Chap 2
Sáng hôm sau. Chủ nhật.
Lục tung cả tủ quần áo lên mà chẳng thấy bộ nào ưng ý, Jungkook quyết định tới shop lấy bộ vest trắng hôm qua đã mặc thử, dĩ nhiên là cậu chỉ đi một mình.
Rain Shop. Một shop ko lớn nhưng đc coi là một trong những shop teen đẹp của khu Cheongdamdong. Cậu đã trở thành khách quen ''lắm lắm'' của chỗ này.Vừa dựng xe, cậu đã vào tìm ngay bộ vest hôm qua. Tìm một hồi ko thấy, cậu mới ra hỏi nhân viên bán hàng.
- Hôm qua sau khi em về thì có một đôi tới mua. Cô bạn gái đã mua bộ vest cho người yêu rồi em à._ Vừa nói, chị nhân viên vừa cười tủm tỉm.
- Ơ..._ Jungkook há hốc mồm thốt lên, rồi giật mình bởi tiếng rung của điện thoại. Tin nhắn của Joon.
''Xin lỗi em nhiều nhé. Tối nay anh phải học bù một buổi Toán. Có lẽ buổi hẹn gác lại nhé. Đừng giận anh!!''
Lần này thì Jungkook tức giận thực sự. Trong một buổi sáng mà bị ''quê'' tới 2 lần: đầu tiên là bị ai đó cướp mất bộ vest, sau lại đến người yêu hủy hẹn.
Rời Rain Shop mà ko thèm nghía thêm bộ nào, cậu phóng ngay đến hồ bơi. Có lẽ lúc này chỉ bơi lội mới giúp cậu hạ hỏa.
Buổi sáng trời mát nên bể bơi ko đông lắm, chỉ có mấy cặp đôi đang vui vẻ đùa giỡn. Nhìn họ cậu lại thấy ấm ức vì cuộc hẹn bị hủy. Thật ra thì, dù tới bể bơi rất nhiều suốt những năm qua, Jungkook vẫn không biết bơi
Cậu tìm tới nước mỗi lần xả strees. Đây là lần đầu tiên cậu chán đến mức hết muốn xuống nước, chỉ ngồi trên bờ uống nước và nhìn lơ đễnh. Đi tới đâu Jungkookcũng cuốn hút mọi ánh nhìn về mình.
Jungkook cứ ngồi tức tối lẩm bẩm một mình cái gì đó về Joon, về cuộc hẹn,.... Cạn ly nước, cậu lấy mấy cục đá ra, phi thẳng xuống hồ cho bõ tức. Nào ngờ đúng lúc một anh chàng từ dưới nước nổi lên, lãnh trọn mấy cục đá. Chẳng khó khăn gì để nhận ra chủ nhân của mấy cục đá đi lạc này, anh ta giận dữ quát lớn:
- Cậu làm cái trò gì vậy hả?
- Chả gì cả. Xin lỗi!_ Cậu đáp gọn lỏn và ko thèm quay qua nhìn cái người ''được'' mình xin lỗi.
Rõ ràng là ai chứng kiến thái độ ngang ngược của Jungkook đều cảm thấy bực tức. Thoắt cái anh chàng bị Jungkook ném trúng đã leo lên bờ và tiến sát lại cậu:
- Cậu xin lỗi cái kiểu gì đấy hả?
- Kiểu xin lỗi của tôi. Anh đi ra chỗ khác đc rồi đấy.
- Cậu là cái loại gì vậy? Ném đá vô đầu người khác mà thái độ như thế à!
- Chứ ko phải là tôi xin lỗi anh rồi à. Lắm chuyện!!
Thật ko thể chịu nổi nữa, anh ta vung tay dọa tát cậu, rồi...''ĐỐP''
Mặt anh nảy đom đóm. Hóa ra, khi anh còn chưa kịp động tới khuôn mặt kia thì đã nhận một cái tát đau điếng. Trong một buổi sáng mà bị đau tới 2 lần bởi một chàng trai lạ hoắc...
- Thôi nào. Mày đang làm gì một chàng trai dễ thương như thế này chứ hả, Taehyung? _ Từ dưới nước, một chàng trai nữa đi lên, có vẻ như là bạn của tên hung dữ kia.
'Chắc anh ta tên Taehyung. Còn người kia...' Jungkook đỏ mặt. Vẻ đẹp cuốn hút của người con trai kia làm cậu bị xao động. Nhìn anh ta như phát sáng giữa hồ bơi này.
Jungkook hơi giật mình vì những suy nghĩ vừa rồi. Cậu quay người bỏ đi luôn, ko kịp để hai người đó kịp nói thêm lời nào.
'Hôm nay là ngày quái quỷ gì vậy? Gặp toàn những chuyện không đâu... nhưng... anh ta... ' Nghĩ tới đây, cậu lắc mạnh đầu mình, như thể lắc như vậy sẽ làm rớt ra ngoài tất cả những ý nghĩ về anh chàng kia. Cậu đã có Joon rồi, và chỉ cần Joon là đủ.
Cậu bấm số Joon.
''Tút...tút...tút...'' Anh ko nghe máy. Chán nản, cậu phóng xe về nhà, thả mình xuống giường và ngủ.
7 h tối, Jungkook vừa bước ra từ phòng tắm. Vớ lấy cái điện thoại, cậu gọi ngay cho Jimin.
- Minnie àk, cafe đi.
- Sao thế? Tưởng mày có hẹn với Joon rồi mà.
- Lại bị cho leo cây rồi. Bận học. Haizz!!! Hôm nay toàn những chuyện xui xẻo mà.
- Được rồi, chỗ cũ nhé.
- À nhớ gọi cả Yejin. Có con bé mới vui.
Mark gác điện thoại. Jimin tới nhà đón Jungkook, nói rằng Yejin bận việc nên ko đi cùng được. Xe ôtô phóng ầm ầm trên đường tới quán cafe mà cậu thường lui tới. Cậu ko biết rằng nơi này sẽ bắt đầu chuỗi ngày dài của cậu mà ko có Joon...
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mầm: chap sau có biến....Bái bai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro