên, liều mạng dùng mông và chân lết về phía sau. Tên đại ca đứng đằng sau cô ta nãy giờ cũng bị dọa không nhẹ. Ông trời ơi, hắn lăn lộn trong hắc đạo bao nhiêu năm, cảnh chém giết đương nhiên thấy không ít, nhưng chứng kiến cảnh tượng một thằng nhóc mười sáu mười bảy tuổi giết người với thủ pháp tàn nhẫn và dứt khoát như vậy thì mới là lần đầu. Đừng nói là đám đàn em vụng về nhát gan của hắn, chính hắn mà đem so sánh với thằng nhóc trước mắt này đến một phần cũng không bằng.
Nghĩ vậy, tên đại ca bỗng nhiên có cảm giác nguy cơ, vội vàng ra lệnh cho hai tên đàn em còn đang run rẩy ở hai bên:
"Đồ ngu, đứng đó làm gì, còn không mau lên bắt nó lại cho tao! Một thằng nhóc gầy yếu mà thôi, chẳng lẽ hai tên đàn to xác tụi mày còn không làm gì được sao?!"
Hai tên đàn em nghe thế liền bớt sợ hãi đôi chút. Đúng vậy, bọn hắn rõ ràng to con hơn thằng nhóc này rất nhiều, sức khỏe và kinh nghiệm chém giết cũng không ít, có gì phải sợ chứ.
Thấy hai tên đàn em đồng loạt xông lên, Jeon Jungkook đến một chút phản ứng cũng chẳng có. Cậu chỉ chăm chú nhìn Jin Sohee đang lê lết trên mặt đất kia, tự hỏi bản thân tại sao lại đắc tội với cô ta. Kim Taehyung a Kim Taehyung, đúng là dung nhan họa thủy nha, hại cậu gặp nhiều phiền phức như thế. Sau vụ này nhất định phải đòi bồi thường mới được. Nghĩ đến chiếc nhẫn kim loại đã bị hỏng của mình, mắt Jeon Jungkook liền sáng lên. Kim Taehyung dù sao cũng vừa là tổng giám đốc tập đoàn Stigma, vừa là lão đại bang Danger, chắc yêu cầu làm một cái mới cũng không có vấn đề gì đâu, đúng không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro